Chương 1229:
Lâm Thủy Dao nhanh chóng thu hồi ánh mắt, bà đương nhiên sẽ không so đo với một bảo vệ nhỏ nhoi, bà tâm tình rất tốt nhìn Lục Hàn Đình: “Tôi muốn cho cậu một bất ngờ, thế nào bất ngờ không?”
“Vô cùng tốt vô cùng bát ngờ ạ, mẹ, mời, chúng ta lên lầu thôi!”
“Ừ được.”
Lâm Thủy Dao được Lục Hàn Đình dẫn đường tiến lên, lúc này đi tới bên người Lệ Quân Mặc, Lâm Thủy Dao đột nhiên dừng bước: “Lục Hàn Đình, vị tiên sinh này vừa rồi phô trương thật lớn, không biết ông ấy là?”
Lâm Thủy Dao chớp đôi mắt ánh nước, giả bộ nghỉ hoặc nhìn Lục Hàn Đình.
Lục Hàn Đình đã nhận thấy được giữa bố vợ và mẹ vợ trong lúc đó nhất định đã xảy ra chuyện gì, anh nhanh chóng ưỡn thẳng lưng mình, biểu thị lập trường và lòng trung thành của mình: “Mẹ vợ, con cũng không biết vị này là người nào, con không quen ông ấy!”
Lệ Quân Mặc liếc mắt nhìn Lục Hàn Đình, nhóc con, có mẹ quên bố!
“Ừ.” Lâm Thủy Dao rất hài lòng tư tưởng giác ngộ của con rẻ nhà mình, bà gật đầu: “Tôi cũng không biết vị tiên sinh này, nhưng vị tiên sinh này oán khí thật sự lớn đó, y chang như khuê phòng oán phu, không biêt còn tưởng nhiều năm trước tôi bỏ rơi ông ấy, chúng ta đi thôi.”
Lục Hàn Đình nhanh chóng nhân thang máy V.I.P, Lâm Thủy Dao và ông cùng nhau biến mắt trong tầm mắt.
Lệ Quân Mặc khuê phòng oán phu: ”…
Lục Hàn Đình dẫn Lâm Thủy Dao tới party, Lâm Thủy Dao tò mò nhìn chung quanh một lần, sau đó nói: “Cậu làm việc của cậu đi! Tự tôi chơi một hồi, vui đùa một chút rồi đi ngay.”
“Không được, mẹ vợ, con đi với mẹ.” Lục Hàn Đình mỉm cười.
“Không cần, cậu đi cùng tôi hút ánh mắt của mọi người tới, chuyện Quán Quán còn chưa giải quyết xong, hiện tại phải khiêm tốn, cậu đi đi.” Lâm Thủy Dao phát phát tay.
Hoàn toàn chính xác, Lục Hàn Đình mang theo Lâm Thủy Dao tiến đến đã hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người, hiện tại Thượng Quan Mật Nhi cùng Họa phi còn không có giải quyết, cần khiêm tốn, Lục Hàn Đình cảm giác mình nên đi trước, thế nhưng, anh đứng yên không hề động.
“Hửm?” Lâm Thủy Dao nghi hoặc nhìn Lục Hàn Đình: “Sao cậu còn chưa đi?”
“À,” Lục Hàn Đình bật cười một tiếng: “Mẹ vợ, nếu như con đi, chắc mẹ sẽ không gây ra… chuyện kinh thiên động địa gì chứ ạ?”
Lục Hàn Đình vẫn có chút hiểu biết mẹ vợ, bà muốn mờ: nhạt, nhưng thực lực không cho phép, bà chính là một người rất nỗi bật.
Trên con đường đi tới đây, mỗi một sự kiện của bà đều kinh thiên động địa, oanh oanh liệt liệt, trong lòng Lục Hàn Đình sợ mẹ vợ.
Lâm Thủy Dao không cho là đúng, bà đi tới Hoa Tây Châu rất mờ nhạt mà: “Cậu yên tâm đi, tôi chỉ tới nhìn rồi chơi xíu thôi, rất nhanh sẽ đi, yên tâm đi!”
Lâm Thủy Dao tự tay vỗ vỗ lồng ngực của mình, nhiều lần bảo đảm nói.
Lục Hàn Đình lúc này mới xoay người đi.
Lâm Thủy Dao đi tới khu mỹ thực, nơi này có rất nhiều món ngon đồ ngọt, còn có rượu đỏ, bà cầm một ly rượu đỏ, lặng lẽ nhấp một hớp nhỏ.
Lệ Quân Mặc cũng tới party, ông vừa ra sân liền háp dẫn ánh mắt mọi người, các ông trùm tài chính và giám đốc xí nghiệp thầy cai đều vây quanh, không gì sánh được ân cần nhìn ông, “Trời ạ Lệ tổng, đã lâu không gặp, không nghĩ tới anh cũng tới tham gia, hạnh ngộ hạnh ngộ.”
“Lệ tổng gần đây bận gì thế, chúng tôi đã lâu không thấy bóng dáng anh rồi.”
“Lệ tổng ngày mai có thì giờ rảnh không, tôi muốn mời anh ăn cơm.”