Vào thiên cổ thi địa, chú ý nhất chính là xem ngươi đi vào làm cái gì, sâu nhất trong thiên cổ thi địa, đừng nói là đại hiền, cho dù là tiên đế cũng không dễ dàng đi vào, chỗ đó đại hiền đi vào là tìm chết.
- Muốn đi vào?
Tại Lý Thất Dạ ngẩn người trầm mặc, Trần Bảo Kiều đã đi tới bên cạnh hắn, nàng cũng nghe nói tin tức liên quan tới thiên cổ thi địa, thấy Lý Thất Dạ nhìn qua khu vực thiên cổ thi địa mà ngẩn người, nàng đi lên hỏi.
Đi theo bên cạnh Lý Thất Dạ, Trần Bảo Kiều cũng chậm rãi quen suy nghĩ của Lý Thất Dạ, quen với tư cách của hắn.
- Đi, đi xem đi.
Lý Thất Dạ cuối cùng gật đầu nói:
- Thiên lộ hiện, thần thạch mở! Chỗ đó ta phải đi một chuyến.
Thiên cổ thi địa, nơi đó có thứ hắn muốn!
Trên thực tế nơi đó có một món đồ ăn thèm muốn đã lâu, hắn từng cho người đi qua, đáng tiếc cuối cùng vẫn không có thành công, hắn từng có ý định tự mình đi vào một chuyến.
- Chỗ đó cũng có đồ thích hợp với ngươi.
Nói đến đây Lý Thất Dạ nhìn qua Trần Bảo Kiều nói ra.
Tuy Trần Bảo Kiều thiên phú không bằng Lý Sương Nhan, tính tình nóng bỏng cương liệt, nhưng mà nàng là nữ hài vô cùng chăm chỉ và nghiêm túc, cố gắng và chăm chỉ của nàng trên con đường tu đạo chưa từng thua kém kẻ nào, ngay cả Lý Sương Nhan đều cảm thấy không bằng ..., điểm này Lý Thất Dạ cũng thưởng thức.
- Thiên cổ thi địa, nghe nói là nơi cương thi đầy đất, càng có vô số địa thi, bá chủ chiếm giữ phong thủy bảo địa càng đáng sợ. Nơi này chúng ta không nên tiến vào, không cẩn thận sẽ biến thành địa thi.
Trần Bảo Kiều động dung nói:
- Chúng ta có thể đi sao?
- Đi vào cần kỹ xảo, trừ phi ngươi cường đại tới mức không hợp thói thường, nếu không muốn cưỡng ép đi vào, đi được vạn dặm là khó hơn lên trời, càng đừng nói bước vào phong thủy bảo địa của những bá chủ kia.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Lý Thất Dạ tự tin như thế, Trần Bảo Kiều không nói cái gì, nàng là thị nữ, đương nhiên sẽ nghe theo Lý Thất Dạ quyết định.
Khi Lý Thất Dạ tính toán lúc nào tiến vào thiên cổ thi địa, Lý Sương Nhan tìm tới tận cửa.
- Cửu Thánh Yêu Môn nhận được mua bán, không biết ngươi có hứng thú đi làm hay không?
Lý Sương Nhan đi thẳng vào vấn đề.
- Mua bán như thế nào? Có quan hệ tới thiên cổ thi địa sao?
Lý Thất Dạ híp mắt nhìn qua Lý Sương Nhan nói ra.
Lý Sương Nhan gật đầu nói:
- Vâng, có một người muốn chôn cất trong U Minh Thuyền. Sư phụ ta muốn tiếp mua bán này, chuyện mua bán này cực kỳ trọng yếu với Cửu Thánh Yêu Môn, nhưng mà loại mua bán này sư phụ ta không có biện pháp làm, cho nên liền nghĩ đến ngươi, hắn cho rằng ngươi có thể sáng tạo ra kỳ tích.
- Người hợp tác là ai?
Lý Thất Dạ nhìn qua Lý Sương Nhan nói ra:
- Không có ngươi đề cử, chỉ sợ Cửu Thánh Yêu Môn các ngươi không chủ động như vậy.
Lý Sương Nhan cũng không giấu diếm, thản nhiên nói:
- Ta từng đề cập qua với sư tôn, nếu người nào có thể hoàn thành chuyện này, không phải ngươi không ai hơn, cho nên sư tôn muốn hỏi ngươi nguyện ý tiếp chuyện mua bán này hay không?
- Là ai muốn chôn cất trong U Minh Thuyền?
Lý Thất Dạ híp mắt, từ từ hỏi.
- Người Chiến Thần Điện!
Lý Sương Nhan chi tiết nói:
- Có thể nói, ngươi nói là cực kỳ trọng yếu với Cửu Thánh Yêu Môn, nếu hắn chôn cất trong U Minh Thuyền thành công, đối với ngươi, đối với Tẩy Nhan Cổ Phái chỉ sợ có chỗ tốt cực lớn.
- Đám lão đầu của Chiến Thần còn chưa từ bỏ ý đồ a.
Lý Thất Dạ nghe vậy từ từ nói:
- Năm đó lão quỷ kia chôn cất thành công, đám lão đầu sau này như bị điên lên, đáng tiếc, về sau bọn họ chưa từng có người nào thành công qua.
- Chiến Thần Điện có người thành công chôn cất trong thiên cổ thi địa?
Nghe được Lý Thất Dạ nói như thế, Lý Sương Nhan động dung.
- Chính xác mà nói, bọn họ đã từng có lão quỷ thành công trọng sinh qua, sau khi thành công đã sống cả đời.
Lý Thất Dạ thong dong nói:
- Chỉ tiếc, lão đầu vận khí kém một chút, bằng không thì hắn hai đời sẽ trở thành tiên đế rồi.
- Không phải phục sinh.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Lão quỷ kia chỉ còn một hơi, hắn cũng không biết đã phục dụng qua bao nhiêu linh dược diên thọ, chỉ cần là thứ có thể tăng tuổi thọ thì hắn đều nếm qua rồi. Sống tạm trong thời gian rất dài. Đến cuối cùng thọ dược, tiên thảo gì đó đều mất hiệu lực với hắn, nhưng hắn vẫn chưa từ bỏ ý đồ, mang mình chôn cất trong thiên cổ thi địa, cuối cùng hắn đã thành công, đã trọng sinh.
- Lại sống cả đời, đây là ý vị thế nào?
Lý Sương Nhan hỏi.
Lý Thất Dạ nói ra:
- Lại sống cả đời, giống như được sinh ra lần nữa, khí huyết sẽ trẻ nhất, thọ nguyên trẻ tuổi nhất, nhưng mà đạo cơ, công pháp, trí nhớ lại không thay đổi chút nào. Giống như ngươi vừa sinh ra là có trí nhớ của kiếp trước.
- Thật sự có thể sống lại cả đời?
Nghe được chuyện không thể tưởng tượng nổi, Lý Sương Nhan biến sắc, hai chữ nghịch thiên còn không đủ hình dung chuyện này, đây là đại nghịch thiên ý, đi ngược thiên đạo, chuyện này ông trời sẽ không cho phép.
- Có thể, nhưng mà, tỷ lệ nhỏ bé tới mức có thể bỏ qua! Có thể nói, có thể sống lại là chuyện cực kỳ may mắn, cũng là một loại bất hạnh.
Lý Thất Dạ khoan thai nói.
Trong khoảng thời gian ngắn Lý Sương Nhan lại ngẩn ngươiif, đối với một nhân vật nghịch thiên mà nói, nếu như có thể sống lại thì có ý vị thế nào? Chính là lúc trước không chịu tải thiên mệnh, mà kiếp này có thể chịu tải thiên mệnh, sống lại cả đời, tất cả có thể có được tất cả trí nhớ lúc trước, vốn liếng vô song.
Thời điểm này Lý Sương Nhan mới chính thức lĩnh ngộ vì sao những lão quái vật sắp chết kia lại chạy như vịt tới thiên cổ thi địa!
- Ngươi tiếp mua bán này sao?
Cuối cùng nhất, Lý Sương Nhan hỏi, nàng không hỏi Lý Thất Dạ vì cái gì biết rõ chuyện này.
- Ta muốn gặp sư phụ ngươi.
Lý Thất Dạ chỉ nói câu này với Lý Sương Nhan, Lý Sương Nhan không nói hai lời đi an bài cho Lý Thất Dạ.
Ngày hôm sau, Lý Sương Nhan vì ơở đạo đài cho Lý Thất Dạ, mở đạo môn nối thẳng tới Cửu Thánh Yêu Môn. Lý Thất Dạ cùng Lý Sương Nhan bước vào đạo môn, truyền tống đến Cửu Thánh Yêu Môn.
Lúc này đại trưởng lão Cửu Thánh Yêu Môn tự mình đi ra nghênh tiếp Lý Thất Dạ, hơn nữa lúc này Lý Thất Dạ đến Cửu Thánh Yêu Môn cũng ít xuất hiện, hắn chỉ gặp Cửu Thánh Yêu Môn Luân Nhật Yêu Hoàng, không gặp những người khác.
Luân Nhật Yêu Hoàng, Cổ Ngưu cương quốc Yêu Hoàng, chưởng môn Cửu Thánh Yêu Môn! Thậm chí là hoàng giả cực kỳ có tư cách ở trung tâm vực! Trong tu sĩ cùng thế hệ, hắn có thể nói là có thiên phú và tiền đồ vô lượng nhất.
Trong thời đại đạo gian, Luân Nhật Yêu Hoàng vào lúc rất trẻ đã thành tựu chân nhân, đây là thành tựu cực kỳ khó lường, đến ơhôm nay, Luân Nhật Yêu Hoàng đạo hạnh thế nào người ta không biết.