Hai hàng nước mắt bỗng dưng tuôn rơi trên mặt Tình Nhu.
Uyển Nhi do dự hỏi: “Tỷ tỷ, tỷ đang nói gì vậy?”
Tình Nhu xoay người ôm lấy nàng ấy, vừa khóc vừa nói: “Uyển Nhi, Tề Diễm đã đi vào chỗ chết, hắn ta chết rồi, chết rồi!”
“Thật không? Tỷ không có lừa ta chứ?” Uyển Nhi nghi ngờ hỏi.
Tình hình vừa rồi quả thực rất giống như lời mà Tình Nhu và Cố Thanh Sơn nói, có điều Uyển Nhi vẫn không dám khẳng định.
“Ta không lừa muội đâu.” Tình Nhu lau nước mắt, nói: “Ta thề với lòng mình, nếu ta lừa muội, thì thần hồn ta sẽ bị hủy diệt.”
“Hắn ta… đã chết rồi…” Uyển Nhi cuối cùng cũng có được câu xác nhận, ánh mắt đờ đẫn nói.
Sau đó, nàng đột nhiên khóc lớn, nghẹn ngào lên tiếng: “Cha, mẹ, con có thể sống tiếp rồi, thù của hai người đã được báo rồi!”
Tình Nhu ôm lấy nàng, nàng cũng ôm lấy Tình Nhu, hai người khóc một lúc thật lâu.
Cố Thanh sơn vốn định nói vài lời, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ hnày của hai người họ, hắn cũng chỉ đành lẳng lặng ở một bên.
Sau khi hai người họ khóc một trận, Tình Nhu quay đầu nhìn hắn nói: “Chắc ngươi không biết chuyện ngươi làm quan trọng với bọn ta cỡ nào, nhưng không sao, sau này ta sẽ nói với ngươi.” Nàng vừa khóc vừa nói: “Ngươi yên tâm, một lúc nữa mới đến thế giới kia, hãy để bọn ta khóc thêm một chút nữa.”
“Được rồi.” Cố Thanh Sơn nói.
Tình Nhu gật đầu, lại bắt đầu khóc. Nàng như thể muốn khóc cho thỏa những năm tháng oan khuất nhục nhã không nói thành lời.
Uyển Nhi khóc càng dữ dội hơn, nước mắt nước mũi giàn giụa.
Hai đại tu sĩ Thiên Kiếp cảnh mà lại khóc sướt mướt hệt như hai cô bé.
Mất một lúc lâu sau, hai người họ mới từ từ bình tâm lại.
Tình Nhu kéo Uyển Nhi đến trước mặt Cố Thanh Sơn, cùng quỳ gối hành lễ.
Tình Nhu nói: “Ta là Nam Cung Tình Nhu.”
Uyển Nhi cũng giới thiệu: “Ta là Vân Uyển Nhi.”
Nam Cung Tình Nhu nói tiếp: “Bọn ta đến từ hai thế giới khác nhau, nhưng thế giới của bọn ta đều bị Quảng Dương môn xâm chiếm, cha mẹ bọn ta đều chết dưới tay Tề Diễm và cha của hắn ta, thế giới thì bị Quảng Dương môn dung hợp thành một phần trong thế giới Động Thiên của bọn chúng. Vì ta và Vân Uyển Nhi có dung mạo xuất chúng, nên bị phong bế tu vi, trở thành nô lệ của Tề Diễm, mỗi ngày sống không bằng chết. Hôm nay may nhờ có ngươi mượn sức mạnh của Thiên Ma để giết chết hắn ta, ta và Uyển Nhi không thể không báo đáp, nhất định sẽ nghĩ ra cách để cứu sống ngươi.”
Vân Uyển Nhi cũng gật đầu nói: “Cám ơn ngươi đã thay bọn ta giết chết Tề Diễm, cho dù ta có chết đi, lòng ta vẫn không hề hối tiếc.”
Hai cô gái quay sang nhìn nhau, lập tức hiểu ý đối phương.
“Cho nên chút nữa khi đến bên kia, bọn ta sẽ liều mình thi triển pháp môn, tấn công Quảng Dương môn, gây ra hỗn loạn để ngươi có thể nhân cơ hội thoát thân.” Tình Nhu nói.
Vân Uyển Nhi tiếp lời: “Phía nam của Quảng Dương môn chính là sông Bạch Nham, ngươi hãy giấu mình giữa dòng sông, trôi theo dòng nước, tìm cách rời khỏi Quảng Dương môn, bọn họ sẽ không có cách nào tìm ra ngươi.”
Nam Cung Tình Nhu nói: “Ngươi chỉ cần thay tên đổi họ là có thể sống tiếp được, sau này vừa tu hành vừa tìm cơ hội trở về thế giới của ngươi.” Nàng bổ sung thêm: “Yên tâm đi, sau khi giết vài tên đồ đệ Quảng Dương môn, bọn ta sẽ lập tức hủy diệt thần hồn của mình, quyết không để cha của Tề Diễm bắt được, làm bại lộ sự tồn tại của ngươi.”
“Từ từ đã, từ từ đã.” Cố Thanh Sơn nghe đến đây, không kiềm lòng được mà hỏi: “Chẳng lẽ sau khi chúng ta truyền tống đến đó, thì nhất định phải liều mạng sao?”
Nam Cung Tình Nhu nói: “Ngươi không phải đệ tử Quảng Dương môn, tu vi lại chỉ mới đến Nguyên Anh, nếu ló mặt ra sẽ bị bắt lại ngay lập tức, bọn họ không biết nương tay là gì đâu.”
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một lát, hỏi: “Tề Diễm thì sao?”
“Ngươi có ý gì?” Vân Uyển Nhi nghi hoặc hỏi.
“Nếu người ra mặt là Tề Diễm thì sao?”
Nam Cung Tình Nhu hoang mang, nhìn hắn nói: “Hắn ta là con trai của Chưởng môn Quảng Dương môn, không ai dám gây chuyện với hắn ta.”
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một lúc, đột nhiên nhớ đến lời nhận xét của Lãnh Thiên Tinh dành cho mình.
Mà hai cô gái này cũng từng nói ra lời nhận xét giống hệt như thế.
Hắn liền nói: “Hình như vẻ ngoài của Tề Diễm và ta hơi giống nhau.”
Hai vị giai nhân tuyệt sắc giật mình.
“Ngươi muốn…” Đôi mắt hạnh của Nam Cung Tình Nhu lóe sáng.
Cố Thanh Sơn gật đầu: “Bọn họ mạnh như vậy, nếu cứ xông vào đánh trực diện thì chắc chắn sẽ phải chết, vậy thì tại sao chúng ta phải đánh nhau với họ chứ.” Hắn nhìn hai nàng, dịu dàng nói: “Hy vọng hai người cũng đừng xem thường sống chết của bản thân mình, mà phải sống cho thật tốt thay cho những người thân đã chết, như thế mới không uổng phí những ngày tháng chịu nhục.”
Vân Uyển Nhi vẫn không hiểu, nói: “Nếu chúng ta đều có thể sống sót thì tất nhiên là rất tốt, nhưng chúng ta không thể đối phó với nhiều tu sĩ tu vi cao của Quảng Dương môn như vậy.”
Nam Cung Tình Nhu thì lại nhìn hắn, mỉm cười.
“Ta nghĩ ra một cách không hay lắm.” Cố Thanh Sơn thấy Nam Cung Tình Nhu có vẻ đã hiểu phần nào, liền cười nói: “Các ngươi có thể hợp tác với ta không?”
Nam Cung Tình Nhu gật đầu: “Ta sẽ kể với ngươi mọi chuyện về Tề Diễm.”
“Không đủ, ta phải nắm tất cả thông tin về người thân của hắn ta, những việc hắn ta đã làm, những điều hắn ta đã nói, từng gây thù chuốc oán với ai, thích ăn món gì, ngày thường mặc gì, tư thế đi tư thế ngủ, thích những cô gái như thế nào, thủ đoạn từng dùng để giết người, phong thái ở tông môn, am hiểu thuật pháp nào... Tất cả những việc này đều phải nói cho ta biết.” Cố Thanh sơn nói thật nhanh: “Còn nữa, thế giới này như thế nào, cơ cấu quyền lực trong Quảng Dương môn như thế nào, tốt nhất các ngươi cũng phải nói ta biết.”
Cuối cùng thì Vân Uyển Nhi cũng đã hiểu, ngạc nhiên nhìn hắn, nói: “Nhưng ngươi chỉ khá giống hắn ta thôi, chứ không thật sự là hắn ta.”
“Chuyện này ta sẽ tìm cách, hai người chỉ cần chuẩn bị tư liệu, ta sẽ dùng ngay.” Cố Thanh Sơn nói.
“Vậy ngươi định đối mặt với cha của Tề Diễm thế nào? Lão ta đang độ kiếp, sắp thành tu sĩ Huyền Linh cảnh rồi.” Nam Cung Tình Nhu hỏi.
“Ta sẽ tùy cơ ứng biến.” Cố Thanh Sơn sờ vào dây chuông Thiên Ma trên cánh tay mình, nói ngắn gọn.
Những lời đối đáp của hắn vô cùng bình tĩnh trấn định, nhưng vẫn k hiến cho hai cô gái ngạc nhiên không thôi.
Nam Cung Tình Nhu nhìn hắn, bỗng nhớ đến cách hắn đã dùng để đối phó với Tề Diễm. Rõ ràng chỉ là tu sĩ Nguyên Anh cảnh, nhưng lại có thể thuyết phục được Thiên Ma nữ đế hợp tác với mình, rồi cùng nàng ta giết chết tu sĩ Thái Hư cảnh...
Xưa nay chưa bao giờ xảy ra chuyện tương tự như vậy.
Nghĩ đến đây, Nam Cung Tình Nhu bỗng thấy tin tưởng hắn hơn.