Chỉ cần mình không khinh địch, cho dù không đánh lại Triệu Phong thì cũng sẽ không thua sớm như vậy.
Bởi thế. Diêm Xuyên cảm thấy, Triệu Phong này chẳng có gì ghê gớm. Thậm chí còn không xứng với cái danh Tứ đại tân tú của liên minh.
- Triệu sư đệ cần thận, tạo nghệ luyện thể của tên này cực cao, phòng ngự và lực lượng hết sức kinh người...
Dương Càn truyền âm nhắc nhở Triệu Phong.
Trước đó. Dương Càn trong trận chiến chính điện, đã thua bởi Diêm Xuyên.
Triệu Phong khẽ gật đầu. Sau đó bước lên Phong Vân quyết chiến đài.
- Bắt đầu!
Thanh âm của trọng tài vừa đứt. Diêm Xuyên giống như một khối kim cương, dùng cự lực bá đạo nghiền nát hết tất cả. Lao về phía Triệu Phong.
Mắt trái của Triệu Phong có thể cảm nhận được lực lượng cường hoành không thể địch nổi trong cơ thể Diêm Xuyên, cho dù là một con voi lớn cũng sẽ bị hắn đâm chết ngay lập tức.
Nếu như dùng thân thể để ngạnh kháng, phóng mắt khắp toàn bộ Liên minh thịnh hội, chỉ e cũng không có mấy người có thể chống lại.
Trong quá trình Diêm Xuyên xông tới. Tốc độ và uy lực của hắn càng lúc càng lớn, hỏa vân bên ngoài cơ thể tỏa sáng, mang theo một trận gió lốc cuồng bạo. Giống như một khối cầu hỏa diễm.
Triệu Phong cảm thấy hô hấp và khí huyết mơ hồ bị ngăn trở, đây là do khí lực chênh lệch, dẫn tới phản ứng tự nhiên này.
Thế nhưng, thực lực của thân thể. Vĩnh viễn không chỉ bằng vào lực lượng và khí lực là có thể quyết định. Nếu không thì Diêm Xuyên đã trực tiếp đoạt hạng nhất rồi, cái gì mà Thương Vũ Nguyệt và Lâm Thông cũng đều phải đứng qua một bên.
- Trời đất...
Dưới đài truyền đến tiếng kinh hô, lập tức một kích mà Diêm Xuyên đã ngưng tụ đến cực hạn đỉnh phong đã xuất hiện trước mặt Triệu Phong, thế nhưng đối phương rõ ràng không hề nhúc nhích chút nào.
Chẳng lẽ hắn muốn dùng thân thể để ngạnh kháng một kích này?
Dưới tình huống không sử dụng chân lực, cho dù là Tứ đại tân tú trong liên minh cũng không thể làm được.
Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên một tia trào phúng, một luồng sóng tinh thần kỳ dị lan tràn khắp hư không.
Phành...
Thân hình như hỏa cầu của Diêm Xuyên đâm thành một cái hố lớn trước mặt Triệu Phong, hắc sa đài có độ cứng ngang với Thần binh cũng bị vỡ một mảng lớn. Bụi đất nổi lên khắp nơi.
Bên trong hố lớn.
Triệu Phong đứng bất động, theo gió tung bay. Bụi khói quanh người không thể đến gần.
Mà Diêm Xuyên thì lún sâu vào trong hắc sa, máu tươi tràn ra, thân hình càng giãy dụa thì lại càng lún sâu.
- Chuyện này... Có chuyện gì vậy?
Mọi người dưới đài đều kinh ngạc thất sắc.
Diêm Xuyên này làm sao vậy, Triệu Phong đứng yên bất động như cọc gỗ, vậy mà không đánh, lại phát ra đòn công kích giống như “tự sát”.
Nên biết rằng, trận pháp đài do hắc sa tạo thành, độ cứng của chất liệu có thể so với Thần binh hạ cấp.
Diêm Xuyên này, không ngờ lại đâm đầu vào hắc sa?
- Tinh thần huyễn thuật!
Đệ tử Cổ U Điện đột nhiên thốt lên.
Tinh thần huyễn thuật.
Đây là một danh từ thần bí mà cường đại, nó đột nhiên hiện lên trong đầu mọi người.
Lúc này, ánh mắt của Lâm Thông có chút ngưng tụ, nhìn lên đài chiến đấu.
Trận chiến này, Triệu Phong hoàn toàn không động thủ, mà tên Diêm Xuyên kia lại phát động công kích tự sát.
Chờ tới khi hắn hiểu ra thì toàn thân đã đầm đìa máu tươi, bất kể phòng ngự thân thể của hắn có mạnh thế nào đi nữa, nhưng nếu như tự dùng lực lượng của mình đánh chính mình, như vậy thì vẫn bị thương, huống chi còn ngưng tụ lực lượng tới đỉnh phong mà lao tới.
- Ngươi thua rồi.
Triệu Phong nhấc chân, bước qua người Diêm Xuyên, nhàn nhạt kết thúc trận đấu.
Phụt...
Diêm Xuyên thổ huyết, trực tiếp bất tỉnh.
- Triệu Phong thắng.
Trọng tài liếc nhìn Triệu Phong có chút cổ quái.
Lúc Triệu Phong đi xuống, phần lớn mọi người xem chiến mới hiểu được chuyện gì xảy ra, cả đám đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Giờ khắc này, Triệu Phong trong mắt bọn hắn đã trở nên càng thần bí cường đại, thâm bất khả trắc.
Lại nói, thực lực của Triệu Phong, cận chiến có Phong Lôi Chưởng cuồng bạo hủy diệt, đánh xa có La Hầu cung, thủ đoạn đặc thù lại có bí thuật tinh thần không thể tưởng tượng nổi.
Hơn nữa, mỗi một thủ đoạn đều cực kỳ mạnh mẽ.
Sau khi Triệu Phong kết thúc, đến lượt Ngạo Thiên Nguyệt đăng tràng.
Đối thủ của Ngạo Thiên Nguyệt chính là Tề Cửu, là người của Vân Kiếm Tông, tạo nghệ Kiếm Đạo đứng thứ hai, rất gần với Thương Vũ Nguyệt.
Dưới tình huống bình thường, Ngạo Thiên Nguyệt muốn thắng được Tề Cửu, e rằng cũng phải mất không ít công sức.
- Nguyệt Thần Thương Thể!
Bên ngoài thân thể Ngạo Thiên Nguyệt ngưng kết một tầng ánh sáng màu bạc, trong suốt như bảo thạch, tầng hoa văn ở trên giống như huyết nhục, cực kỳ tinh tế.
Thiên triển bí thuật này, Ngạo Thiên Nguyệt xem như đã được Nguyệt Thần phụ thể, thoát thai hoán cốt.
Bịch!
Trong khoảnh khắc tiếp theo, Ngạo Thiên Nguyệt giống như một đạo nguyệt ảnh hư vô, chỉ trong chớp mắt đã đánh trúng T ề Cừu.
Đệ tử có thể tiến vào trận chung kết Phong Vân, không ai là đèn cạn dầu, Tề Cửu chém ra một kiếm lôi đình, kiếm ảnh rực rỡ, quét ngang vài trượng, tầng tầng hắc sa xung quanh đều nát bấy.
Phành...
Tề Cửu cảm thấy một luồng lực lượng cuồng ngạo không thể ngăn cản trực tiếp chấn bay mình ra ngoài, sau đó mới thổ ra một búng máu.
Dưới sân lập tức xôn xao.
Một kiếm của Tề Cửu rõ ràng đã chém lên người Ngạo Thiên Nguyệt, thế nhưng lại bị tầng ánh sáng màu bạc như nước kia dễ dàng hóa giải.
Ngạo Thiên Nguyệt không tổn thương chút lông tóc gì!
Phải biết rằng, Tề Cửu thân là kiếm tu, một kiếm vừa rồi đủ để uy hiếp Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, thế mà lại không làm gì được Ngạo Thiên Nguyệt.
- Luận phòng ngự, Ngạo Thiên Nguyệt chỉ mạnh chứ không yếu hơn Bắc Mặc. Hơn nữa, công kích và tốc độ của hắn đều vượt xa Bắc Mặc.
Triệu Phong âm thầm phân tích.
Ngạo Thiên Nguyệt có thể vững vàng đứng trong Tứ đại tân tú của liên minh, quả thật là có vốn liếng mạnh mẽ.
Cứ như vậy, Tứ đại tân tú của liên minh đã lần lượt ra tay trong trận Phong Vân chung kết.
Không phải nghi ngờ, bọn họ đều trực tiếp miễu sát đối thủ, đứng ở một bậc cao hơn hẳn. Trận chung kết Phong Vân, các vòng tỷ thí vẫn tiếp tục không ngừng.
Dựa theo quy tắc, mỗi người đều phải đánh mười một trận.
Nói cách khác, mười hai thiên tài Phong Vân, mỗi người đều sẽ lần lượt giao phong với nhau, không hề có may mắn.
Cuối cùng, căn cứ vào số trận chiến thắng mà phân ra thứ tự.
Nếu như có thể thắng mười một trận thì sẽ nhất định sẽ đạt được hạng nhất.
Đương nhiên, thắng mười trận cũng có thể giành được vị trí thứ nhất, bởi vì trong đám đối thủ, rất có thể vẫn tồn tại khắc chế hoặc xuất hiện vấn đề nào đó.
Đợt quyết chiến thứ nhất nhanh chóng chấm đứt. Tứ đại tân tú của liên minh, toàn bộ đều chiến thắng dễ dàng, những người còn lại chỉ thua không thắng.
Đợt thứ nhất, Tứ đại tân tú liên minh lại không giao phong.
Nửa ngày sau...
Đợt thứ hai bắt đầu. Tình huống có chút biến hóa. Cho dù là tân tú trong liên minh cũng có thể sẽ giao thủ với nhau.
Trận thứ nhất. Thương Vũ Nguyệt và Từ Tử Huyền gặp nhau.
Từ Tử Huyền toàn lực phát động Tam Kiếm Trận, kết quả chỉ ngăn cản được ba kiếm của Thương Vũ Nguyệt, sau đó vẫn thua.
Dù vậy thì có thể khiến cho Thương Vũ Nguyệt phái phát động kiếm thứ ba. Đã là kỷ lục cao nhất rồi. Tiếp đó là Bắc Mặc. Có thể khiến Thương Vũ Nguyệt phát động kiếm thứ hai.
Trận thứ hai. Đối thủ của Triệu Phong là Cốc U Nguyệt.
- Ta nhận thua.
Cốc U Nguyệt cười đắng chát, trực tiếp nhận thua.
Đến lúc này. Nàng làm sao có thể không rõ, lúc Triệu Phong và nàng giao thủ, hắn căn bản không sử dụng toàn lực, thậm chí có thể xem như đã ra tay “nhân từ” lắm rồi.
Vòng thứ hai cũng xuất hiện chiến đấu kịch liệt vô cùng đặc sắc.
Ngạo Thiên Nguyệt và Triệu Vũ Phi tỷ thí với nhau.
Mọi người vốn cho rằng, Triệu Vũ Phi và Ngạo Thiên Nguyệt cùng xuất từ một Tông môn, rất có thể sẽ nhận thua.
Nhưng Triệu Vũ Phi lại không nhận thua.
Ngạo Thiên Nguyệt không kinh sợ mà còn mừng rỡ. Vũ Phi, chờ khi ta chính diện chiến thắng nàng, nàng sẽ hiểu được sự chênh lệch giữa chúng ta.
- Nguyệt Thần Thương Thể!
Ngạo Thiên Nguyệt phát động chiêu bài tuyệt kỹ. Không hề lưu tình.
Thứ nhất, hắn muốn nắm giữ được tâm hồn thiếu nữ này. Khiến cho Triệu Vũ Phi kính phục, thậm chí là sùng bái mình, giống như nàng đã từng sùng bái và ỷ lại Triệu Phong.
Thứ hai. Trong ba hạng đầu của Liên minh thịnh hội sẽ được ban thưởng cực lớn. Quan hệ tới vận mệnh của một đời người. Ngạo Thiên Nguyệt hiển nhiên sẽ không nhượng bộ.
- Ngạo sư huynh, đắc tội!
Triệu Vũ Phi mỉm cười, toàn thân da thịt nổi lên một tầng chân lực xanh nhạt, sáng long lanh như thủy tinh.
Đột nhiên chỉ da thịt Triệu Vũ Phi chợt da thịt trắng hơn tuyết của nàng đột nhiên óng ánh trong suốt, phảng phất không phải máu thịt thân thể. Mà là thủy tinh tuyết ngọc cấu thành một thân thể thần tiên hoàn mỹ. Khiến người khác có cảm giác mộng ảo như
Phành...
Lòng bàn tay của Triệu Vũ Phi lóe lên một tầng ánh sáng màu xanh, luồng chân lực lấp lánh trong suốt liền cản lại công kích của Ngạo Thiên Nguyệt.
Tại đài quan chiến của Thiết Long Cường Quốc.
- Lực lượng huyết mạch rất kỳ lạ, vô cùng hiếm gặp. Thế nhưng có thể khiến cho chân lực tinh khiết giống như huyết nhục của mình thì quả thật không thể tưởng tượng nổi...
Thân ảnh được che kín bằng mũ rộng vành khẽ thở dài một hơi, nói.
- Lực công kích không tăng bao nhiêu, thế nhưng chân lực và huyết nhục lại dung hợp rất cao. Loại huyết mạch này có lẽ có thể tăng tốc độ tu luyện, chỉ tiếc là rất hiếm có.
Một người khác có chút tiếc nuối.
Thiết Long Cường Quốc chính là một cưỡng quốc mạnh mẽ của Bắc đại lục, địa vực rộng lớn, tài nguyên phong phú, cấp bậc thế giới tông môn cũng hơn liên minh Thập Tam Tông
- Ha hạ. Vũ Phi, khó trách Linh thể dị loại của muội lại có tư chất cao như vậy, thì ra trong cơ thể còn có sức mạnh huyết thống.
Ngạo Thiên Nguyệt trong lúc chiến đấu vẫn bình tĩnh nói.
Trong thời gian ngắn, hai người đã giao phong đến bất phân thắng bại.
Thế nhưng Ngạo Thiên Nguyệt cũng nhìn ra được, lực lượng huyết mạch của Triệu Vũ Phi không thể tăng phúc cho chiến lực.
Nguyệt Thần Hóa Ảnh!
Thân hình Ngạo Thiên Nguyệt na di, giống như hư ảnh nguyệt quang, lên trời xuống đất, tự do xuyên toa.
Không chỉ thế, lực lượng công kích của hắn cũng tăng trên diện rộng. Đương nhiên, được tăng phúc mạnh nhất vẫn là tốc độ thân pháp.
- Lực lượng huyết mạch của hắn đã được phát động rồi.
Triệu Phong mở mắt trái ra, liền phát hiện trong huyết nhục của Ngạo Thiên Nguyệt dâng lên một tia hoa văn màu bạc trong suốt.
Lực lượng huyết mạch của Ngạo Thiên Nguyệt ra sao, Triệu Phong có thể nắm được đại khái.
Mà lực lượng huyết mạch của Triệu Vũ Phi thì lại tương đối đặc thù. Triệu Phong phát hiện, huyết nhục gân cốt của nàng lấp lánh mềm mại hơn, thậm chí một phần huyết nhục còn trực tiếp dung hợp với chân lực.
- Huyết mạch của Vũ Phi rất kỳ lạ, mặc dù trước mắt tạm thời không mạnh, nhưng nếu như quá trình dần dần thức tỉnh này tăng lên. Như vậy thì lại có chút giống ta.
Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ.
Lúc này, sức chiến đấu của hai người trên sân đã hoàn toàn phá vỡ rào cản cảnh giới, bộc phát ra uy năng không thể tưởng tượng nổi.
Trận đấu này, thuộc về trận chiến huyết mạch.
- Đây là lực lượng huyết mạch trong truyền thuyết, nghe nói còn quý hiếm hơn cả Linh thể cực phẩm.
Người đang xem chiến vừa cảm khái vừa hâm mộ.
Loại tồn tại như huyết mạch truyền thừa, thập phẩm hiếm gặp. Nhưng có thể xác định một điều rằng, phàm là người có được huyết mạch truyền thừa, nhất định sẽ có nhiều ưu thế hơn so với người bình thường.
Phóng mắt khắp Tứ đại tân tú trong liên minh, hai người Ngạo Thiên Nguyệt và Lâm Thông đều có huyết mạch truyền thừa, chiếm tới một nửa.
Bây giờ lại xuất hiện Triệu Vũ Phi, trong giây lát vẫn có thể chống đỡ được Ngạo Thiên Nguyệt.
Đương nhiên...
Triệu Phong cũng có huyết mạch truyền thừa, thế nhưng bởi vì hắn chỉ mới sử dụng một lần, cho nên còn chưa có bao nhiêu người biết được, chỉ có người của Thiết Long Cường Quốc là nhìn ra được một chút mảnh khóe trong đó mà thôi.
Về phần huyết mạch truyền thừa, Triệu Phong thậm chí đã điều tra qua trong điển tịch của Tông môn.
Huyết mạch mạnh mẽ đều có truyền thừa, nói hình tượng một chút thì chính là “di truyền”.
Hình thể, tướng mạo, thậm chí cả trí thông minh, đều có thể từ đời trước truyền lại cho đời sau, như vậy thì một số “năng lực đặc thù” hiển nhiên cũng có thể truyền thừa được.
Một người có được lực lượng huyết mạch, như vậy tổ tông của hắn, thậm chí là thời đại tổ tiên xa xưa đã từng xuất hiện một nhân vật cường đại không gì sánh nổi.
Chỉ có người cực mạnh thì hậu đại của hắn mới có được huyết mạch truyền thừa.
Theo Triệu Phong đọc được trong thư tịch cổ, chỉ có Vương giả đại đế đã ngoài “Hư Thần cảnh” mới có cơ hội đạt được huyết mạch truyền thừa, cho dù là Tôn Giả Đan Nguyên cảnh cũng không thể.
Thấy hay thì nhấn chia sẻ nha, cám ơn.