Đinh Hạo ngồi bên Tẩy Kiếm Trì, cúi đầu nhìn cây kiếm đen rỉ sét loang lổ trong tay. Đinh Hạo nhìn khuôn mặt điển trai, thanh tú phản chiếu trong nước, hắn đã thừ người ra cả canh giờ vẫn khó thể tin tưởng.
Đinh Hạo nhớ rõ tối hôm qua cùng đám bạn xấu đi ra ngoài ăn bữa cơm chia tay, chúc mừng tốt nghiệp cấp ba. Cả đám thỏa sức tưởng tượng sau khi vào đại học thì thoải mái tự do, lưu luyến đám bạn trai cùng nhau gian khổ học tập ba năm. Mọi người quá hưng phấn, uống đến say túy lúy. Khi Đinh Hạo mở mắt ra, tỉnh táo lại thì thấy đã đi đến thế giới xa lạ này.
Đinh Hạo mờ mịt nửa ngày mới biết chuyện đã không thể thay đổi, miễn cưỡng thuyết phục mình chấp nhận sự thật.
Không biết tại sao trong sự lưu luyến sinh hoạt thế giới địa cầu trước nhưng đáy lòng Đinh Hạo dấy lên hưng phấn khó tả, như được đến cuộc sống mới. Tâm tình Đinh Hạo bình tĩnh đến mức bản thân hắn rất kinh ngạc, hắn bình tĩnh chấp nhận thế giới và thân phận mới.
Có lẽ là vì trong linh hồn Đinh Hạo không cam lòng bình an, bình thường, chỉ muốn mạo hiểm.
Một canh giờ trước Đinh Hạo đã dung hợp ký ức chủ cũ, giúp hắn biết được nhiều chuyện.
Đây là thế giới có tên Vô Tận đại lục, cường giả làm vua, môn phái lớp lớp. Nhân loại và yêu ma cộng đồng chúa tể thiên hạ.
Đinh Hạo ở trong Vấn Kiếm tông là một tông phái kiếm tu bát phẩm, ở trong khu Tuyết Châu, một trong Bắc hoang vực mười sáu đại châu của Vô Tận đại lục. Vấn Kiếm tông là một trong chín tông phái lớn nhất trong nhân loại, nhị trang, tam phái, tam tông. Vấn Kiếm tông chiếm cứ phạm vi mấy trăm dặm Vấn Kiếm sơn, hơn vạn đệ tử dưới tay, cao thủ như mây, thiên tài lớp lớp. Từ khi Vấn Kiếm tông khai phái đến giờ đã có lịch sử hơn năm trăm năm.
Vấn Kiếm tông là đại tông phái có địa vị hiển hách, bảo vệ hình tượng sơn môn là một chuyện vô cùng quan trọng.
Trái ngược với điều này dù là các cao thủ bay lên trời chui xuống đất thì cũng là con người, cần ăn uống đi tiêu tiểu, cho nên càng phải chú trọng công tác vệ sinh môn phái. Đám võ giả cao cao tại thượng không muốn lãng phí thời gian quý giá vào việc thu dọn phòng ốc. Cho nên Vấn Kiếm tông có hệ thống 'tập đoàn hậu cần' khổng lồ.
Đinh Hạo không phải đệ tử của Vấn Kiếm tông.
Đinh Hạo là đoàn viên trong tập đoàn hậu cần.
Nói chính xác hơn thì Đinh Hạo là gã sai vặt phụ trách quét dọn đường chân núi mỗi ngày.
Lúc trước Đinh Hạo dung hợp ký ức, hơi lấy làm lạ một điều là ký ức trước mười tuổi của Đinh Hạo thân xác cũ trống rỗng.
Đinh Hạo thân xác cũ không biết phụ mẫu là ai, cũng không biết tại sao gã xuất hiện trong núi của Vấn Kiếm tông.
Ký ức duy nhất liên quan đến thân phận là một muội muội chưa đến năm tuổi cùng Đinh Hạo nương tựa lẫn nhau. Một mùa đông giá rét năm Đinh Hạo mười một tuổi, khi gã ra ngoài làm việc không hay biết gì, một người thấy muội muội của gã bị một nữ nhân áo trắng bí ẩn, cường đại mang đi, không biết tung tích.
Cho nên sau mười một tuổi, Đinh Hạo thân xác cũ trở thành mồ côi.
Trong thế giới cường giả là vua này, giấc mơ của mỗi thiếu niên là trở thành cường giả, Đinh Hạo thân xác cũng không ngoại lệ.
Huống chi Đinh Hạo muốn rời khỏi Vấn Kiếm tông, đi trong hoang dã đầy rẫy yêu ma, tìm về muội muội bị mất tích cần có võ lực cường đại.
Tiếc rằng Đinh Hạo bẩm sinh căn cốt không tốt, kinh mạch nhỏ, ngộ tính có hạn, tư chất tiên thiên cực kỳ kém cỏi. Từ mười tuổi Đinh Hạo đã tham gia Vấn Kiếm tông, mỗi năm trắc nghiệm nhập tông một lần, mãi đến khi gã mười bốn tuổi tổng cộng bốn lần đều không thể thông qua trắc nghiệm đơn giản nhất, trở thành đệ tử ký danh của Vấn Kiếm tông.
Nhìn theo ký ức dung hợp thì thêm nửa tháng nữa là ngày Vấn Kiếm tông mởt tuyển nhận đệ tử sơn môn.
Ký ức trong đầu nói cho Đinh Hạo năm nay là cơ hội cuối cùng của hắn.
Bởi vì theo quy tắc của Vấn Kiếm tông sẽ không nhận đệ tử trên mười bốn tuổi.
Thế giới này có một chân lý không thể bàn cãi: Nếu một người trước mười lăm tuổi không thể thông qua trắc nghiệm nhập tông cơ bản nhất thì chứng minh thiên phú kẻ đó quá rác rưởi, vô duyên với võ đạo vậy làm người bình thường cho rồi.
- Cha nó, nói vậy là ta chỉ có nửa tháng chuẩn bị?
Đinh Hạo nghĩ đến đây nổi lên cảm giác nguy hiểm lửa sém lông mày.
Tên ngốc bẩm sinh này thích ứng thế giới mới rất nhanh.
Xuyên vào thế giới kỳ huyễn yêu ma tung hoành, cường giả như mây nếu không thể trở thành cường giả hô mưa gọi gió thì chỉ có thể trở thành phông nền tầng chót nhất, không có chút tôn nghiêm, sự tồn tại, không thể nắm giữ sống chết của mình, như con kiến nhỏ bé buồn cười.
Đối với Đinh Hạo tình hình thê thảm đó không bằng lập tức cứa cổ đi đầu thai kiếp khác còn hơn.
Nghĩ đến đây lòng Đinh Hạo gióng hồi chuông cảnh báo càng vang.
Đinh Hạo biết hắn phải hành động ngay lập tức, phải làm cái gì đó.
Thế là Đinh Hạo đứng lên, bình tĩnh đứng bên Tẩy Kiếm Trì. Đinh Hạo suy nghĩ nửa ngày, khép mắt lại, trong đầu xẹt qua ký ức vài chiêu thức kiếm thuật, hắn muốn tìm ra manh mối biến mạnh.
Đinh Hạo chợt mở mắt ra, dường như nghĩ đến điều gì.
Trường kiếm loang lổ rỉ sét trong tay Đinh Hạo khẽ run, một kiếm đâm ra, một thức kiếm pháp cực kỳ uyên thuộc vận dụng.
Trong mười bốn năm tuy Đinh Hạo thân xác cũ chỉ là gã sai vặt quét sân nhưng làm một trong thành viên ngoài cùng của đại phái kiếm tu Vấn Kiếm tông, thời gian dài mưa dầm thấm đất, trộm luyện tập, Đinh Hạo thân xác cũ ghi nhớ vài chiêu thức kiếm pháp cấp nhập môn đơn giản.
Cho nên bây giờ Đinh Hạo theo ký ức sử dụng kiếm pháp cảm thấy mấy chiêu này uyên tay như hắn đã luyện tập ngàn vạn lần.
Bộ kiếm pháp phòng thân cơ bản nhất con nít ba tuổi trong Vấn Kiếm tông còn biết chia làm mười sáu chiêu.
Mười hai chiêu đầu không có gì khó, bốn chiêu sau hơi tinh diệu. Chúng là Phân Quang, Khai Băng, Liêu Vân, Truy Phong. Phải một hơi sử dụng hết, liên miên bất tận, kiếm quang cuồn cuộn. Bình thường mười mấy nam nhân cao to không thể đến gần người dùng chiêu này.
Đinh Hạo tập trung đâm một chuỗi kiếm dựa theo ký ức trong đầu.
Chính Đinh Hạo thân xác cũng không ngờ hắn nhanh chóng rơi vào trạng thái rất kỳ diệu.
Nếu lúc này có ai trông thấy sẽ khó tin kinh kêu ra tiếng, bởi vì mọi người đều biết Đinh Hạo óc heo của Vấn Kiếm tông. Bây giờ Đinh Hạo như thay đổi thành người khác, động tác bước chân vô cùng phiêu dật, tiêu sái, kiếm pháp có vài phần hơi thở xuất trần. Đặc biệt là bốn kiếm tinh diệu nhất, chiêu thức nối liền chặt chẽ không thể lần mò, một kiếm nhanh hơn một kiếm.
Cuối cùng kiếm rỉ sét màu đỏ nhạt hóa thành đốm sáng đỏ lăn qua lăn lại bên cạnh Đinh Hạo, cực kỳ sắc bén.
Vù vù vù vù vù!
Trong tiếng xé gió của kiếm rỉ sét, Đinh Hạo thu kiếm đứng.
Khuôn mặt thanh tú của Đinh Hạo tràn ngập ngạc nhiên.
- Lạ thật. Trong trí nhớ thì bốn thức cuối trong bộ kiếm pháp kia rất khó nắm giữ, chủ nhân thân hình này tốn hơn hai năm, luyện tập ngàn vạn lần cũng không thể hoàn toàn uyên tay. Nhưng tại sao ta cảm thấy chúng thật đơn giản, trong đầu nghĩ đến chiêu thức là thân thể dễ dàng hoàn thành?