Chỉ thấy bên trên giao diện Chiến Thần hiện ra mấy dòng thông báo phát sáng lấp lánh, giống như nhắc nhở hắn nhanh chóng kiểm tra tin nhắn ngay đi.
[Ngài đã hoàn thành nhiệm vụ thần thông thứ tư.]
[Bây giờ, bắt đầu nhiệm vụ thần thông thứ năm.]
[Miêu tả: Hiện tại giây phút tử vong đã tới, hệ thống chuẩn bị cho ngài hai sự lựa chọn.]
[Mục tiêu của nhiệm vụ: Người chơi nhất định phải đưa ra sự lựa chọn ngay lập tức.]
[Phương án A: Hệ thống sẽ dùng sức mạnh cuối cùng để giúp ngài trùng sinh lần nữa, xuyên không trở về thời điểm ban đầu.]
[Giải thích: Sau khi xuyên không về thì ngài sẽ mất tất cả sức mạnh mà mình đã đạt được, hệ thống cũng sẽ im lặng trong một năm.]
[Phương án B: Trong vòng một phút, người chơi phải nghĩ ra cách phá vỡ cục diện hiện tại hoặc phương pháp bảo vệ mạng của mình, bằng không sẽ phải chết trong tay kẻ địch.]
[Giải thích: Từ mặt đất xuống tới đây chỉ có duy nhất một con đường, nếu muốn vượt qua tu sĩ Thần Chiếu cảnh để chạy trốn là chuyện không thể nào.]
[Người chơi hãy cẩn thận xem xét lại tình thế hiện tại của bản thân, sau đó nhanh chóng đưa ra lựa chọn.]
"Ta chọn B."
Cố Thanh Sơn quét mắt qua nhìn một cái, không chút do dự đưa ra lựa chọn.
[Ngài chắc chắn chưa? Đây gần như là tình huống đe dọa đến tính mạng đấy.] Hệ thống hỏi.
"Chắc chắn." Cố Thanh Sơn trầm giọng nói.
Kiếp trước, hắn đã từng gặp biết bao mối nguy hiểm, có đến mấy chục lần bản thân đã đứng bên bờ vực sinh tử, lắm lúc đã rơi vào “Vùng đất của Thần Chết”, nhưng cuối cùng hắn đều trốn thoát được. Hơn nữa, hắn chính là người duy nhất còn sống sót đến khoảnh khắc cuối cùng của ngày tận thế.
Vào giờ khắc này, Bách Hoa tiên tử đang độ kiếp, lúc này mà có người đến quấy rối thì kết cục của nàng chắc chắn là “Thân tử đạo tiêu”.
Có lẽ đây chính là kiếp nạn của nàng, kiếp nạn mà nàng đã dự báo trước.
Nhất định phải liều một lần mới được!
Cố Thanh Sơn nắm chặt nắm tay.
Cùng với sự lựa chọn của hắn, trên giao diện Chiến Thần lại nhảy ra mấy dòng chữ thông báo.
[Ngài đã chọn B.]
[Ngài đã hoàn thành nhiệm vụ thần thông thứ năm.]
[Bây giờ, bắt đầu nhiệm vụ thần thông thứ sáu.]
[Miêu tả: Ngài hãy sử dụng hết tất cả sức mạnh mà ngài có để có thể sống tiếp.]
[Mục tiêu: Sống sót.]
Nhìn dòng chữ thông báo nhiệm vụ cực kỳ ngắn gọn trên giao diện Chiến Thần, hắn cũng không thể nhịn tiếp được nữa, buột miệng hỏi: "Phần thưởng đâu? Tại sao vẫn không nhắc đến phần tthưởng?"
Ting!
[Ngài có muốn lấy thần kỹ hay không?] Hệ thống hỏi.
"Muốn." Cố Thanh Sơn lập tức trả lời.
[Hệ thống đang tích lũy sức mạnh, mời ngài tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ.]
Hệ thống nói xong liền không còn nghe thấy tiếng gì nữa.
Cố Thanh Sơn lắc đầu một cái, nhanh chóng suy nghĩ cách đối phó.
Phải làm gì đây? Bây giờ còn có biện pháp gì nữa?
Ánh mắt của hắn lướt qua những thanh kiếm xếp chồng chất lên nhau thành từng tầng từng lớp quanh đây, bất chợt trong đầu hắn nảy ra một ý tưởng.
Thời gian eo hẹp, hắn không thể nghĩ quá nhiều, nhanh chóng nhìn sang chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm.
"Cô có thể giúp ta kìm chân bọn họ được không?" Hắn vội hỏi.
Chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm trả lời: "Với thần lực của ta thì có thể sai khiến tất cả kiếm ở đây nghe theo mệnh lệnh của ta, nhưng ta lại không giỏi về mặt tấn công, nhiều nhất chỉ có thể chống đỡ được vài phút."
Ánh mắt của Cố Thanh Sơn sáng lên, hỏi: "Có cách nào cho ta mượn năng lực này dùng một chút hay không? Ta chuyên sử dụng kiếm."
Chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm tạm dừng giây lát, mới nói: "Ta là áo giáp nữ, còn ngươi là đàn ông, ngươi không mặc được."
"Ý ta không phải là muốn mặc cô lên người, có biện pháp nào khác để mượn dùng sức mạnh của cô nữa hay không?"
"Không còn cách nào nữa đâu."
Cố Thanh Sơn lại suy tư một lúc, vội vàng nói: "Vậy ta không cần sức mạnh của cô, cô có thể kích phát sức mạnh của tất cả kiếm linh trong biển kiếm này được không?"
Chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm giải thích: "Nếu như ta dùng thần niệm khống chế bọn nó, thì có thể kìm chân kẻ địch trong năm phút."
"Ừm."
"Nhưng nếu làm như những gì ngươi nói, ta cần phải dốc hết toàn bộ sức mạnh để kích phát sức mạnh của tất cả kiếm linh nơi này, điều đó sẽ làm hao hết toàn bộ thần lực của ta, vì vậy chỉ dùng được một lần."
"Một lần là đủ rồi!"
"Đủ? Một lần đã đủ? Kiếm không chủ thì dù chúng ta có nhiều hơn cũng không giết nổi một tu sĩ Thần Chiếu cảnh."
"Ta tự có cách của mình!" Cố Thanh Sơn nói.
Chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm đối diện với hắn, lẳng lặng đứng yên một chỗ.
"Tuy ngươi đột phá lên rất nhanh, nhưng hiện tại ngươi cũng chỉ ở cảnh giới Nguyên Anh, tại sao ta phải tin ngươi." Nàng nói.
Cố Thanh Sơn ngẩn ra.
Một người một bộ giáp im lặng đối diện nhau, ở trên đầu của bọn họ, luồng sóng pháp thuật càng ngày càng mạnh, mơ hồ có thể nghe được tiếng cười và tiếng thốt lên kinh ngạc.
Trong khu di tích phía dưới cách đây không xa, Phong kiếp cũng đã đến thời khắc quan trọng nhất. Từ nơi đó truyền đến những tiếng gào thét chói tai của ma quái, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng kim loại giòn giã của binh khí khi va vào nhau.
"Điều duy nhất mà ta có thể nói chính là…" Cố Thanh Sơn nói một cách chân thành và tha thiết: "Nếu như chúng ta thất bại, ta và sư tôn sẽ cùng chôn thây ở chỗ này."
Hắn nhìn chằm chằm chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm, nhẹ giọng nói: "Ngươi không cần phải tin con người của ta, ngươi chỉ cần tin một điều mà thôi, đó chính là nếu ta không dốc toàn bộ sức lực để chiến đấu thì sư tôn của ta nhất định sẽ bỏ mạng ở nơi này. Một khi sư tôn của ta chết, những người còn lại của thế giới chúng ta cũng không thể chống lại bọn họ, toàn bộ thế giới này đều rơi vào tay bọn họ. Vì thế ta chỉ có thể dùng mạng của mình để chiến đấu, như vậy mới có thể giành lấy một đường sống. Đường sống của ta, đường sống của sư tôn ta, và đường sống cho tất cả người ở thế giới này."
Chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm lặng im mấy giây, cuối cùng mới nói: "Ta sẽ cho ngươi một cơ hội, nhưng nếu như ngươi thất bại thì ta sẽ trốn vào dòng chảy thời không, không bao giờ trở lại nữa."
"Được." Cố Thanh Sơn nói.
Chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm liền bay ra sau lưng hắn, vươn mảnh giáp dùng để che tay ra, khoác lên trên bả vai hắn.
"Chờ đã."
"Chuyện gì?"
"Ta chỉ có duy nhất một cơ hội, vì thế phải dùng hết toàn bộ sức lực."
Cố Thanh Sơn nói, vỗ túi trữ vật, lấy ra một vật gì đó.
Đó là một quả cầu nhỏ đã bị phong bế kín mít, cho dù là nhìn ở góc độ nào cũng không tìm được cách để mở nó ra.
Đây chính là phần thưởng của nhiệm vụ vận mệnh.
[Mật Phong Cầu: Hệ thống dùng hình thức của một quả cầu được phong kín để bảo tồn một món đồ cuối cùng của người chơi trong kiếp trước. Lúc người chơi cần nó, hệ thống sẽ trả lại cho người chơi. (Xin chú ý, món đồ này chỉ dùng được một lần, một khi mở ra bắt buộc phải lập tức sử dụng, nếu không sẽ hoàn toàn biến mất).]