- Ách, chẳng lẽ tađã trở thành chồng chung của sáu vị hoa khôi giảng đường?
Tiêu Thần nằm cách đó hơn mười mét đã nghe được rất rõ.
Duỗi lưng một cái, ngồi dậy, chuẩn bị đi tới lầu dạy học chính xem tình hình thế nào.
Ha ha, chồng chung của sáu vị hoa khôi giảng đường đại học BJ? Chính mình khi nào thì thành chồng chung của các hoa khôi giảng đường vậy, tuy nhiên danh hiệu này không tệ, quả thật không tệ. . .
. . .
Cho dù bây giờ không phải là thời gian tan học, nhưng ở trước dãy nhà dạy học chính của Đại học BJ đã tụ tập bốn mươi năm mươi sinh viên, trong đó nam, nữ đều chiếm một nửa. Ở giữa vòng vây, có hai vị sinh viên nữ dáng người thon thả, một người đi cao gót mang tất chân, trạng thái ưu nhã, một người khác thì mặc một chiếc váy liền áo màu trắng, ánh mắt trong suốt.
- Lăng Điệp Hy, cô đừng cho là tôi không biết bộ mặt thật của cô, cô giả vờ thuần khiết để đi lừa gạt đàn ông thôi!
Cô em mang tất chân khá kích động, hai tay chống nạnh, chỉ vào em kia quát mắng.
- Trần Viện! Cô hiểu lầm rồi, tôi thật không phải như cô nghĩ.
Cô em thuần khiết kia khá vô tội, mình vốn thuần khiết như vậy sao lại biến thành giả bộ thuần khiết rồi, vốn là khá đáng yêu mà.
. . .
Hai nữ sinh viên đúng là hoa khôi giảng đường ngành kiến trúc Trần Viện - người đi tất chân cao gót kia; người kia là hoa khôi giảng đường Lăng Điệp Hy ngành báo chí, nhìn qua vị nào cũng xinh đẹp đáng yêu.
Hai vị hoa khôi giảng đường đứng ở giữa đám người, dường như đang không thoải mái cãi vã cái gì đó, nhất là Trần Viện lời nói khá kịch liệt.
Hoa khôi giảng đường vốn chính là một phong cảnh trong sân trường đại học, cùng lúc xuất hiện hai vị hoa khôi, lũ gia súc nam nữ kia làm sao có thể buông tha những cơ hội này. Cuộc tranh cãi của hai người trong nháy mắt liền dâng lên, chưa đầy vài phút, liền có mấy chục nhân vật bao vây bên ngoài, ngay cả vài vị giáo sư có tuổi cũng chạy lại xem náo nhiệt, xen lẫn trong trong đám người muốn nhìn đại chiến giữa các hoa khôi giảng đường, đều vây lại ở bên ngoài bàn luận.
- Híc, nghe thấy chưa? Em Lăng đoạt bạn trai của người ta!
- Không thể nào? Em Lăng không phải vẫn rất thanh thuần sao, hơn nữa còn công bố ở trong đại học sẽ không yêu thương!
- Trời biết được! Nếu không chị Trần sao có thể nổi giận như vậy, mà người ở chỗ này cũng không ít, cô ấy không để ý mặt mũi dám ở trước mặt công chúng cãi nhau với em Lăng, hiển nhiên là có chuyện gì rồi!
Người nói lời này đoán chừng là người học vật lý, trật tự phân tích rất rõ ràng đấy.
. . .
- Trần Viện, hy vọng cô tránh ra, tôi còn có việc phải về ký túc xá, không rảnh cùng cô ở nơi này nói chuyện phiếm nữa!
Lăng Điệp Hy khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, Trần Viện không để ý thể diện ở trong chỗ này mắng chửi mình, cái này căn bản là cố tình gây sự! Mình không thèm chấp nhặt với người như vậy!
- Còn muốn chạy? Không dễ dàng như vậy!
Trần Viện hổn hển, thấy Lăng Điệp Hy muốn rời đi, tiến lên giữ tay phải cô ta lại, quát:
- Cô giành người yêu của người ta, chẳng lẽ cũng không dám thừa nhận sao! Cô còn có cái tố chất của sinh viên BJ không vậy, người như cô mà cũng được xếp là hoa khôi giảng đường thực là buồn!
Lăng Điệp Hy khá oan uổng, trước mặt mọi người bị người khác làm nhục như vậy, cô cũng không muốn trực tiếp mở miệng liền mắng, cô bản tính vẫn rất hiền lành.
- Trần Viện, tôi nghĩ cô nhất định là đã hiểu lầm, tôi căn bản cũng không biết cô đang nói cái gì. Nếu cô đối với tôi có ý kiến gì nên nói thẳng thì tốt hơn.
Lăng Điệp Hy có chút chán nản, Trần Viện đã nói những lời chặn họng mình, không biết miệng cô nàng này có thể nói ra nhiều lời khó nghe đến thế.
Sau khi Trần Viện thốt ra lời này, lũ gia súc xung quanh này làm sao quản được ở miệng mình, lập tức liền xôn xao bàn luận.
- YAA.A.A..! Không thể tưởng được nha! Thật đúng là em Lăng chiếm đoạt người yêu của chị Trần à!
- Đúng vậy, em Lăng không phải luôn luôn chỉ lo học tập, không muốn yêu đương sao! Hơn nữa nghe nói hình như Trương Liêu khoa nghệ thuật cũng công khai theo đuổi cô, cũng bị cô cự tuyệt nha!
- Rốt cuộc là nam nhân gì mà đáng giá để hai đại hoa khôi này chém giết nhỉ! Chưa nghe nói qua trong trường học chúng ta có nhân vật như vậy! Nhưng thật ra tôi cảm thấy các cô ấy không cần phải ầm ĩ như vậy, nếu hai cô phục vụ một chồng, có thể cùng hai vị hoa khôi giảng đường này chơi song kiếm. . . A! Tiểu Ly sao cậu véo tớ! . . . Bà xã rất xin lỗi. . anh vừa mới chỉ có điều tự sướng một chút! Em cũng biết, anh ghét nhất phụ nữ như vậy rồi! Có gì đặc biệt hơn người đâu. .
. . .
- Hiểu lầm? Tôi có thể hiểu lầm cô cái gì! Cô và A Thần đã từng lên giường cùng nhau, mà cô vẫn nói là hiểu lầm cái gì! Lăng Điệp Hy! Cô giả bộ thật xuất sắc nha!
Trần Viện giữ chặt Lăng Điệp Hy, chết sống không chịu buông tay, lạnh lùng hướng cô quát:
- Cho tới nay, sinh viên toàn trường đều nghĩ cô là ngọc nữ thanh thuần gì đó, tôi xem cô căn bản chính là một dâm phụ! Một phụ nữ chỉ biết dựa vào thanh thuần lừa gạt người đàn ông khác rung động.!
- Cô! Cô nói cái gì!
Lăng Điệp Hy tức giận đến phát khóc, Trần Viện này quả nhiên nói những lời vô cùng ác độc, người chung quanh vừa nghe lập tức liền chỉ trỏ vào mình.
Chính mình cho tới bây giờ không có làm qua việc này, ngay cả bạn trai Trần Viện tên gọi là gì đều không rõ ràng lắm, sao đi dụ dỗ người đàn ông của cô ta chứ. Hơn nữa, cho dù là như thế, cô cũng không cần nói to trước mặt nhiều người như vậy. Tôi Lăng Điệp Hy làm người lương thiện, nhưng nếu có người muốn vu cáo hãm hại tôi, tôi tuyệt đối sẽ không bó tay chịu trói đâu!