Fuu cố gắng chống cự, vung hết khả năng đòn võ của mình để bảo vệ cậu bé đang run run người khép mình một góc. Một tên cú đấm vào bụng, anh đau, nhưng cố nhìn tiếp tục công cuộc của mình, với hy vọng người tốt sẽ gặp may mắn. Bọn côn đồ bị Fuu đánh cho nằm ra hết, anh thở hồng hộc, tay ôm lấy vết thương trên ngực mình. “Anh ơi! Cẩn thận đằng sau!” Fuu bất giác mới quay đầu lại, phát hiện ra có tên chơi lén, đang vung một cây gậy cứng. Đang lúc mệt mỏi chưa kịp phản ứng sao, bỗng có một chai thủy tinh đập thẳng vào đỉnh đầu tên đầu gấu kia. Hắn ta tay buông gậy, đau đớn ôm đầu, quay lại thét to “Đứa nào!?” thì thấy Nigi đang chĩa thẳng những mũi nhọn của chai thủy tinh bị vỡ lúc nãy vào thẳng mặt hắn “Đứng im, nếu không tao đâm ngươi đó!”