“Ăn kem không?” “Ăn chứ!” Nói rồi, Fuu dẫn cô lên ngồi trên khổ đá to bên bờ biển, còn mình thì bước đến chỗ xe kem bên đường kia. Gin ngồi đó, đưng đưa chân đón gió biển. Chợt, ba người con trai không biết từ đến, nhưng không phải là học sinh, có lẽ là người dân nơi đó hoặc là khách tham quan, đi đến chỗ Gin, buông lời tán tỉnh “Em gái, đi một mình chắc buồn lắm nhỉ? Có muốn tụi anh đèo đi dạo chơi không nè?” Gin chẳng tỏ ra khẩn trương hay sợ hãi gì cả, cô bình thản đáp “Dạ không đâu ạ!” Bọn chúng tiếp tục dụ dỗ “Em đừng lo, bọn anh sẽ chăm sóc em đàng hoàng mà!” Gin nghe xong, giang chân giơ thẳng trước mặt tên vừa nói, khoe luôn cả bộ đùi nõn nà của mình, tay nhẹ vuốt vai “Mấy anh mà còn không nhanh đi, là ấy của em sẽ băm tụi anh ra làm thịt đó!” Dứt lời, Fuu xuất hiện phía sau từ khi nào chẳng biết, giương đôi mắt tạnh toanh đầy ám khí, đe dọa “Chào! Có chuyện gì à?” Thế là cả ba toáng loạng chạy bỏ đi.