Mục Trần cũng hiểu rõ điều này, hắn cũng không nghĩ muốn ba người kia gật đầu răm rắp thực hiện mọi mệnh lệnh của hắn, chỉ cần lúc thiết yếu góp sức là đủ, cứ thế sẽ duy trì hợp tác.
Cũng vậy, thỉnh thoảng Vương Thống cũng cung cấp cho Mục Trần vài tin tức về mấy điểm tụ tập dọc đường, cả bọn hợp tác càn quét, linh quang đạt được vui vẻ chia nhau.
Dĩ nhiên Vương Thống cũng không nói hết tất cả những tin tức, lâu lâu bọ họ cũng rời khỏi đội ngũ, lúc trở về thì có vẻ khá chật vật, nhưng mặt mày hưng phấn, rõ ràng là đi ăn mảnh.
Với việc đó, Mục Trần chỉ trề môi chẳng nói gì. Vốn bọn họ chỉ tính là hợp tác vì điểm tụ tập cực độ nguy hiểm kia, trước khi đến đó ai muốn làm gì cũng không sao cả.
Dù sao hắn cũng không thể bức ba huynh đệ Vương gia phải đại nghĩa nôn ra hết tất cả tin tức để dùng chung, làm thế có lẽ ba tên kia có bị đá khỏi Linh Quang giới cũng không cho hắn toại nguyện.
Cũng nhờ thái độ bình bình không can thiệp chuyện của người khác như thế, hai ngày sau mọi người xem như hòa thuận, huynh đệ Vương Thống cũng bỏ được khúc mắc vài ngày trước với Mục Trần. Lúc gặp nhau còn có thể ngồi tâm sự, tuy rằng quan hệ không quá thân thiết nhưng cũng tự nhiên khách sáo hơn nhiều.
Hai ngày sau.
Đội của Mục Trần đang hướng thẳng tới vị trí đánh dấu trên bản đồ kia, dọc đường nhật thấy Linh Quang giới càng lúc càng náo nhiệt, thỉnh thoảng có thể gặp rất nhiều đội ngũ do các đệ tử liên kết với nhau tìm kiếm các điểm tụ tập.
Lúc này Thú Liệp chiến đã đến giai đoạn phấn khích.
Mọi người xâm nhập vào sâu Linh Quang giới càng nhiều, đụng chạm tranh đấu càng bùng nổ thường xuyên hơn, những con hắc mã đã lâu ẩn dật hôm nay liên tục bày ra thực lực kinh người, khiến cho tiếng tăm từ lâu ngủ vùi đột ngột lóe sáng trong Linh Quang giới.
Tiêu chuẩn thực lực của đệ tử Bắc Thương linh viện nhanh chóng được nâng cao hơn, trước đây chỉ cần Hóa Thiên cảnh sơ kỳ đã thừa sức vào top 20 Thiên bảng, nhưng hiện tại Hóa Thiên cảnh trung kỳ có thể chen chân vào hay không còn chưa biết được.
Với việc này Mục Trần cũng không biết nói thế nào, quả nhiên Thú Liệp chiến không hổ danh là hoạt động náo nhiệt nhất mỗi năm ở Bắc Thương linh viện, chỉ đám hắc mã lộ mặt cũng đủ khiến cho cả học viện lật ngược trở lại.
Thời gian càng trôi qua, sẽ càng có nhiều hắc mã xuất hiện, cũng phải xem đám cường giả thứ hạng cao kia còn có thể tự cao tự đại như trước nữa không, khi mà vị trí của họ bị đe doa trước làn sóng hắc mã khủng bố.....
Một điểm tụ tập không quá lớn, Mục Trần đứng trên ngọn núi cao nhìn xuống sơn cốc, linh quang lấp lánh khắp nơi, nhưng không có linh lực dao động hùng hậu. Ở đây có vẻ còn kém hơn điểm tụ tập ban đầu mà Mục Trần đã càn quét.
- Phí thời gian!
Mục Trần bĩu môi mắng một tiếng.
Điểm tụ tập này cũng do Vương Thống cho biết thông tin, nhưng mà điểm tụ tập cấp độ này đã không còn lọt vào pháp nhãn của Mục Trần được nữa, hắn cũng lười ra tay, bảo các nàng An Nhiên động thủ càn quét.
Sau lưng Mục Trần, Lạc Li mỉm cười an ủi:
- Tuy thịt ít, nhưng cũng đủ xỉa răng, còn hơn là chúng ta đi lung tung tìm kiếm không mục tiêu.
- Ba tên kia trước khi vào Linh Quang giới chẳng biết lấy đâu ra bao nhiêu tin tức như thế, đến giờ hợp tác cũng chẳng đủ cho ta ăn sáng, chỉ đưa ra vài điểm tụ tập yếu nhớt đi lừa gạt ta à...
Mục Trần nghiến răng, mấy tên Vương Thống mỗi lần đi ăn mảnh trở về tí ta tí tởn, mà lại ra vẻ lấm la lấm lét cứ như sợ hắn cướp đi linh quang vậy.
Tuy Mục Trần cũng biết Vương Thống không có nghĩa vụ như đàn em phải cung cấp dâng tặng tất cả tin tức cho hắn, nhưng mỗi lần thấy ba tên kia hí hửng trở về, thì trong lòng luôn cảm thấy khó chịu bực dọc.
Mà bực thì bực, Mục Trần cũng không cảm thấy ghét ba tên kia, vài khúc mắt lúc trước cũng đã tan biến, dù sao nếu họ không cung cấp số lượng tin tức yếu nhớt như thế này thì Mục Trần cũng không có thu hoạch gì.
"Véo."
Trong sơn cốc có tiếng xé gió truyền ra, ba cô gái bay lên đỉnh núi, gương mặt sung sướng khoái trá. Mục Trần tâm cao đòi hỏi lớn, điểm tụ tập thế này hắn không vừa mắt, nhưng với các nàng thì rất hài lòng hợp dạ.
Phía sau các nàng, ba huynh đệ Vương gia cũng theo sát, bám theo ba người ra vẻ khá ân cần, nhưng ba cô gái chỉ mỉm cười đối đãi, tuy hai ngày qua quan hệ khá tốt cũng gần gũi, nhưng các nàng vẫn tin tưởng Mục Trần hơn.
- Tổng cộng thu được 600 linh quang.
An Nhiên mỉm cười báo cáo với Mục Trần.
- Mọi người giữ lấy hết đi.
Mục Trần gật đầu, Linh Binh quang giờ đây hắn đã không màng, vả lại đều do An Nhiên và các nàng vất vả đi thu gom, nam nhi như hắn cũng không thể đưa mặt mo đi chiếm hết lợi ích.
- Vẫn là Mục huynh phóng khoáng.
Vương Thống thấy thế liền cười nói tán thưởng.
Mục Trần liếc nhìn hắn, nói:
- Lần sau phiền ngươi tìm cho chúng ta một điểm tụ tập cho ra hồn một chút, mấy cái thứ thế này chỉ tổ khiến ta bực mình.
Vương Thống cười sang sảng, tỏ vẻ hơi xấu hổ. Hai ngày nay ba huynh đệ họ lủi ra ngoài ăn mảnh có vẻ hơi nhiều lần.
- Có tin tức gì không?
Mục Trần cũng không nói thêm gì, đổi chủ đề.
Vương Thống vội vàng gật đầu, cười nói:
- Lúc trước gặp một đội ngũ, cũng nghe được vài chuyện. Hiện giờ hắc mã bùng nổ rất nhiều, nhiều nhân vật top 10 cũng đã bị hạ bệ.
- Hả?
Mục Trần tròn mắt, nhanh vậy đã có top 10 bị hắc mã qua mặt? Hắc mã nào vậy a? Đen đến thế là cùng....
- Một ngày trước, hạng 9 Thiên bảng Khương Thái bị người ta khiêu chiến, một hồi kích đấu, vị này hoàn toàn thất bại.
Vương Thống nghiêm trọng nói.
Mục Trần khẽ gật đầu, đám hắc mã này bắt đầu lộ ra thực lực ẩn giấu lâu nay.
- Còn nữa, mới sáng nay hạng 7 Thiên bảng Cổ Uyên cũng bị khiêu chiến, chỉ kiên trì được mười hiệp thì thảm bại.
Vương Thống lại nói nữa, thanh âm lần này càng nghiêm trọng hơn.
- Mười hiệp...
Mục Trần run rẩy lặp lại, mặt biến sắc. Cái đám hắc mã này lợi hại quá đi, chẳng biết mạnh như Tô Huyên có bị khiêu chiến hay không đây? Đối với Tô Huyên hắn cũng không đặc biệt lo lắng, vì trước khi tiến vào Linh Quang giới, hắn cảm thấy dường như thực lực nàng ta tăng cường không ít, vả lại đấu tâm của nàng có vẻ không mạnh lắm, chắc khó có ai tìm nàng gây sự.
Đối với Tô Huyên, Mục Trần rất có hảo cảm, tự nhiên không mong nàng gặp bất trắc.
- Khiêu chiến Khương Thái là người có tên Mộ Phong Dương, một lão sinh không mấy nổi tiếng. Năm xưa lúc hắn mới vào linh viện, từng bị một học trưởng chèn ép đến mang nhục, phản kháng lại thì bị đánh nhừ tử. Thời gian sau hắn im lìm không thấy bóng dáng, có lẽ cũng khổ tu ở Lôi vực, hôm nay nhân dịp bùng nổ.
Vương Thống kể tiếp.
- Còn kẻ đánh bại Cổ Uyên tên là Triệu Thanh Sam, danh tiếng cũng có nhưng không mấy cao lắm, trước nay luôn ở hạng 51 Thiên bảng, chưa bao giờ leo lên cao hơn. Nhưng rõ ràng thực lực của hắn hiện tại đã đáng sợ đến trình độ nào thì cũng khó mà hình dung hết.
Vương Thống dừng lại một chút:
- Và... họ đều là thành viên Hắc hội.
- Hắc hội?
Mục Trần ngẩn người, chưa bao giờ nghe thấy cái tên bang hội nào như thế trong Bắc Thương linh viện.
- Còn được gọi là hội của hắc mã, thật ra đây chính là thế lực tồn tại lâu dài nhất trong linh viện, vì xưa nay nó chưa bao giờ kết thúc, luôn luôn tồn tại.
- Hàng năm luôn có không ít tân sinh gia nhập Bắc Thương linh viện, đồng thời cũng có không ít thiên tài vì đủ các loại nguyên nhân mà gia nhập Hắc hội, cứ vòng đi quanh lại, Hắc hội chưa bao giờ bị tan rã. Số lượng hắc mã xuất hiện trong Thú Liệp chiến hằng năm phần lớn đều gia nhập Hắc hội.
Mục Trần tỏ ra kinh dị, không ngờ Hắc hội kia lại có chiến lực vô song ẩn tàng như thế, thật muốn so sánh, có lẽ cả Thẩm Phán đoàn của Trầm Thương Sinh hay Huyền bang của Lý Huyền Thông mới có thể so ngang.
- Các ngươi cũng là hắc mã, không lẽ cũng là thành viên Hắc hội?
Mục Trần chợt hỏi.
Vương Thống lắc đầu, nói:
- Bọn họ từng đánh tiếng mời huynh đệ chúng ta, nhưng mà bọn ta từ chối. Đúng thật là chúng ta thua Lý Huyền Thông nhưng cũng chẳng oán hận gì hắn, chúng ta chỉ tự nhủ phải cố gắng dốc tận lực tu luyện là tốt nhất, không làm được cũng không cần phải khiến bản thân biến dạng.
Mục Trần tỏ ra kinh ngạc, ánh mắt nhìn Vương Thống có vẻ khác trước. Không ngờ ba huynh đệ Vương gia lại có thể giác ngộ như thế, đối với Hắc hội chuyên thu nạp những kẻ bị ăn quả đắng nhục nhã rồi điên cuồng tu luyện rất dễ khiến người ta thay đổi.
- Mục tiêu khiêu chiến của Hắc hội chính là những tai to mặt lớn khét tiếng Bắc Thương linh viện, ngươi cũng phải chú ý một chút. Dù cho chỉ là tân sinh nhưng gần đây tiếng tăm bay lên như diều gặp gió, không thể không đề phòng nha.
Vương Thống dặn dò.
Mục Trần thản nhiên cười, hắn không thích phiền toái, nhưng nếu đám hắc mã kia cho rằng có thể leo lên đầu hắn mà nhảy nhót thì Mục Trần cũng chẳng ngại cho họ biết, cái gì gọi là "hắc mã đừng đùa với đen"!