“Hi! We meet again!” Joyce đến chào Gin bất ngờ. “Chào anh, Joyce” “Trông em...có vẻ không vui nhỉ?” “Chẳng sao cả?” Gin trả lời một cách mạnh mẽ. “Một ly nữa chứ? Anh mời” “Thôi, em uống đủ rồi. Em ra sàn nhảy một tí” Dứt lời, Gin bỏ đi. Joyce liền ngoắc tay chàng phục vụ Ayman lại “Vừa nãy, anh với cô ta mới...” “Anh không cần biết đâu” Ayman chen giữa lời nói của khách “Anh đừng để vẻ ngoài lấp lánh của cô ta lừa” Joyce cười nhếch môi “Anh biết cô ta nhiều nhỉ?” “Không hẳn. Nhưng nhiều hơn anh” Ayman đáp lạnh lùng, rồi vài giây sau, khuôn mặt anh lại trở nên tươi rói “Thế quý khách phong độ đẹp trai, quý khách dùng gì ạ?”
Gin đưng đưa, lắc lư người theo điệu nhạc. Nhạc càng mạnh, đường cong trên cơ thể cô càng lộ rõ. Vô tình, cô va vào một ai đó “Ah...sorry” “Không sao, lần sau nhớ cẩn thận” Người con trai ấy đỡ cô. “Cảm...cảm ơn! Ơ...”