"Vẫn còn thiếu ba loại nữa, hai loại trong số đó tôi không tìm thấy được vật chất tương ứng của chúng ở trên thế giới này." Nữ thần Công Chính nói.
"Hơn mười loại tài liệu mà chỉ cõn mỗi ba loại thôi à?"
Cố Thanh Sơn bất ngờ nói: "Để tôi xem thử xem đó là ba loại nào."
Màn hình được bật lên, danh sách tài liệu được hiện lên.
Trong đó, có ba loại tài liệu được đánh dấu màu đỏ, để biểu thị rằng chúng chưa được thu thập đủ.
"Phí Sinh thạch, Lam Ngân khoáng, Nhật Nguyệt huyết..." Cố Thanh Sơn lẩm bẩm nói.
"Đúng vậy, Phí Sinh thạch và Lam Ngân khoáng không hề tồn tại trong danh sách vật chất đã biết." Nữ thần Công Chính nói.
Chúng không có trong thế giới hiện thực, chuyện này đúng là không dễ thực hiện.
Cố Thanh Sơn lấy bảy loại túi thơm một cách dứt khoát, hắn dùng thần niệm để thăm dò bên trong, bắt đầu tìm kiếm hai thứ này.
"Có rồi!"
Hai mắt của Cố Thanh Sơn sáng bừng lên.
Hắn lấy ra hai loại quặng thô từ trong bảy chiếc túi thơm, sau đó đặt chúng xuống đất.
Vừa hay ở thế giới tu chân có hai thứ này.
Còn một loại vật liệu tên là Nhật Nguyệt Huyết nữa thì thế giới tu chân lại không có.
Xem ra đây là loại vật liệu mà chỉ có mỗi thế giới Thần Võ mới có mà thôi, cũng không biết là ở thế giới hiện thực có thứ này hay không nữa.
Cố Thanh Sơn hỏi: "Thế loại vật liệu tên là Nhật Nguyệt huyết còn lại ở trong tình trạng như thế nào?"
Nữ thần Công Chính trả lời: "Trên thế giới chưa bao giờ sản xuất loại vật chất này, nhưng mà bốn nghìn năm về trước, lúc mà một trận mưa sao băng vô cùng lớn rơi xuống thì có người đã phát hiện ra loại vật chất này từ trong thiên thạch."
"Ồ? Chuyện này cũng thú vị đấy chứ, bây giờ còn có thể tìm được nó không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Công Chính nữ thần chiếu lên màn hình một bức ảnh.
"Ở trên cả một tinh cầu thì chỉ có đúng một viên vật chất này mà thôi." Nữ thần Công Chính nói.
Cố Thanh Sơn nhìn chiếc vương miện đẹp đẽ ở trên bức ảnh.
Chiếc vương miện bằng vàng ròng có mười hai chiếc đỉnh nhọn, bên trên nó nạm một viên đá quý bóng bẩy hoàn mỹ.
Hắn nhìn chằm chằm viên đá quý tỏa ra ánh sáng lung linh ở trên chiếc vương miện, nhất thời có chút không bình tĩnh nổi.
"Trên thế giới chỉ có duy nhật một viên Nhật Nguyệt huyết mà thôi, bây giờ nó đang được nạm trên chiếc vương miện của đế quốc Phục Hy." Nữ thần Công Chính nói.
Cố Thanh Sơn khoanh tay, hắn thở dài một hơi rồi nói: "Chuyện này đúng là không dễ làm."
Hắn nhìn chằm chằm lên giao diện hoạt động Chiến Thần.
Nhiệm vụ thức tỉnh kiếm tiên vẫn đang nằm ở chính giữa dao diện y như cũ.
"Nhiệm vụ một: Giành được hai thanh kiếm (Hoàn thành một cách trọn vẹn)."
Không dễ làm thì cũng phải làm, nhiệm vụ nhất định phải được hoàn thành.
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào nhiệm vụ một lúc lâu, sau đó hắn cầm lấy máy truyền tin.
Rất nhanh sau đó, liên lạc được kết nối thành công.
Một giọng nói hùng hồn vang lên: "Nhà khoa học Cố, các cậu lên đường rồi à?"
Đây là giọng nói của Hoàng đế Phục Hy.
Cố Thanh Sơn ngẩn ra, đến lúc này hắn mời hồi tưởng lại, hắn và Anna đã đồng ý với ông ta rằng bọn họ sẽ đi đến hành cung của hoàng đế Phục Hy để nghỉ dưỡng.
"Thật là không phải, bây giờ Anna tạm thời đang có một chút việc, tôi muốn đến trước một chuyến." Cố Thanh Sơn nói.
"Hoan nghênh cậu đến bất cứ lúc nào! Bây giờ tôi phái phi thuyền đến đón cậu nhé?" Hoàng đế Phục Hy không hề hỏi Anna mà thẳng thừng nói.
"Như vậy có phải là phiền phức quá rồi không, hay là cứ để tôi tự đến đi." Cố Thanh Sơn nói.
"Vậy thì hơi bất tiện cho cậu rồi." Hoàng đế trầm ngâm nói.
Cố Thanh Sơn tiếp lời: "Không bất tiện đâu, chúng tôi muốn đây sẽ là một cuộc thăm hỏi chính thức, như vậy sẽ rất phiền phức."
Hoàng đế đồng tình nói: "Đúng là vậy, mặc dù Liên bang của các cậu đúng là có Nữ thần Công Chính, nhưng à làm bất cứ việc gì cũng chậm chạp, ngay đến cả hàng loạt trình tự xét duyệt thăm hỏi ngoại giao mà cũng kéo dài đến nửa tháng, năng suất quả thực là thấp quá rồi."
Hắn không hề che dấu chút nào mà nói: "Nếu như Nữ thần Công Chính mà ở đế quốc Phục Hy của tôi thì tôi đã sớm thống nhất được thế giới này rồi."
Cố Thanh Sơn cười khổ nói: "Vậy thì bây giờ tôi sẽ xuất phát ngay, tối muộn một chút là có thể đến nơi."
"Được, tôi sẽ đợi cậu ở hành cung." Hoàng đế nói.
Liên lạc bị cắt đứt.
Cố Thanh Sơn đi ra khỏi cửa.
Một chiến hạm vũ trụ khổng lồ ló ra từ trong tầng mây.
"Cái này không được." Cố Thanh Sơn thở dài nói.
"Thưa ngài, dựa theo thân phận của ngài thì chiếc này mới xứng với cuộc viếng thăm này." Nữ thần Công Chính nói.
"Tôi lặng lẽ đi mà, tôi không muốn dẫn tới sự phản ứng mãnh liệt trên phương diện Liên Bang đâu, vì vậy mà cô hãy đổi cho tôi một chiếc khác nhé." Cố Thanh Sơn nói.
"Tôi đã hiểu rồi." Nữ thần Công Chính nói.
Chiến hạm vũ trụ khổng lồ bay đi.
Một phi thuyền hình giọt nước màu tím xuyên qua tầng mây, khéo léo đáp xuống ngay trước mặt của Cố Thanh Sơn.
"Cái phi thuyền này có hơi... phong cách một chút." Cố Thanh Sơn đánh giá chiếc phi thuyền một lượt, sau đó hắn nói.
"Đây là phi thuyền kiểu mới nhất, nó vừa mới được thông qua hàng loạt cuộc thử nghiệm, tốc độ và sự an toàn đã được kiểm chứng rồi." Nữ thần Công Chính nói.
"Được rồi." Cố Thanh Sơn đi vào trong phi thuyền.
Phi thuyền nhẹ nhàng bay lơ lửng lên không trung, nó đổi sang trạng thái phi hành trong nháy mắt.
Tăng tốc, rồi lại tăng tốc!
Ầm!
Sau một tiếng ầm, chiếc phi thuyền liền biến mất trong nháy mắt.
Ở bên trong phi thuyền.
"Chuyện tôi và Hoàng đế Phục Hy gặp mặt, nhất định phía Liên bang sẽ biết được tin tức thôi." Cố Thanh Sơn nói.
"Đúng vậy, rất dễ dàng để có được tin tức này." Nữ thần Công Chính nói.
"Cô tìm cho tôi một chương trình xuất ngoại mà không cần đến sự xét duyệt của con người để tôi thuyết trình một chút." Cố Thanh Sơn nói.
"Chương trình viện trợ từ thiện là nhanh nhất, hơn nữa nó cũng không cần sự xét duyệt của người khác."
"Vậy thì viện trợ từ thiện đi, dùng điểm trong thẻ tín dụng của tôi để quyên góp một ngôi trường cho vùng sâu vùng xa ở đế quốc Phục Hy."
"Được, tôi đang tiến hành rồi."
Chỉ một lúc sau, phi thuyền đã tiến vào trong địa phận của đế quốc Phục Hy.
Tiếng thông báo trên phi thuyền đột nhiên vang lên.
Cố Thanh Sơn tiếp nhận.
Màn hình được mở ra, một sĩ quan trong niên được trang bị rất đầy đủ nhìn chằm chằm Cố Thanh Sơn.
"Chỗ này là cứ điểm quốc phòng quan trọng của đế quốc Phục Hy, xin ngài hãy chứng minh thân phận của mình, nếu không thì chúng tôi sẽ bắn rơi chiếc phi thuyền này." Vị sĩ quan trung niên kia nói.
"Tôi là Cố Thanh Sơn, tôi có hẹn với Hoàng đế bệ hạ của quý quốc." Cố Thanh Sơn nói.
Gương mặt của vị sĩ quan trung niên buông lỏng trong nháy mắt.
Ông ta cười nói: "Thì ra là ngài Cố Thanh Sơn, xin mời ngài tiếp tục bay."
"Không cần phải kiểm tra thân phận nữa sao?" Cố Thanh Sơn hỏi ông ta.
"Nữ thần Công Chính đã chứng minh thân phận của ngài rồi, hơn nữa Bệ hạ cũng đã thông báo với chúng tôi rồi, ngài là khách quý, cho nên ngài không cần bất kỳ giấy tờ nào hết." Sĩ quan trung niên nói.
"Chúc ngài có một chuyến bay vui vẻ."
Vị sĩ quan trung niên ngắt liên lạc.