Chương 436: Cô gái mồ Côi trên hòn đảo sương ()
Cập nhật 3 năm trước
Một thanh đao dài loang lổ rỉ set hiện lên giữa không trung, không ngừng rung động.
Vô số tiếng kêu rên vang lên trong thanh đao dài.
Mấy cô gái nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ hưng phấn trong mắt đối phương.
Người này chắc chắn sẽ phải chết ở trên đảo Sương rồi.
Bọn họ lại nhìn về phía Tô Tuyết Nhi, tưởng tượng ra biểu cảm hoảng sợ của đối phương trước khi chết.
Tô Tuyết Nhi mỉm cười, bình tĩnh nói: "Có một buổi tối khi nghỉ ngơi, tôi nhìn thấy bọn họ cầm một quyển sách nhỏ lật xem, bên trong có một câu, cảnh giới tu hành, chia làm mấy tầng, đầu tiên là Luyện Khí, sau đó là Trúc Cơ. ""
"Chắc chắn bọn họ sợ tôi tố cáo, cho nên muốn hớt tay trên, bẩm báo trước mặt các vị trưởng lão. ""
Mấy cô gái kia năm mồm bảy miệng nói: "Cô nói bậy! ""
"Nói dối! ""
"Rõ ràng là cô! ""
Tô Tuyết Nhi vắt hai tay sau lưng, từ từ nói: "Sự thật là thế. ""
Ma chủ Huyết Bào im lặng một lúc.
Xem ra, có người dám không coi hắn ra gì, dám đến sở Giới Luật lừa bịp hắn và bảy vị đạo sư.
Hắn phát ra tiếng cười buồn rũ rượu rồi nói: "Ai dám lừa gạt chúng ta, cái giá phải trả không còn là trọng tội nữa. ""
Hắn vươn tay, mở một cuốn tranh trên ngai vàng.
Là cuốn tranh màu máu.
"Tô Tuyết Nhi, không được chống đối. ""
Ma chủ Huyết Bào nói xong, cuốn tranh đạp nước vọt lên cháy rụi trong ánh lửa.
Cuốn tranh bị thiêu hủy, lại tản ra vô số đường tơ máu, vòng quanh người Tô Tuyết Nhi, rồi bay trở về ngôi báu.
Trong tay Ma chủ Huyết Bào xuất hiện một quyển sách nhỏ.
"Khi ngươi nghỉ ngơi, mới lấy quyển sách ra, tu tập tà pháp như thế sao. "" Ma chủ Huyết Bào nói.
"Đúng là quyển sách này! "" Một giọng nữ vang lên the thé. ""
Tô Tuyết Nhi im lặng không nói chuyện.
Ma chủ Huyết Bào bắt lấy quyển sách nhỏ, cầm trong tay lật xem.
Bỗng nhiên giọng nói trở nên dịu dàng: "Không sai, lần đó cha mẹ của Tô Tuyết Nhi tử trận trong cuộc chiến, hy sinh mạng sống vì học viện. ""
"Quyển sách này, là bút ký học tập của mẹ cô ấy năm xưa. ""
"Ta nhớ đó là một cô thiếu nữ, cô ấy là một đệ tử thông mình, khiến ta phải chú tâm coi trọng... ""
"Tìm được rồi, là bài giảng này, nội dung là về hồn lực của nhiều thế giới. ""
"Đúng là lúc đó ta đã giảng bài như vậy, trên bài ghi cách lý giải và cái nhìn của ta về nguồn gốc thế giới, không ngờ cô ấy lại nhớ kỹ toàn bộ.
Giọng nói của Ma chủ Huyết Bào có chút độ ấm.
"Còn có câu hỏi của cô ấy và lời giải đáp của ta, đúng vậy, ta đã trả lời như thế này... ""
"Đúng là một đệ tử ngoan. ""
Ma chủ Huyết Bào vô cùng xúc động, đóng quyển sách nhỏ lại, nhìn về phía Tô Tuyết Nhi.
Cô gái trẻ này mô côi.
Cha mẹ cô đều là đệ tử của ông ta, hơn nữa còn hy sinh tính mạng vì đảo Sương.
Con gái của bọn lại lưu lạc đến thế giới không biết kia, bây giờ vừa đến nơi đây không lâu, lại bị người khác vu cáo, rất có thể vì thế mà mất mạng.
Một cô bé mồ cô không nơi nương tựa, đang chờ quyết định sinh tử.
Ma chủ Huyết Bào im lặng một lúc rồi nói: "Ngươi vô tội, Tô Tuyết Nhi. ""
"Cảm ơn Trưởng Giới Luật đại nhân. ""
"Đối với chuyện ngày hôm nay, ngươi có muốn nói gì hay không? "" Ma chủ Huyết Bào nói.
Đến rồi, chính là bây giờ!
Tô Tuyết Nhi mím môi, nhìn qua có chút do dự!
"Tôi... Có thể hỏi một vấn đề nhỏ được không? "" Cô nói.
"Đương nhiên, ngươi cứ hỏi tùy ý. "" Hôm nay Ma chủ Huyết Bào vô cùng khoan dung.
"Cảm ơn ngài. "" Tô Tuyết Nhi cẩn thận nói.
Đây chính là cơ hội phản kích duy nhất của cô, nhất định phải nắm chắc.
Cô cũng là con người.
Một người hiền lành.
Cô chỉ muốn sống tốt ở đây thôi.
Bọn họ không thể đối xử với cô như vậy.
Không thể ức hiếp cô tiếp.
Nếu ai đó lại muốn cướp lấy sinh mạng của cô...
"Để cho công bằng, tôi hy vọng Trưởng giới luật đại nhân có thể tiến hành soát người bọn họ như với tôi. "" Tô Tuyết Nhi nói.
"Lý ra nên như vậy. "" Ma chủ Huyết Bào đồng ý nói.
Mấy tia sáng từ không trung bay đến, bay vòng quanh mấy cô gái một vòng, rồi vứt một đống đồ linh tinh trên mặt đất.
Trong đám đồ linh tinh có một quyển sách nhỏ giống của cô nằm yên ổn ở đó.
Ma chủ Huyết Bào cầm lấy quyển sách nhỏ, lật tùy tiện vài trang.
"Ha ha ha, ha ha ha ha! ""
Hắn khẽ cười rộ lên.
Bản thân bị lừa gạt, còn suýt chút nữa giết chết con gái của đệ tử mình.
"Các vị đạo sư, mời các vị truyền nhau xem thử. ""
Ma chủ Huyết Bào ném quyển sách nhỏ lên không trung.
Quyển sách nhỏ vòng quanh đám tượng một vòng, rồi trở lại mặt đất.
"Tà pháp. ""
Đám pho tượng phát ra giọng nói u ám.
"Không! Chúng tôi không có quyển sách này! ""
"Nhất định là bị vu oan giá họa. ""
"Các vị đạo sư, tôi thật sự không biết sẽ như vậy, thứ này không phải của tôi. ""
Mấy cô gái gào to hoảng sợ.
Tu luyện tà pháp là tử tội.
Bỗng nhiên một nữ sinh khóc lớn: "Tôi sai rồi, chẳng qua là tôi ghen tỵ cô ta học cái gì cũng nhanh hơn, hơn nữa còn sống mà đến được đây, còn là trẻ mồ côi, bắt nạt cũng không sao cả, tôi không nghĩ sẽ như thế này! ""
Cô ta vừa khóc, đám nữ sinh cũng khóc theo.
Mấy người đó biết kết quả của việc tu luyện tà pháp.
Đây chính là đồ bọn họ chuẩn bị cho đối phương.
Lúc này, bọn họ mới cảm nhận được bản thân mình đã làm ra chuyện gì với người khác.
Ma chủ Huyết Bào hỏi: "Các vị đạo sư có ý kiến gì không? ""
Đám pho tượng im lặng một lúc rồi nói: "Ngài có thể quyết định. ""
Ma chủ suy nghĩ, lại hỏi Tô Tuyết Nhi: "Còn ý kiến của ngươi thì sao? ""
Tô Tuyết Nhi nhìn về phía mấy cô gái.
Bọn họ đều đồng loạt cúi đầu quỳ trước mặt ngươi, khóc lóc cầu xin tha thứ.
Tô Tuyết Nhi lại nhìn về phía đống đồ linh tinh kia, quyển sách nhỏ phía trên bám đầy bụi.
Đây mới là quyển sách Cố Thanh Sơn đưa cho cô, quyển sách thật sự.
Trong hoàn cảnh tuyệt vọng, cô không thể không dùng đến quyển sách này để giành lấy cơ hội đưa kẻ khác vào thế túng, đoạt lấy một con đường sống.
Bây giờ, nhiều ngọn lửa xuất hiện trong không trung, không có cách nào thay đổi, nhanh chóng thiêu cháy quyển sách nhỏ thành tro tàn.
Lời dịu dàng của Cố Thanh Sơn thoảng bên tai.
"Quyển sách nhỏ này là một loại pháp môn tu hành, điều quan trọng nhất là phải cố gắng tu luyện. ""
"Tu luyện cho tốt, nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, thế giới trong tương lai ngày càng trở nên bất ổn, em có thể tự bảo vệ mình. ""
"Cố lên! ""
Tô Tuyết Nhi đờ đẫn.
Cô vĩnh viễn mất đi quyển sách này.
"Trưởng Giới Luật đại nhân, ý kiến của tôi có tác dụng ư? "" Cô hỏi.
"Ngươi là người bị hại, đương nhiên là được. "" Ma chủ Huyết Bào nói.
Tiếng khóc của mấy cô gái càng dữ đội.
Bọn họ lớn tiếng cầu xin Tô Tuyết Nhi.
Tô Tuyết Nhi khẽ nói: "Tu luyện tà pháp, lừa gạt đạo sư, tôi nhớ là phải làm thức ăn cho nhền nhện dưới vực sâu. ""
"Cứ vậy đi. "" Ma chủ Huyết Bào gật đầu nói.
Hắn vung tay lên.
Mấy sợi dây lụa trắng giống như sợi tơ buông từ trần nhà xuống.
Mấy cô gái, kể cả tiếng la khóc của họ cũng bị những sợi tơ phủ kín.
Nhền nhện to lớn màu sắc sặc sỡ từ trần nhà rơi xuống.