Chỉ có Lăng Tiêu và Lâm Nhu Nhi, sau khi vào sơn động, ánh mắt liền vô cùng ngạc nhiên, hai huynh muội bọn họ thật sự là từ đáy lòng bội phục những người trước mắt vậy mà có thể tìm được một nơi cư trú ẩn nấp như vậy. Đồng thời cũng thật lòng khâm phục phù trận của Hứa Tử Yên, bọn họ đều biết rằng, nếu ở trong động nhện không có phù trận kia ngăn cách khí tức, chỉ sợ nơi này đã sớm bị phát hiện.
Nhìn tình huống của mọi người, Hứa Tử Yên đành lắc đầu, nhẹ giọng nói: “Mọi người nghỉ ngơi trước một lát, rồi chúng ta lại kiểm kê chiến lợi phẩm xem thử, sau đó lên kế hoạch về hành động sau này.”
“Chúng ta không cần nghỉ ngơi.” Hứa Kỳ vội vàng nói.
“Chúng ta hiện tại liền kiểm kê chiến lợi phẩm đi.” Hứa Thiên Lang cũng mang vẻ mặt hưng phấn nhìn Hứa Tử Yên.
Những người khác càng là như thế, mỗi một ánh mắt đều phóng thích tia hưng phấn. Ở trong này chỉ có bốn người thần sắc không có biến hóa gì. Hai người là huynh muội Lăng Tiêu, bởi vì ở trong lòng bọn họ cho rằng chiến lợi phẩm này không liên quan đến bọn họ. Người là Hứa Tử Yên giết, đồ là đệ tử Hứa gia nhặt, huống hồ Lăng Tiêu cảm thấy bản thân cũng không thiếu mấy thứ kia, chính bản thân đã giữ nguyên một cái bảo tàng. Còn người khác chính là Hứa Tử Yên cùng Hứa Lân, trong nhẫn trữ vật và vòng trữ vật của hai người vẫn còn số lượng lớn bảo tàng, tuy rằng rất nhiều đan dược trên người Hứa Tử Yên đều theo Côn Bằng tâm tiến vào đan điền của nàng, nhưng ít nhất Hứa Tử Yên đã từng chứng kiến, không phải sao?
Lăng Tiêu ở một bên như có chút đăm chiêu nhìn Hứa Tử Yên, trong lòng hắn hết sức kinh ngạc, hắn không rõ những người trước mắt này rốt cuộc có bối cảnh gì, một đám thiếu niên tu vi không cao, lại dám xông vào rừng rậm Vô Tận. Nhớ tới tình cảnh vừa rồi, hình như những thế lực tông môn và thế lực thế tục giới đều vì bọn họ mà đến, kết quả bọn họ là ai? Vậy mà chọc đến nhiều thế lực như vậy? Thiếu nữ trông có vẻ là người cầm đầu kia có thân phận gì?
Bản thân không chỉ nhìn không thấu tu vi của nàng, ngoài mặt hiển lộ Luyện Khí kỳ tầng thứ tư hậu kỳ đỉnh, nhưng trong lòng Lăng Tiêu tuyệt đối không tin. Một Luyện Khí kỳ làm sao có thể đánh bại bản thân, cho dù là dựa vào lực lượng phù? Còn có lúc ở giữa trận pháp nhà đá kia, vẫy tay một cái đã bắt được tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng thứ mười một, đây tuyệt đối không phải chuyện một tu sĩ Luyện Khí kỳ có thể làm được.
Có điều, nàng mới bao lớn, hình như cũng chẳng lớn hơn Nhu Nhi bao nhiêu, nàng rốt cuộc tu luyện thế nào? Xem bộ dạng nàng lạnh nhạt khi đối mặt với đống chiến lợi phẩm kia, phảng phất trên người nàng còn mang theo bảo tàng khổng lồ, nên không thèm coi chút chiến lợi phẩm này ra gì, cũng tuyệt đối không phải phản ứng của một tu sĩ bình thường.
Hiện tại Hứa Tử Yên lại không chú ý tới vẻ mặt Lăng Tiêu, mà cười nhẹ nói: “Được rồi, dù sao bây giờ chúng ta cũng không có chuyện gì làm, vậy kiểm kê chiến lợi phẩm của chúng ta xem thử.”
Một đám giống như bỗng chốc khôi phục sức lực cả người, ào ào cầm túi trữ vật trong tay ném ra đất. Trong lúc nhất thời tiếng ‘rào rào’ không ngừng vang bên tai, mấy trăm túi trữ vật chất thành một đống.
Hứa Tử Yên vội vàng vẫy tay ngừng hành động của mọi người, cười nói: “Mọi người ngừng chút đã, nếu chúng ta cứ đổ hết đồ trong mấy trăm túi trữ vật này ra, chỉ sợ cái sơn động này chưa chắc đã chứa đủ, đến lúc đó liền không còn chỗ cho chúng ta ở.”
“Ha ha ha…” Mọi người thoải mái cười to một trận.
Đợi tiếng cười tan đi, thấy mọi người đều nhìn mình, Hứa Tử Yên mới vừa suy nghĩ vừa nói: “Ta đoán đồ trong mấy túi trữ vật này không vượt quá vài loại sau: đan dược, nguyên liệu luyện đan, pháp khí, nguyên liệu luyện khí. Có lẽ còn có chút linh thạch và yêu đan linh tinh, còn không thì cũng là một ít vàng bạc, không bằng chúng ta đổ ra bảy túi trữ vật trước, phân loại chúng nó, sau đó lại đổ ra từng túi trữ vật.”
“Tử Yên.” Hứa Kỳ đột nhiên nói chen vào: “Hẳn là còn có một chút quần áo và đồ ăn linh tinh gì đó.”
“Đúng.” Hứa Tử Yên tán thưởng nhìn thoáng qua Hứa Kỳ, cười nói: “Kỳ sư huynh suy nghĩ rất chu đáo, như vậy chúng ta sẽ lại thêm hai túi trữ vật. Một cái chứa quần áo, đến thời điểm chúng ta cần cải trang, chúng ta cũng có thể chọn lựa một ít. Một cái chứa đồ ăn, như thế có thể giúp chúng ta giải quyết vấn đề ăn uống.”
“Ha ha ha…” Mọi người lại cười sảng khoái một trận, Hứa Kỳ được Hứa Tử Yên tán thưởng trong lòng cũng cảm thấy mỹ mãn.
Mọi người hưng phấn bắt đầu đổ từng cái túi trữ vật, Lăng Tiêu cũng bước lên trước hỗ trợ, quả nhiên đồ chứa trong túi trữ vật đúng như Hứa Tử Yên và Hứa Kỳ dự đoán. Ngoại trừ Lâm Nhu Nhi suy yếu nghỉ ngơi ở một bên, bốn nữ tử Hứa Tử Yên phụ trách kiểm kê, bảy nam tử phụ trách đổ túi trữ vật, lại phân loại cất vào trong túi trữ vật. Mười một người làm ròng rã suốt hai mươi mấy tiếng đồng hồ mới phân loại và kiểm kê xong những thứ này.
Ở trước mặt mọi người đặt mười tám cái túi trữ vật đầy ắp, mười tám túi trữ vật này là mọi người chọn ra mười tám cái có không gian lớn nhất từ năm trăm tám mươi hai túi trữ vật.
Hứa Tử Yên là phụ trách đếm số đan dược và nguyên liệu luyện đan, nàng chỉ chỉ hai cái túi trữ vật dưới đất cười nói: “Hai túi trữ vật này đều chứa đan dược, tổng cộng có ba mươi chín loại đan dược, con số cụ thể của mỗi loại đan dược thì không cần phải nói, đều là đan dược tu luyện của Luyện Khí kỳ và Trúc Cơ kỳ. Tổng số là ba ngàn hai trăm tám mươi mốt lọ, đây tuyệt đối là cả một gia tài. Hắc hắc…”
“Ha ha ha…” Mọi người cũng đều cười vui vẻ.
Hứa Tử Yên lại vươn ngón tay chỉ vào hai cái túi trữ vật khác: “Trong này chứa các loại nguyên liệu luyện đan, chủng loại phong phú, ta tính sơ một chút, nếu luyện hết đống này thành đan dược, tuyệt đối sẽ không ít hơn đan dược trong hai túi trữ vật kia. Lần này chúng ta đúng là thu hoạch lớn.”
Tất cả mọi người kích động gật đầu, sau đó đưa mắt nhìn sang Hứa Mai, Hứa Mai là phụ trách đếm hết pháp khí và nguyên liệu luyện khí, lúc này cũng hé miệng cười nói: “Hai túi trữ vật này là chứa pháp khí, tổng cộng năm trăm tám mươi sáu thanh. Có điều đều là mấy loại trung phẩm và hạ phẩm phi kiếm, một món pháp khí khác cũng không có, càng đừng nói đến cao phẩm pháp khí. Kể cả trung phẩm phi kiếm cũng chỉ có ba mươi hai thanh.”
Hứa Tử Yên khẽ cười: “Đây đã không tệ, ba mươi hai thanh trung phẩm phi kiếm này hẳn là pháp khí của đệ tử tiểu tông môn, còn mấy pháp khí khác, hoặc là cao phẩm phi kiếm đều là của đệ tử tông môn, bọn họ có tu vi cao thâm, nên vừa thấy sự tình không ổn, đã lập tức bứt ra trốn mất, đâu thể nào nổ chết bọn họ? Về phần tu sĩ thế tục giới, có một thanh hạ phẩm phi kiếm cũng đã không tồi. Phải biết rằng mười người chúng ta chính là tinh anh trong tinh anh của thế hệ thiếu niên gia tộc, mà vẫn chỉ sử dụng hạ phẩm phi kiếm. Có trung phẩm phi kiếm đã không tệ rồi, ngươi còn chưa thỏa mãn nữa à.”
“Hì hì.” Hứa Mai cất tiếng cười trong trẻo đáp: “Đã biết, Tử Yên tỷ tỷ.”
“Ha ha, ngươi báo cáo tiếp đi.” Hứa Tử Yên cũng cười nói.
“Trong hai túi trữ vật này đều chứa nguyên liệu luyện khí.” Hứa Mai lại chỉ hướng hai cái túi trữ vật khác, cười nói: “Nhưng đều không phải nguyên liệu cao phẩm gì, chỉ là một ít nguyên liệu luyện khí trung hạ phẩm, có điều thật sự rất nhiều, tuy rằng chúng ta không hiểu luyện khí, nhưng chỉ cần xem chủng loại và số lượng, cũng ít nhất có thể luyện chế ra năm trăm thanh phi kiếm.”
Mọi người lại hưng phấn một trận, rồi đưa mắt nhìn sang Hứa Mỹ Nhược, Hứa Mỹ Nhược là phụ trách đếm số linh thạch và yêu đan, ở trước mặt nàng chỉ có hai cái túi trữ vật. Nàng cười khổ một tiếng nói: “Ta cũng không có thu hoạch nhiều như các ngươi.”
Nói tới đây, Hứa Mỹ Nhược chỉ vào một cái túi trữ vật báo cáo: “Trong cái túi này chứa linh thạch, nhưng chỉ có năm mươi sáu viên hạ phẩm linh thạch.”
“Không ít.” Hứa Tử Yên cười nói: “Hứa gia chúng ta mấy ngàn năm qua tích tụ cũng chưa đến năm mươi sáu viên.”
“Thật sự? Tử Yên tỷ tỷ, làm sao tỷ biết được?”
Hứa Mỹ Nhược giật mình hỏi, Hứa Kỳ đứng cạnh càng khiếp sợ nhìn Hứa Tử Yên, chuyện này đến cả hắn còn không biết.
Hứa Tử Yên là biết từ chỗ nào. Hứa Tử Yên nhìn ánh mắt khiếp sợ của mọi người, thản nhiên nói: “Là tộc trưởng đại bá nói cho ta, được rồi, tóm lại ngươi thu hoạch rất lớn, lại báo cáo cái túi trữ vật kia đi.” Hứa Tử Yên đưa tay chỉ vào một cái túi trữ vật khác đằng trước Hứa Mỹ Nhược.
“Trong túi trữ vật này chứa yêu đan, chỉ có hai mươi mốt viên. Một viên ngũ phẩm yêu đan, năm viên tứ phẩm, tám viên tam phẩm, còn có bảy viên nhị phẩm.”
“Ừ.” Hứa Tử Yên khẽ gật đầu, ánh mắt mọi người lại nhìn phía Hứa Lam, trên mặt Hứa Lam hiện đang nở rộ nụ cười hưng phấn, hớn hở chỉ vào hai cái túi trữ vật phía trước nói: “Trong hai cái túi trữ vật này đều chứa vàng, có kim chuyên, có nguyên bảo, còn có vàng vụn, ta ước chừng một cái, thì có khoảng năm mươi vạn lượng vàng, trong hai cái túi trữ vật kia thì chứa chừng ba mươi vạn lượng bạc.” Nói xong, lại chỉ vào hai cái túi trữ vật nói: “Cái túi trữ vật này chứa y phục nam tử, túi trữ vật kia chứa y phục nữ tử.”
Rồi chỉ vào hai cái túi trữ vật khác nói tiếp: “Cái túi trữ vật này chứa đồ ăn, túi trữ vật kia chứa nước.”
Sau đó chỉ vào hai cái túi trữ vật cuối cùng: “Hai cái này còn nhiều hơn nữa, một cái chứa phù, phẩm cấp cao nhất là ngũ phẩm, tổng cộng có tám trăm hai mươi sáu tấm, tứ phẩm có năm ngàn sáu trăm bảy mươi hai tấm, thừa lại đều là tam phẩm, tổng cộng có mười sáu ngàn hai trăm chín mươi chín tấm. Túi trữ vật cuối cùng thì chứa phù chỉ trống, phù chỉ trống cũng không nhiều, chỉ có hai ngàn hai trăm mười tám tấm.”
Hiện tại mọi người đều cực kỳ kích động, ai nấy đều nhiệt tình thảo luận chiến lợi phẩm lần này.
Lúc bấy giờ, trời đã sáng choang, sơn cốc bọn Hứa Tử Yên rời đi, nơi vách đá sụp đổ, một thân ảnh lơ lửng ở không trung, ánh mắt bình tĩnh xem xét mảnh phế tích với đống thịt nát và tay chân cụt lủn bên dưới…