Chương 1220:
Vài ngày không gặp, Thượng Quan Mật Nhi đã tốt bụng như vậy, chỉ sợ là không yên lòng được rồi!
Hạ Tịch Quán: “Cô tìm tôi có việc?”
“Đương nhiên có việc chứ, hai ngày nữa chính là hội nghị hằng năm của tập đoàn Lục thị, đến lúc đó có một party rất lớn, Lục Hàn Đình đã mời tao làm bạn gái anh ấy rồi, mày cũng qua đây tham gia đi! Bên cạnh tao làm sao có thể thiếu một tiểu nha hoàn được chứ?”
Hạ Tịch Quán biết Thượng Quan Mật Nhi là dự định ở trước mặt cô khoe khoang tình yêu, kỳ thực cô không muốn đi, nhưng cô phải gặp Lục Hàn Đình một lần.
Cô luôn cảm thấy Lục Hàn Đình là lạ, rất khác thường.
“Được, tôi sẽ đúng giờ đi.”
Party hội nghị hàng năm của tập đoàn Lục thị.
Hạ Tịch Quán đi tới Lục thị, Lục thị là tập đoàn tài phiệt đứng đầu, nắm trong tay huyết mạch kinh tế trải dài khắp chau lục. Tòa nhà sừng sững đắm chìm trong mây trời, chỉ mới liếc mắt ở bên ngoài cũng làm người ta sinh lòng hướng tới, khi thực sự đi đến, bên trong tráng lệ, khiêm tốn xa hoa càng làm cho Hạ Tịch Quán tặc lưỡi.
Hạ Tịch Quán biết Lục Hàn Đình bây giờ đã trở thành danh từ đại diện cho tiền tài cùng quyền lợi, cô biết anh giàu, thế nhưng cô chưa từng nghĩ anh giàu đến như vậy.
Hạ Tịch Quán đi tới cửa thang máy, đứng đợi thang máy.
Lúc này một chuỗi tiếng giày cao gót vang lên rồi, Thượng Quan Mật Nhi tới.
Hôm nay Thượng Quan Mật Nhi mặc bộ lễ phục cúp ngực, trang điểm tinh xảo, đồ trang sức trang nhã, ả chân đạp giày cao gót, cả người vênh váo như là một con khổng tước sắp bay lên trời cao.
“Tiểu nha hoàn, mày đã đến rồi?” Thượng Quan Mật Nhi tâm tình rất tốt chào hỏi một tiếng.
Đôi mắt trong vắt của Hạ Tịch Quán rơi vào trên mặt Thượng Quan Mật Nhi, cô nhìn ra Thượng Quan Mật Nhi thật sự rất vui vẻ, xem ra mấy ngày này Lục Hàn Đình thực sự đang hẹn hò cùng ả.
Ánh mắt Hạ Tịch Quán trong trẻo nhưng lạnh lùng, cũng không nói lời nào.
Lúc này Thượng Quan Mật Nhi lấy điện thoại ra, bắm một số điện thoại.
Rất nhanh liền tiếp thông, Thượng Quan Mật Nhi nũng nịu nói: “Hàn Đình, em tới rồi… không cần anh tự mình đi tiếp đâu, tài xế của em chở em tới, được… vậy em chờ anh, anh mau qua đây nhé.”
Thượng Quan Mật Nhi cúp điện thoại.
Ä gọi cho Lục Hàn Đình.
“Hạ Tịch Quán, mày thấy được rồi nhỉ? Hiện tại Lục Hàn Đình rất cưng chiều tao, anh ấy đã xem thành mày, cái gì mà tình thâm tứ hải đều không chống nổi mị thuật Yêu chuông của Giao Nhân tộc chúng ta, năm đó tổ tiên Hoa Tây không thể, hiện tại Lục Hàn Đình cũng không có khả năng. Mày đem hét thảy hy vọng đặt trên người Lục Hàn Đình, cùng bọn tao đánh cược một hồi khuynh thế, rất đáng tiếc, trận đánh cược này mày nhất định thua.”
Thượng Quan Mật Nhi đi tới bên người Hạ Tịch Quán thấp giọng cười nói.
Kỳ thực ít ngày trước ở Cửu Lăng vương phủ, Thượng Quan Mật Nhi đặc biệt chật vật, ả tự từ trong hồ bò lên, mà Hạ Tịch Quán lại được Lục Hàn Đình ôm ra đưa về.
Lúc đó Thượng Quan Mật Nhi cho là mình thua, ả đang định cùng mẫu phi Họa phi thương lượng một chút tiếp theo nên làm gì, có phải nên tới lúc lưới rách cá chết rồi không thì đột nhiên thái độ Lục Hàn Đình quay ngắt 180 độ, nghịch chuyền kinh thiên động địa, Lục Hàn Đình chợt bắt đầu chủ động hẹn hò với ả.
Thượng Quan Mật Nhi quả thực được yêu thương mà lo Sợ, càng đắc ý vênh váo.
Nghe những lời khiêu khích này, Hạ Tịch Quán cũng không có tâm tình sóng lớn gì, nhưng cô nhẹ nhàng chau hàng mày thanh tú.
Lúc này bên tai truyền đến một chuỗi tiếng bước chân trầm ổn, tiếng nhân viên vô cùng cung kính: “Chủ tịch.”
Hạ Tịch Quán ngước mắt, nhanh chóng ở phía trước thầy được Lục Hàn Đình.
Lục Hàn Đình tới.
Lục Hàn Đình mới từ Rolls-Royce bước xuống, ngày hôm nay anh mặc tây trang màu đen, cao lớn anh tuấn, anh đi nhanh vào, bước chân vững vàng đi trên thảm đỏ, nâng tay nhấc chân đều tràn ra vẻ bễ nghễ tự phụ và sự xa cách đạm mạc.