Đại trại chủ Phùng Huyết Y nghe Tam trại chủ Tô Long nói nhưng chỉ cười tủm tỉm.
Một văn sĩ mặc trường sam màu trắng ngồi phía dưới bên trái Đại trại chủ Phùng Huyết Y, diện mạo thanh tú, nho nhã, cầm quạt lông hạc trắng đen, ba chòm râu dài rũ trước ngực. Văn sĩ theo quen nhói mắt lại, bô jdáng bất động như núi, nắm chắc mọi thứ.
Đây là Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ.
Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ mỉm cười, lên tiếng hỏi:
- Tam đệ có còn nhớ đã bao lâu chúng ta không sử dụng huyết long tuyệt sát lệnh không?
- Chắc khoảng hai năm?
Tam trại chủ Tô Long hỏi ngược lại:
- Hỏi chuyện này làm gì?
- Đúng vậy. Đã hai năm.
Nam nhân trung niên văn sĩ lộ biểu tình hồi ức, cười nói:
- Hai năm trước Huyết Long Trại chúng ta có thanh thế cỡ nào? Huyết long tuyệt sát lệnh xuất hiện là bốn phương khuất phục, đi qua đâu là cứ điểm nhân loại lớn nhỏ đều nơm nớp lo sợ quỳ phục. Không nói khao trương chứ dù Huyết Long Trại chúng ta xua một con chó ra thì người ta cũng không dám trừng mắt, nhưng bây giờ lại có kẻ dám giết kỵ sĩ của chúng ta, điều này nói lên cái gì?
Tam trại chủ Tô Long ngẩn người:
- Cái gì?
- Hừ! Nói lên đám tội nghiệp đó không sợ chúng ta nữa, đã quên Huyết Long Trại cường đại và khủng bố, quên uy lực huyết long tuyệt sát lệnh. Ha ha, nếu vậy thì lần này chúng ta cần chuẩn bị bữa tiệc lớn, để đám đáng thương kia biết chúng ta khủng bố cỡ nào.
Nam nhân trung niên văn sĩ nói đến đây đáy mắt lóe tia sáng đỏ đáng sợ.
Tam trại chủ Tô Long vỗ mạnh bàn đá trước mặt, hét to:
- Bởi vậy mới nói để ta dẫn đội huyết tẩy Thung Lũng thôn chó chết, gà chó không tha! Khiến đám yếu đuối quanh Tuyết Long sơn nhớ lại Huyết Long Trại chúng ta đáng sợ!
- Đây chỉ là hạ sách.
Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ phe phẩy quạt lông, cười tà nói:
- Bây giờ thế lực Thanh Giang trấn ngày càng lớn, Thái Bình thành được Vấn Kiếm tông chú trọng, thế cục quanh Tuyết Long sơn phức tạp hơn trước rất nhiều. Cứ dựa vào sức mạnh đánh giết thì sớm muộn gì sẽ gặp họa, ha ha, lần này chúng ta cần lấy lý phục người.
- Lấy lý phục người?
Tam trại chủ Tô Long trợn to mắt, khuôn mặt đen như lọ nồi:
- Huyết Long Trại chúng ta là cướp mà cũng cần lấy lý phục người? Có phải nhị ca đã hồ đồ rồi không?
Mặt mập của Đại trại chủ Phùng Huyết Y cười nham nhở mắng Tam trại chủ Tô Long:
- Nói bậy bạ, hãy nghe lão nhị nói xong!
Nam nhân trung niên văn sĩ Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ phe phẩy quạt, chậm rãi nói:
- Người Thung Lũng thôn giết hắc kỵ sĩ của chúng ta là có lỗi trước, ta khiến bọn họ tới cửa đền mạng, giết người đền mạng, thiếu nợ thì trả tiền, đây là tất nhiên. Dù là Vấn Kiếm tông cũng không thể nói gì. Ta đã phái người phát thiệp mời rộng rãi, vài tông phái Thanh Giang trấn, Thái Bình thành đều nhận được. Ta muốn lột da huyết tế từng tên yếu đuối đó trước mặt các thế lực, ha ha, tức là giết gà dọa khỉ.
- Đây đúng là cách hay, không ai tìm ra cớ bắt bẽ được lại khiến Huyết Long Trại chúng ta nổi danh trong võ lâm Tuyết Long sơn. Ha ha, khi đó lão tử sẽ treo từng tên ra lột da sống. Nhưng chỉ giết nam nhân? Bỏ qua nữ nhân và con nít? Nên biết rằng không nhổ cỏ tận gốc gió xuân thổi lại mọc...
Tam trại chủ Tô Long luôn miệng nói giết, đúng là kẻ vô cùng ác.
Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ cười to, lúc này gã không còn khí chất thanh quắc xuất trần mà như ác quỷ.
Giọng Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ như tiếng cú nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Tất nhiên là không tha. Ngươi nghĩ đi, khi nam nhân trong thôn đều chết, đám yếu đuối còn lại sẽ có ai lo cho bọn họ chết sống? Khi đó mặc cho chúng ta xoa bóp.
Khuôn mặt như sắt đen của Tam trại chủ Tô Long rốt cuộc nhe răng cười vừa lòng.
- Đúng vậy. Hì hì, ta hiểu rồi. Khi đó lén phái người đón bọn họ, nữ nhân thì cho các huynh đệ chơi bời mười ngày mười đêm, nếu chưa chết thì bán vào kỹ viện. Con nít cứ đút cho chó ăn.
- Tốt, quyết định vậy đi.
Đại trại chủ Phùng Huyết Y vẫn cười hiền hòa nhưng tốt lời khủng bố:
- Lần này chẳng những tiêu diệt Thung Lũng thôn mà còn... Ha ha, thuận tiện rút luôn Thanh Giang trấn. Ha ha ha ha ha ha! Có Vấn Kiếm tông chống lưng thì sao? Ha ha ha ha ha ha! Mùa đông này Tuyết Long sơn sẽ nhuộm máu, đã lâu rồi không nếm mùi máu người.
- Cái gì? Địa ca định đối phó cả Thanh Giang trấn?
Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ giật mình kêu lên:
- Thanh Giang trấn được hai vật khổng lồ Vấn Kiếm tông, Trảm Nhật thành ủng hộ, nếu chọc giận bọn họ hì hậu quả không thể tưởng tượng, Huyết Long Trại chúng ta không gánh nổi!
- Ha ha ha ha ha ha! Yên tâm, ta đã sớm chuẩn bị điều này. Sẽ có người đối phó Vấn Kiếm tông, Trảm Nhật thành.
Đại trại chủ Phùng Huyết Y cười bí hiểm:
- Yên tâm đi, hiện giờ thế cục Tuyết Châu rối loạn, các đại thế lực vươn xúc tua mưu tính đã lâu, đây là cơ hội tốt cho Huyết Long Trại chúng ta rỗi dậy. Chỉ cần nắm chắc thì chín đại tông môn có là gì? Không chừng chúng ta có thể giành lấy, ha ha ha ha ha ha!
Tam trại chủ Tô Long, Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ giật mình vì sự điên cuồng của Đại trại chủ Phùng Huyết Y.
Thay thế chín tông môn?
Quá điên cuồng, Huyết Long Trại sẽ có ngày như vậy sao? Vấn Kiếm tông phái ra một đệ tử tam đại hạch tâm, một người một kiếm là có thể quét sạch Huyết Long Trại. Tại sao Đại trại chủ Phùng Huyết Y có niềm tin lớn như vậy? Không lẽ...
Âu khi Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ giật mình qua đi đầu óc xoay chuyển nhanh, gã nhận ra điều gì:
- Không lẽ đại ca tìm thấy... Chỗ dựa cường đại?
- Đúng vậy. Ha ha ha ha ha ha! Ta được một siêu đại thế lực nhận lời.
Trong tiếng cười của Đại trại chủ Phùng Huyết Y tràn ngập điên cuồng và dã tâm:
- Nếu phát triển thuận lợi thì không đến một năm Huyết Long Trại ta sẽ trở thành đệ nhất thế lực Tuyết Long sơn, khi ấy Thái Bình thành cũng nằm trong sự khống chế của chúng ta, ha ha ha ha ha ha!
Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ ngộ ra:
- Hóa ra lúc trước đại ca đồng ý kế hoạch của ta phát thiệp mời giang hồ đồng đạo, thmậ chí Thanh Giang trấn cũng có trong danh sách, đồng ý tổ chức đại hội huyết tế trên Thăng Long phong cũng là vì chuyện này sao?
Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ được gọi là túc trí đa mưu, quân sư trí tuệ trong Huyết Long Trại nhưng lúc này lòng gã thầm buồn bực. Đại trại chủ Phùng Huyết Y đột nhiên nêu kế hoạch, lúc trước không có bất cứ dấu hiệu, hết thảy đều giấu diếm gã.
- Đúng vậy. Nếu không thì ngươi cho rằng một Thung Lũng thôn nho nhỏ đáng giá để ta tốn công như vậy sao?
Đại trại chủ Phùng Huyết Y cười to bảo:
- Cái gọi là minh tu sạn đạo, ám độ trần thương. Chờ người Thanh Giang trấn đến thì sẽ khiến bọn họ có đến mà không có về.