Hắn đặt tay lên túi linh thú, suy nghĩmột lát rồi lại bỏ ra.
Mở túi đồ dữ trự, Cố Thanh Sơn cầm lấy đĩa bát quái mà lúc nào hắn cũng mang theo bên mình.
Truyền một chút linh lực vào trong đó, một trận pháp canh gác đã được hình thành.
Không biết tại sao, hắn cầm đĩa bát quái rồi thở dài.
Chuẩn bị trước thì tốt hơn nhiều khi không chuẩn bị gì.
Nghĩ đến đây, Cố Thanh Sơn nhìn vào giao diện Chiến thần.
Trên giao diện “Kỹ nghệ Chiến thần” này, bỗng hiện ra một dòng tin tức.
[Trận pháp phòng ngự thông dụng, trận pháp canh gác được giải phóng: trận Phong linh, số lần sử dụng: 30 lần.]
[Lĩnh ngộ trận Phong linh, cần tiêu hao 12 điểm hồn lực, xin hỏi có muốn lĩnh ngộ không?]
“Lĩnh ngộ.”
[Người chơi đã học được cách bố trí trận Phong linh, còn dư: 258/20 điểm hồn lực.]
Một dòng nhiệt ấm áp xông đến, chỉ trong chốc lát, Cố Thanh Sơn đã biết cách bố trí trận pháp sơ cấp này.
Hắn cầm đĩa bát quái, lại bố trí thêm một trận Phong linh.
Trận Phong linh hai tầng, phạm vi rất lớn, có thể quan sát động tĩnh của bốn phương tám hướng, một khi có chuyện gì xảy ra, đủ thời gian để người tu hành ứng phó.
Có trận Phong linh ở đây, cho dù có đột ngột xảy ra chuyện gì, Cố Thanh Sơn cũng có thể lập tức dừng việc đột phá lại, đứng dậy chuẩn bị chiến đấu.
Làm xong chuyện này, Cố Thanh Sơn bắt đầu trùng kích cảnh giới.
Hai chân khoanh lại, nhắm mắt, bắt đầu đột phá ngay bây giờ.
Nửa canh giờ sau, hắn mở mắt ra.
Ánh sáng trên người Cố Thanh Sơn tăng mãi không dứt, hắn đã đạt đến Trúc Cơ trung kỳ.
Sau đó Cố Thanh Sơn siết chặt pháp môn Liễm tức quyết, cố gắng kiềm nén linh lực đến cảnh giới Trúc Cơ sơ kỳ.
“Trúc cơ trung kỳ… linh lực nhiều hơn ba phần, giống như suy nghĩ của ta.”
Cố Thanh Sơn cảm nhận được sự thay đổi của linh lực trong đan điền, sử dụng Liễm tức quyết, kiềm chế sự dao động của linh lực ở cảnh giới Trúc cơ sơ cấp.
Tiếp đó——
Liên tục đột phá cánh của Trúc Cơ hậu kỳ!
Trùng kích đến Trúc cơ hậu kỳ, số hồn lực tăng thẳng từ 40 điểm lên 80 điểm, tức là gấp đôi.
Nhưng mà cho dù là như vậy, cũng nhanh hơn nhiều so với kiếp trước, khi người chơi phải dùng điểm kinh nghiệm để thăng cấp.
Cố Thanh Sơn tiêu tốn 80 điểm hồn lực, lĩnh ngộ thông thạo pháp quyết tu hành của Trúc Cơ hậu kỳ.
Còn sót lại 178 điểm hồn lực.
Giờ khắc này, hắn giống như là một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ thực thụ, hoàn toàn có thể hiểu được cảnh giới và có năng lực lĩnh ngộ tương ứng, chẳng qua là giá trị linh lực được đè thấp ở giai đoạn Trúc Cơ trung kỳ mà thôi.
Giống như là một cái ly chứa đầy nước, đột nhiên trở thành cái chậu, và cái chậu đó phát hiện mình còn có rất nhiều không gian để chứa nước.
Còn cần phải nói gì chứ, trực tiếp nuốt một viên linh đan bổ sung linh lực thôi!
Cố Thanh Sơn thò tay vào túi trữ vật, lấy ra linh đan cực phẩm mà Bách Hoa Tiên Tử đã chuẩn bị, trực tiếp nuốt xuống.
Đồng thời, hắn bóp chặt Liễm tức quyết trên tay, áp chế sự chấn động linh lực đang trở nên mạnh mẽ đó xuống.
Ngoài mặt, hắn vẫn là tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ.
Nhưng trong cơ thể Cố Thanh Sơn, linh lực tăng vọt như là mạch nước ngầm, lặng lẽ âm thầm tràn khắp tứ chi bách hải của cơ thể.
Một canh giờ sau.
Cố Thanh Sơn trở thành tu sĩ Trúc cơ hậu kỳ.
Nhưng mà giây phút hắn đột phá thành công, đột nhiên phun ra một ngụm máu, lỗ chân lông toàn thân đều chảy ra máu tươi.
Kinh mạch khắp nơi đều trướng lên rất khó chịu, đan điền hơi nhói đau, đầu giống như có người dùng búa đập vào.
Liên tiếp đột phá điên cuồng như vậy vô cùng nguy hiểm, cho dù thành công, cũng có ảnh hưởng rất lớn đối với tu sĩ.
Cũng may mà Cố Thanh Sơn có kinh nghiệm tu hành của kiếp trước, cộng thêm Kỹ Nghệ Chiến thần giúp hắn lĩnh ngộ được pháp môn tu hành của Thánh nhân, nên mới không xuất hiện tình trạng linh lực chảy ngược, thân thể phát nổ.
Nếu đổi thành người khác, cho dù có là thiên tài cấp yêu nghiệt, cũng cần phải cách mấy ngày mới tiếp tục đột phá lần thứ hai.
Nhưng mà hai ngày nay, Nhân tộc nhất định sẽ phát động quyết chiến, Cố Thanh Sơn vốn đã không còn thời gian nữa rồi.
Chỉ có thể mạo hiểm.
Hắn than nhẹ một hơi, rồi lại nuốt một viên đơn dược trị thương cao cấp xuống.
Dục tốc bất đạt, gấp gáp muốn thành công, vốn không phải là chuyện tốt gì, sau lần điên cuồng này, hắn bắt buộc phải tốn nhiều thơi gian hơn để điều dưỡng sức khỏe, thích ứng với cảnh giới.
Nếu như không phải tình thế quỷ dị, khiến hắn nhớ lại những chuyện không tốt trước kia, hắn thật sự không muốn đột phá như vậy.
Lúc này “Kỹ nghệ Chiến thần” đột nhiên nhảy ra một thông báo.
[Bởi vì người chơi liên tiếp đột phá cảnh giới tu vi, lĩnh ngộ công pháp tu vi bước vào thời kỳ đông lạnh.]
[Tiếp tục bổ sung hồn lực có thể giảm bớt thời gian đông lạnh.]
Thời kỳ đông lạnh kéo dài bao lâu hệ thống không nói rõ nhưng Cố Thanh Sơn hiểu rất rõ.
Suy cho cùng, vẫn là phải chiến đấu.
Quy tắc hoạt động của Giao diện Chiến thần cổ vũ mạnh nhất chính là chiến đấu.
Nửa canh giờ trôi qua.
Cố Thanh Sơn mở mắt ra, nhìn doanh trại phía sau lưng.
Trận pháp ẩn giấu, trận pháp phòng ngự, đều đang mở, chắc là bọn họ vẫn đang nghỉ ngơi.
Tình trạng linh lực trào ngược đã bị hắn khống chế, bình thường trở lại.
Cố Thanh Sơn lại nhìn xung quanh.
Trong màn đêm, cảnh sắc lạnh lẽo hoang dã bị ánh trăng chiếu thành một mảnh trắng xóa, giống như là biển sáng.
Nhân gian tốt đẹp như thế, tại sao cứ không bình yên?
Gió nổi lên, ánh trăng dần dần mờ đi, cuối cùng biến mất ở phía chân trời.
Tầng tầng lớp lớp mây đen che đi ánh trăng, khiến cho mặt đất và bầu trời trở nên đen kịt.
Gió nổi lên khắp mọi nơi.
Tiếng gió rít gào, làm cho người ta không thể nghe thấy động tĩnh trong bóng đêm.
Nhìn không thấy, nghe không rõ - nếu như có chuyện gì xảy ra, thì bây giờ là thời cơ tốt nhất.
Cố Thanh Sơn vơ quào trong không khí, nắm Địa kiếm ở trong tay.
Sẽ có thứ gì đến sao?
Một hơi.
Năm hơi.
Mười hơi.
Hai mươi hơi.
Ba mươi hơi.
Thời gian chầm chậm trôi, Cố Thanh Sơn nín thở.
Ý chí của hắn cảm nhận được, mảnh đất cách tảng đá lớn này khoảng mười dặm, có thứ gì đó đang động đậy.
Thứ đó rất nhỏ, nhẹ nhàng dừng lại ở bên ngoài trận Phong linh, lặng lẽ đợi cái gì đó.
Cố Thanh Sơn dựa vào tảng đá đứng lên, chỉnh lại tư thế cầm kiếm.
Giây tiếp theo, mảnh đất đó lại động đẩy một chút, nhưng mà lần này, nó đang di chuyển về phía trước.
Thứ đến là gì?
Cố Thanh Sơn híp mắt lại, cẩn thận thu lại sát ý, không để lộ ra một chút nào.
Hắn lặng lẽ nhảy lên tảng đá, sau khi phân rõ phương hướng, dựa vào cây kiếm từ từ nhảy lên.
Giây tiếp theo, hắn vung nhẹ thanh kiếm, những vệt ánh sáng từ thanh kiếm tạo ra, trực tiếp chém xuống chỗ đất đó.
“Ra đây cho ta”
Hắn hét to lên.
Ầm——
Thứ đó bị đánh đau, hung hăng nhảy về phía sau, đột nhiên từ dưới
đất chui lên, lộ ra diện mạo thực.
Kích thước vừa đúng 10 mét, độ rộng thô như một con người.
Lớp da bên ngoài đầy gai nhọn, hàm rang có độc màu xanh đen.
Đây là con Quỷ Mãng xuyên đất ở cảnh giới Trúc Cơ Hậu Kỳ, là do Quỷ Xà tiến hóa mà thành.
Con này rất là độc, cho dù không bị răng độc cắn trúng, bị gai nhọn trên người nó đâm phải, cũng khó bảo toàn tính mạng.
Thích Địa Quỹ Mãng có thể nói là con yêu thú khó đối phó nhất trong tất cả các loại yêu thú cảnh giới Trúc Cơ.
“Kiếm tu, sao ngươi lại có thể phát hiện ra ta?” Thích Địa Quỷ Mãng phun ra một làn khói độc, hung ác hỏi.
“Làm bạn với yêu ma, vốn không phải chuyện tốt gì, thời gian lâu rồi tâm trí sẽ bị mê muội, tại sao tiền bối không làm linh thú?” Cố Thanh Sơn khuyên nhủ.
Thích Địa Quỷ Mãng vây một vòng xung quanh Cố Thanh Sơn, nói: “Ta cũng muốn làm linh thú, nhưng tiếc là nếu như làm linh thú, sẽ không có thịt người để ăn.”
Cố Thanh Sơn bất ngờ nhìn về phía doanh trại, vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì.