Mèo ác quỷ Tà Nguyệt vừa nhai huyền tinh thạch vừa đề nghị:
- Meo, cứ đi tới đi, dọc theo khe hở có lẽ sẽ tìm thấy đường ra.
Chỉ có thể như vậy.
Đinh Hạo gói ghém hành trang mang theo mèo ác quỷ Tà Nguyệt dọc theo khe hở băng tầng đi tới trước.
Nơi này như thế giới tử linh, gió không thổi võ sĩào được, gần như không có thanh âm gì. Tiếng bước chân của Đinh Hạo vang vọng cực kỳ chói tai.
Đi khoảng mấy ngàn thước Đinh Hạo thây thứ khác ngoài băng tuyết.
Đó là một cái xác mãng xà to màu trắng đóng băng trong khối băng.
Đường kính mãng xà bốn thước, dài hơn năm trăm thước cuộn tròn lại, toàn thân phủ vảy bạc lóe ánh sáng, trán có cái sừng nhỏ xu hướng biến giao.
Nhìn những đặc thù này thì giao mãng cỡ đại yêu cảnh giới yêu tướng, không biết vì nguyên nhân gì nó rớt xuống khe nứt băng tầng, mất mạng.
Giao mãng trắng bị đóng băng cỡ ngàn vạn năm, sống động như đang ngủ đông, thân hình to lớn cho thị giác Đinh Hạo rung động.
- Meo, một con mãng xà bạc sắp hóa giao, có vẻ ngon miệng!
Mắt mèo ác quỷ Tà Nguyệt tỏa sáng nhảy xuống vai Đinh Hạo đi vòng quanh xác giao mãng, nước miếng nhễu xuống đất. Mèo ác quỷ Tà Nguyệt mài răng sữa, đang tìm chỗ nào để cắn.
Lòng Đinh Hạo máy động.
Đại yêu cảnh giới yêu tướng toàn thân là báu vật, trừ yêu tinh ra chắc chắn óc yêu đan. Giao mãng bị đóng băng nhiều năm chắc máu thịt rất mới mẻ, mật rắn, da rắn, mắt rắn...
- Ha ha ha ha ha ha! Giàu, giàu rồi!
Đinh Hạo cười toét mang tai.
cực dương thiên hỏa huyền khí dâng lên từ lòng bàn tay Đinh Hạo, ngọn lửa vàng nhạt lan tràn trên khối băng hòa tan tầng băng phủ người xà yêu.
Đinh Hạo lầm bầm:
- Ài, thật ra ta là một người rất chính trực, đều tại mèo ác quỷ Tà Nguyệt, ở cùng nó lâu ta bị nó làm hư...
- Meo...
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt khinh thường liếc Đinh Hạo.
Rất nhanh băng phủ xác xà yêu to lớn tan hoàn toàn.
- A! Da rắn cứng thật, không uổng là đại yêu sắp hóa giao.
Đinh Hạo chọt thanh kiếm rỉ sét trên xác xà yêu nhưng không thể cắt da ngược lại tóe lửa, cổ tay hắn tê dại.
- Để ta, để ta!
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt chảy nước miếng, mắt sáng rỡ nhào lên.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt nhe răng cười đắc ý với Đinh Hạo, huơ móng vuốt sắc bén dưới thịt hồng rạch da rắn.
Da rắn thanh kiếm rỉ sét không thể đâm thủng thế nhưng như đậu hủ dưới vuốt của mèo con, tách thành hai lộ ra thịt rắng trắng còn dính máu, tỏa mùi hương thơm ngát.
- Meo meo, thơm quá, meo chịu không nổi a a a a a...
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt nhễu nước miếng xé thịt rắn.
Đinh Hạo thấy đầu mèo ác quỷ Tà Nguyệt sắp biến to muốn nuốt trọn xác xà yêu, hắn vội túm gáy mèo ác quỷ ném sang một bên.
- Meo meo... ư ư!
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt cực kỳ tức giận nhào tới cắn giày Đinh Hạo không nhả.
- Này, này, ngươi là mèo hay chó vậy? Mau nhả ra...
Đinh Hạo bất đắc dĩ lắc đầu cười nói:
- Được rồi được rồi, trước tiên giải phẫu xác xà yêu, chúng ta chia đôi, muốn ăn thịt thì còn nhiều.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt dùng ánh mắt buộc Đinh Hạo thề sau đó hậm hực nhả ra.
Cò kè mặc cả xong mèo ác quỷ Tà Nguyệt vung vuốt nhỏ làm theo lời Đinh Hạo xẻ xác xà yêu, tốn ba nén nhang mới làm xong hết.
Xà yêu là cảnh giới yêu tướng, sắp hóa giao, trong thịt ẩn chứa lực lượng hùng hồn, ăn một miếng giúp ích rất lớn cho người tu luyện. Mấy tấn thịt tươi một nửa vào bụng mèo ác quỷ Tà Nguyệt, một nửa khác bị Đinh Hạo cất vào trữ vật giới chỉ.
Da rắn, mật rắn, yêu tinh thì tạm thời do Đinh Hạo bảo quản.
Chờ sau khi trở về Vấn Kiếm tông, Đinh Hạo dùng hoặc bán đi đều là của cải lớn.
Một người một mèo bận rộn xong nghỉ ngơi một lúc, ăn uống no nơ, vuốt bụng tròn vừa lòng tiếp tục đi tới. Đinh Hạo và mèo ác quỷ Tà Nguyệt cảm thấy thế giới tĩnh lặng dưới khe nứt băng tầng không đáng sợ.
Lại đi mười dặm.
Trước mặt Đinh Hạo, mèo ác quỷ Tà Nguyệt là xác đại yêu khác trong khối băng, một con Quỳ Ngưu cực to, toàn thân màu xanh, sừng như đao còn giữ tư thế ngửa đầu hú dài. Nó như pho tượng do nghệ thuật đại sư xuất sắc nhất thế giới tạc ra, tràn ngập cảm xúc không cam lòng.
- Ha ha ha ha ha ha! Đây là đại yêu đẳng cấp yêu soái, còn là Quỳ Ngưu! Nghe nói trong người Quỳ Ngưu chứa huyết mạch thần thú thượng cổ đậm đặc. Ha ha ha ha ha ha! Trông ngon miệng đây...
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt há mồm, cái đầu vừa biến to ra đã bị Đinh Hạo cốc đầu rụt về.
- Mèo nhỏ tham ăn, đừng nuốt bậy. Người Quỳ Ngưu toàn là bảo bối tu luyện, giải phẫu nó ra bỏ tài liệu tu luyện sang một bên rồi sẽ cho ngươi ăn no.
- Meo, sao meo cảm giác biến thành nô lệ của ngươi...
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt hậm hực biến về nguyên hình, theo lời Đinh Hạo dùng vuốt có thể rạch phá mọi thứ giải phẫu xác Quỳ Ngưu cảnh giới yêu soái.
Rất nhanh, một người một mèo lại bắt đầu cuồng cười trong thế giới băng tầng.
- Thịt Quỳ Ngưu không ngon mấy.
- Ha ha ha ha ha ha! Nhiều tài liệu thế này về sau luyện đan hay luyện khí đều không cần lo thiếu nguyên vật liệu, ha ha ha ha ha ha!
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt và Đinh Hạo cười sắp rút gân.
* * *
Lại qua một canh giờ.
- Ha ha ha ha ha ha! Giàu, giàu rồi. Một con thanh phong lang yêu đỉnh giai yêu soái, ha ha ha ha ha ha!
- Đỉnh giai yêu soái nhìn ngon miệng đây.
Một người một mèo hận không thể ôm nhau vừa múa vừa hát, cảm thấy không phải rơi vào thế giới dưới lòng đất tĩnh lặng mà là hầm lạnh tràn ngập kho báu.