Chương 1259:
Cước bộ của ông ta cuối cùng cũng ngừng lại.
Đại hôn ngày đó, nghe nói mũ phượng khăn quàng vai, mười dặm trang sức đỏ, Lục Tư Tước cho Liễu Anh Lạc một hồi hôn lễ thịnh thế, càng nghe nói Lục Tư Tước cao xây phòng A Kiều, cho Liễu Anh Lạc khuynh thành sủng ái, ngày đó toàn bộ phó lớn ngõ nhỏ Đề Đô đều bàn luận đoạn giai thoại này.
Ông bị Liễu Chiêu Đệ cột trong khoang thuyền bến tàu, tâm tình lại bình tĩnh dị thường, bởi vì ông biết, Liễu Anh Lạc nhất định sẽ tới.
Quả nhiên, đến tối, Liễu Anh Lạc vội vã chạy tới, tới cứu ông.
Trong khoang thuyền, Liễu Anh Lạc nhanh chóng mở trói cho ông: “Anh Tô Thành, sao anh lại bị Liễu Chiêu Đệ phát hiện, em nói rồi mà, về sau anh phải giả vờ không quen biết em, néu không… anh nhất định sẽ gặp nguy hiểm, anh mau đi đi.”
Ông kéo lại bàn tay nhỏ bé của Liễu Anh Lạc, tha thiết nói: “Anh Lạc, anh biết cuộc sống em như đi trên lớp băng mỏng, em đừng làm cái bóng của Liễu Chiêu Đệ nữa, em theo anh đi, chúng ta cùng rời khỏi nơi đây.”
Thế nhưng, Liễu Anh Lạc chậm rãi rút tay mình về, bà nhẹ nhàng lắc đầu: “Em không đi.”
Trái tim ông ta không ngừng quặn đau, phảng phất rơi vào đáy cốc, ý nghĩ kia điên cuồng vẫn xoay quanh ở trong lòng cuộn trào thành tiếng: “Anh Lạc, vì sao em không muốn đi, nơi này có gì đáng giá để em lưu luyến, anh biết em từ nhỏ bị trói buộc, một lòng yêu tự do, cho nên em tạo ra hãng trang sức Fly, muốn cho mình thêm đôi cánh.”
*Hiện tại cơ hội tới, Liễu Chiêu Đệ coi trọng Lục Tư Tước, cô ta muốn thả em đi, chúng ta đón mẹ vợ từ trong bệnh viện ra là có thể rời đi, em thông minh như vậy, nên biết cơ: hội lần mất rồi sẽ không có lại, vì sao em còn không nguyện ý đi?”
“Anh Lạc, có phải em… thích Lục Tư Tước hay không?
Bởi vì anh ta, em muốn ở lại Đề Đô?”
Ông ta hỏi, kỳ thực ông ta vẫn luôn muốn hỏi, lẽ nào bà đã yêu Lục Tư Tước?
Lúc đó Liễu Anh Lạc thõng xuống hàng mi, không đáp: NET.
“Được rồi!” Ông trực tiếp cắt dứt bà, lúc bà muốn nói, ông dĩ nhiên lại hoàn toàn không có dũng khí nghe.
Ông tự tay, dùng sức ôm Liễu Anh Lạc ở trong ngực của mình: “Anh Lạc, Lục Tư Tước với em hoàn toàn là người của hai thế giới, hai người sẽ không có kết quả, em đừng hy vọng xa vời.”
Vừa dứt lời dưới: “ầm” một tiếng, cửa khoang thuyền trực tiếp bị một cước đạp ra.
Bên ngoài gió lạnh nhanh chóng tiền đến, như dao cào lên mặt người, đau rát, ông ta ngắng đầu, lập tức liền thấy Lục Tư Tước phía ngoài.
Đêm hôm đó, Lục Tư Tước đạp gió mà đến, mang theo một thân lệ khí nặng sát phạt vừa dày vừa nặng.
Ông ta không có ngờ Lục Tư Tước chạy tới nhanh như thế, Liễu Anh Lạc và Liễu Chiêu Đệ giống hệt nhau, ông lại có thể liếc mắt liền nhận ra được, khám phá trận quỷ kế này.
Đêm đó Lục Tư Tước mặc cả thân đen, gió lạnh trên biển thổi phình rung động vạt áo ông, ngũ quan anh tuần như.
ngọc âm trầm có thể chảy ra nước, trong đuôi mắt hẹp dài đều là tia máu: “Ha, Lục phu nhân, không nghĩ tới tiệc tân hôn em lại cho tôi một kinh hỉ lớn như vậy!”
Liễu Anh Lạc nhanh chóng đẩy ông ta ra, bà nhìn Lục Tư Tước, muốn giải thích: “Em…”
“Lục Tư Tước!” Ông ta tiến lên, trực tiếp bảo vệ Liễu Anh Lạc đến phía sau mình: “Không sai, Anh Lạc căn bản không muốn gả cho mày, tao và Anh Lạc là thanh mai trúc mã từ nhỏ, mà mày dựa vào quyền thé liền mạnh mẽ bắt lấy Anh Lạc, đêm nay tao đã hẹn với Anh Lạc, chúng tao muốn bỏ trốn, phải rời khỏi nơi này!”
Ông ta khiêu khích Lục Tư Tước, kết quả chính là, ông ta cũng không có thấy rõ Lục Tư Tước xuất thủ thế nào, một giây kế tiếp ông ta đã bị đạp trúng ngực.