Bỗng, Fuu cảm thấy có gì đó trơn trượt phía dưới chân. Anh nhìn xuống, hóa ra toàn là rong rêu là bùn lầy, anh liền kéo Nigi vào “Đứng nhích vô, chỗ này trơn lắm.” Nigi cũng cảm thấy điều đó, cô bước vào. Fuu đứng đó, ngay chỗ trơn trượt nhất, làm chỗ dựa cho Nigi nắm bước vào. Chợt, chỗ đất đó như lún dần,Fuu mất đà, nghiêng người xuống chỗ vực thẩm bên dưới.