Nâng niu từng sợi tóc óng ánh, Shita chìm vào mớ cảm xúc hỗn độn. Anh không biết mình đang đau buồn đến mức vào. Nhưng ít nhiều, cũng không đau bằng sự cô đơn trong lòng Gin hiện tại. Dù gì thì, cậu cũng đã lăng nhăng với nhiều cô gái khác ngoài Nigi, riêng Gin, chắc tình cảm cô đó giờ chỉ luôn hướng về hướng Fuu. Có thể sự tự hào của cô lớn thế nào mỗi khi sánh bước cùng Fuu trong những chặng đường vừa qua, giờ chì còn là những dư âm trong quá khứ mà thôi.
“Tôi...cô đơn quá...” Gin nhỏ giọng, câu nói nghe trông thật thiết tha. “Để tôi giúp chị” Cậu rót rượu vào hai ly, rồi đưa cho cô “Uống đi, cơn say sẽ giúp ta giải sầu một phần nào đó” Tán thành với ý kiến đó, Gin cùng Shita nâng cốc cho đến khi cạn rượu. Khuôn mặt Gin đỏ lên trông rõ. Shita ngắm, rồi anh cười “Haha, tôi tưởng rằng tửu lượng chị cao lắm” “Không phải cậu cũng say rồi à, hừ!” “Đúng, tôi say rồi, vì trông chị lúc này, đáng yêu chết mất!” Lời khen vừa nãy của Shita khiến Gin thấy ngượng. Cô liếc mắt sang chỗ khác, cố tỏ ra vẻ đàn chị nhưng hình như bất thành. Bất thình lình, Shita kéo Gin vào sát người, rồi cậu hôn cô. Lúc đầu, nụ hôn ấy khiến cô có chút bối rối, nhưng rồi, Gin cũng ôm chặt lấy Shita.