Cảm giác nguy hiểm chưa từng có bao phủ mỗi một dây thần kinh toàn thân Đinh Hạo.
Tự quyết yên trong Yêu Đào Mê Ly thân pháp bùng nổ.
Đinh Hạo lắc người, chớp mắt mười mấy cái bóng như thật tách ra khỏi người hắn bắn ra bốn phương tám hướng.
Đinh Hạo không thể chống lại lực lượng này.
Cho nên Đinh Hạo chỉ có thể tránh né.
Tuy Đinh Hạo làm vậy nhưng vẫn bị kiếm khí kích động khí lưu cuốn lấy, hắn cảm giác như có một cái chùy nặng ngàn cân đập vào người. Cổ họng ngứa, Đinh Hạo há mồm hộc máu.
- Mấy chục năm qua tu nhất kiếm, ra khỏi vỏ lay động trong thiên địa, không hỏi thị phi cùng ân oán, chỉ hỏi mai cốt nhuận kiếm tiền!
Một tiếng ca trong trẻo từ xa truyền đến.
Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn lại, thấy bóng người thon dài trong gió tuyết chân đạp hư không cách mặt đất một thước nhanh chóng đến gần băng nhai.
Người này mặc trường sam xanh nhạt, tay áo phất phới, từng đóa hoa tuyết nở rộ dưới chân gã như hao sen. Một bước một sen, nhìn động tác có vẻ chậm nhưng chỉ một chớp mắt đã là vài trăm thước, trong khoảnh khắc người này đi xa hai trăm thước.
Mới rồi kiếm khí đáng sợ chính là người này tùy ý phát ra.
- Đinh Hạo?
Người đó đến gần, nhìn Đinh Hạo, cẩn thận đánh giá. Ánh mắt đó sắc bén như thợ săn nhìn con mồi.
Đinh Hạo không dám thả lỏng, thầm cảnh giác:
- Ngươi là ai?
Kiếm khách áo xanh mỉm cười nói:
- Vấn Kiếm tông, Kiếm Bất Bình.
Thoạt trông nam nhân hai mươi bốn, lăm tuổi, mặt trắng, góc cạnh rõ ràng, khóe môi cong lên phát ra kiêu ngạo xen lẫn bất đắc dĩ, khóe mắt hẹp dài ẩn chứa lệ khí.
- Vấn Kiếm tông?
Đinh Hạo thầm giật mình, nhíu mày hỏi:
- Ngươi là đệ tử của Vấn Kiếm tông? Ngươi đến giết ta?
Kiếm Bất Bình gật đầu, nói:
- Đúng vậy.
- Không hỏi thị phi cùng ân oán, chỉ hỏi mai cốt nhuận kiếm tiền...
Đinh Hạo hiểu thân phận của người này:
- Ngươi là sát thủ nhận tiền bán mạng?
Kiếm Bất Bình rất có kiên nhẫn mỉm cười nói:
- Đúng vậy.
- Đường đường là đệ tử Vấn Kiếm tông mà vì tiền tài đi làm sát thủ?
Trong giọng nói của Đinh Hạo không chút che giấu nghi ngờ, trào phúng.
Kiếm Bất Bình đáp lời luôn rõ ràng dứt khoát:
- Đúng vậy.
Kiếm Bất Bình búng tuyết rơi trên vai, tư thế cực kỳ tiêu sái, nụ cười không chút thay đổi:
- Nghĩ tình ngươi cũng là đệ tử Vấn Kiếm tông, ta cho ngươi mười giây chuẩn bị.
Đinh Hạo lấy lại bình tĩnh:
- Ngươi biết ta là đệ tử Vấn Kiếm tông vẫn đến giết ta?
- Sát thủ chỉ hỏi giá tiền, không hỏi thị phi ân oná.
Kiếm Bất Bình cười nói:
- Ngươi còn tám giây.
Đinh Hạo lạnh lùng cười:
- Là ai khiến ngươi đến giết ta?
- Hãy suy nghĩ kẻ thù của ngươi.
Kiếm Bất Bình vẫn cười, rõ ràng gã đến giết người nhưng thân thiện như lão bằng hữu.
Kiếm Bất Bình rất có kiên nhẫn nói:
- Trước khi chết ngươi hãy suy nghĩ đã kết thù với ai không chết không ngừng? Có lẽ ngươi sẽ đoán ra. Ta tìm ngươi trong Tuyết Long sơn suốt một tháng rốt cuộc cũng tìm ra. Phải rồi, ngươi còn năm giây chuẩn bị.
Đinh Hạo thật sự cúi đầu, nghiêm túc nghĩ:
- A! Là kẻ thù của ta?
Kiếm Bất Bình lộ biểu tình ngạc nhiên.
Kiếm Bất Bình không ngờ trong hoàn cảnh nguy hiểm như vậy mà Đinh Hạo thật sự không lo lắng sống chết của mình, suy nghĩ vấn đề Kiếm Bất Bình nêu ra. Không lẽ Đinh Hạo cho rằng Kiếm Bất Bình không thể giết chết hắn?
Hoặc nên nói... Đinh Hạo nắm chắc chạy thoát?
Kiếm Bất Bình tu luyện trong Vấn Kiếm tông hơn mười năm, gã từng tỏa sáng rực rỡ, là đệ nhất đại tái năm viện, thiên phú kiếm đạo cực kỳ kinh người, được sư môn cưng chiều, bị các sư huynh đệ hâm mộ.
Tiếc rằng Kiếm Bất Bình trẻ tuổi không hiểu chuyện, nóng lòng cầu thành, lúc ban đầu bước lên đường võ đạo dựa vào Dẫn Khí Đan có sai sót kích phát hạt giống huyền khí nên sau khi tới cảnh giới đại viên mãn Võ Sư cảnh thì không thể phá bình cảnh thành tựu Đại Võ Sư cảnh giới.
Từ huy hoàng đến tuột dốc, không phải ai cũng chấp nhận được chuyển đổi như vậy.
Bên dưới khuôn mặt cười của Kiếm Bất Bình ẩn giấu trái tim đầy lệ khí. Mấy năm nay Kiếm Bất Bình từng là thiên tài dần bước vào sát đạo, giết người luyện kiếm, trở thành kẻ thích giết người.
Chỉ có giết chóc tùy ý, kinh khủng và van xin trước khi chết, máu ấm áp bắn vào người, xương trắng hếu gãy mới khiến trái tim Kiếm Bất Bình vì gặp trắc trở mà biến thái được đến cảm giác thỏa mãn, thành tựu.
Kiếm Bất Bình giết rần nhiều người.
Có khi giết người chỉ vì muốn giết, có khi bởi vì thù lao mà rút kiếm.
Dù sao Kiếm Bất Bình đã đứng lại tại chỗ, gã cần nhiều tài nguyên, đan dược, linh thảo giúp vượt ải, khắc khổ hơn người bình thường nhiều.
Giết Đinh Hạo cho Kiếm Bất Bình số tiền thù lao rất lớn.
Quan trọng hơn là Đinh Hạo giống như Kiếm Bất Bình, từng là số một đại tái năm viện. Giết một đệ tử trẻ có kinh nghiệm giống như mình khiến trái tim điên cuồng của Kiếm Bất Bình được an ủi.
Trước khi Kiếm Bất Bình nhận mối làm ăn này đã nghiêm túc nghiên cứu tư liệu về Đinh Hạo.
Kiếm Bất Bình tốn thời gian dài tìm tung tích của Đinh Hạo.
Đối với Kiếm Bất Bình thì đây không phải cuộc giết chóc đơn giản.
Đây là sự hưởng thụ vô cùng.
Mười giây nhanh chóng qua đi.
Trước khi Kiếm Bất Bình xuất hiện thì mèo ác quỷ Tà Nguyệt đã nằm ngay đơ dưới đất, nó là chuyên gia giả chết, dù là cường giả đẳng cấp Tiên Thiên Đại Võ Tông cảnh cũng sẽ không phát hiện con mèo trắng nhỏ nằm ngay đơ còn sống.
Kiếm Bất Bình không chú ý đến một con mèo.
Vào giây cuối cùng, Đinh Hạo ngẩng đầu, rút kiếm, xuất kiếm, một loạt động tác nối liền. Tia ban mai và ánh sao rực rỡ chậm rãi khuếch tán từ kiếm quang, từ tay hắn.
Vừa ra tay Đinh Hạo đã sử dụng kiếm ý.
Đối diện địch thủ cảnh giới vượt qua mình vô số lần nếu che giấu vũ khí thì chẳng khác gì tìm đường chết.
Con ngươi Kiếm Bất Bình co rút, biểu tình giật mình.
Kiếm Bất Bình là kiếm khách siêu đẳng tu kiếm hơn mười năm trong Vấn Kiếm tông, gã cảm giác được kiếm của Đinh Hạo không giống bình thường. Kiếm quang mông lung rồi lại rực rỡ như sao, không ăn khói lửa nhân gian, ẩn chứa nguy hiểm làm tim Kiếm Bất Bình đập nhanh.
Nhưng Kiếm Bất Bình tự nhận là kiếm khách nổi tiếng, bản năng kiêu ngạo khiến gã không thể chấp nhận mình tránh né hậu bối thực lực thua xa mình.
Vậy nên Kiếm Bất Bình rút kiếm, đón đỡ.
Đinh!
Ban đầu chỉ là tiếng kim loại va chạm.
Thậm chí không sinh ra năng lượng kình khí.