Chương 1268:
Hạ Tịch Quán cảm giác mình rất mất mặt!
Cô siết quả đấm dùng sức đập anh một cái: “Lục Hàn Đình, anh làm cái gì, tại sao không để cho tôi hôn, tôi muốn hôn anh…”
Lục Hàn Đình khép mí mắt anh tuần, bàn tay to bóp thắt lưng mềm của cô tận lực đẩy cô xa một chút, hiện tại cô mềm như không xương dính vào trên người anh, anh đã dùng hết sức lực lớn nhất khắc chế mình.
Dáng vẻ cô say rượu giống hệt một con mèo nhỏ, mềm thơm như sữa, còn có chút quyến rũ, anh không để cô hôn, cô lại áp gần hôn lên mặt anh.
Yết hầu của người đàn ông cuộn lên cuộn xuống, anh cụp mắt nhìn khuôn mặt nhỏ đỏ ửng kia: “Hạ Tịch Quán, bây giờ cô cùng tôi làm chuyện xấu phải dựa vào chuốc say mình sao?”
Lục Hàn Đình tức đến bật cười, lúc ở Đế Đô, cô uống thuốc kích tình, hiện tại cô lại chuốc say chính mình tới hiến thân, cô thực sự là một lần lại một lần biến đổi trò gian trá tới nhục nhã anh.
Hạ Tịch Quán cả người mơ mơ màng màng: “Anh nói cái gì cơ?”
Con ma men nhỏ này!
Lục Hàn Đình trực tiếp ôm ngang cô lên, hướng đến phòng tắm.
Đột nhiên không trọng lực, Hạ Tịch Quán ôm thật chặt cổ anh: “Anh, anh dẫn tôi đi đâu thế?”
“Đi tắm.”
“A, tắm hả?” Hạ Tịch Quán nhanh chóng lộ ra ý cười ngượng ngùng: “Lục Hàn Đình, anh thật là xấu, lại muốn tắm cùng tôi.”
Nói rồi Hạ Tịch Quán lại ngây ngốc cười: “Vậy được rồi, tôi có thể giúp anh chà lưng nha…”
Cô chớp chớp hàng mi nhỏ dài, mặt mày cong cong nhìn anh.
Lục Hàn Đình cảm tháy trong cổ họng giống như lăn qua than lửa, anh nhanh chóng đi vào trong phòng tắm, sau đó buông tay.
“Ùm” một tiếng, Hạ Tịch Quán trực tiếp bị ném vào trong bồn tắm thật to, nước lạnh bên trong nháy mắt bao phủ cô.
ÁI Hạ Tịch Quán đã vơi đi ba phần say, cô nhanh chóng vung tay vung chân dưới nước, một lúc lâu chỉ có cái đầu nhỏ chui ra mặt nước.
Hiện tại mái tóc dài đen nhánh ướt nhẹp. quấn trên mặt cô, còn không ngừng nhỏ nước, Hạ Tịch Quán há miệng to thở dốc, sau đó ngắng đầu, vừa khiếp sợ vừa giận dữ nhìn về phía Lục Hàn Đình: “Lục Hàn Đình, anh điên rồi hả?”
Lúc này Lục Hàn Đình đứng bên bồn tắm, nước lạnh bên trong tràn ra đã làm ướt ống quần anh, nhưng anh không chút để tâm nào, anh từ trên cao nhìn xuống Hạ Tịch Quán đang xù lông lên: “Tỉnh rượu rồi?”
Cái… cái gì?
Anh ném cô trong vào nước lạnh chính là muốn cô tỉnh rượu?
Cách để tỉnh rượu có hàng vạn, vì sao anh lại chọn cách thô bạo như vậy?
“Lục Hàn Đình, anh thực sự… quá đáng ghét!” Hạ Tịch Quán siết nắm tay nói.
Lục Hàn Đình nhìn khuôn mặt nhỏ dính đầy bọt nước của cô lại không chút hối hận nào: “Tôi không thích lãng phí thời gian trên ma men, khi cô muốn nói hay làm chuyện gì với tôi thì nên giữ tỉnh táo trước đi.”
*..” Hạ Tịch Quán vồn tràn đầy quyết tâm tắt thắng với tối nay, còn uống rượu đánh bạo muốn bắt anh lại, giờ thì hay rồi, trộm gà không thành lại mát nắm thóc.
Hạ Tịch Quán chẳng còn tâm tình gì nữa, cô rất lạnh, cho nên mở rộng hai cánh tay làm bộ đáng thương nhìn anh: “Tôi lạnh quá, ôm tôi ra ngoài.”
Lục Hàn Đình cầm một khăn tắm rộng lớn bọc cô lại, sau đó ôm ngang cô lên.
Hạ Tịch Quán giơ lên tay nhỏ bé, ngón tay rơi trên khuôn mặt tuần tú của anh, chậm rãi vuốt ve: “Lục Hàn Đình, bây giờ tôi không đẹp, nên anh không thích tôi nữa à?”
Lục Hàn Đình nhìn cô, khuôn mặt nhỏ của cô khẳng định không đẹp như trước đây, nhưng những phương diện khác của cô không thay đổi, vẫn hấp dẫn anh như vậy, bằng không anh cũng sẽ không nhận ra cô.