Ánh mắt của mọi người nhìn cô có chút kỳ quái, có ngưỡng mộ, có đố ky, nhưng càng nhiều là sự kinh diễm.
Không sai, là sự kinh diễm của nam sinh.
Cô gái này, so với hoa khôi trường còn đẹp hơn, so với người đẹp nhất Bắc Lăng còn xinh đẹp hơn.
Quan trọng nhất là, cô mặc bộ quần áo vô cùng đơn giản, gương mặt không hề trang điểm, ngay cả kiểu tóc cũng không có làm kiểu gì.
Đàn ông thật ra không thích trên mặt và trên người phụ nữ, trát quá nhiều thứ.
Đơn giản, nhưng vẫn đẹp, chính là vẻ đẹp hoàn mỹ nhất.
Cô Cơ Uyển bây giờ, hoàn toàn chính là dáng vẻ mà các nam sinh thích nhất.
Tô Tử Lạp và Hạ Lăng Chỉ nhìn thấy cô, thật sự không nên quá kích động.
Đã nửa tháng không gặp cô rồi, luôn nói ở chỗ của cậu hai Giang.
Nhưng, khoảng thời gian này cậu hai Giang căn bản không có đến công ty, mọi người ngay cả người cũng không nhìn thấy.
“Hôm đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Sắp khiến bọn tớ lo lắng chết đi được, thật sự gặp phải bọn bắt cóc sao?”
“Ừ, muốn bắt Cố Vị Y, ai ngờ tớ ở cùng với Cố Vị Y, ngay cả tớ cũng bị bắt.”
Cố Cơ Uyển không muốn tiết lộ quá nhiều, chỉ có thể tùy ý viện cớ.
Hạ Lăng Chi bỗng oán trách: “Nhất định là người phụ nữ đó ngày nào cũng dính lấy cậu cả Mộ, bị người ta nhìn vào.”
“Đó cũng là tự cô ta chuốc lấy, sống quá kiêu ngạo, trách ai được!”
Tô Tử Lạp đối với Cố Vị Y luôn không có bất cứ lòng đồng cảm nào, cô ấy lẩm bẩm nói: “Bây giờ, vậy mà còn liên lụy đến Uyển Uyển của chúng ta, thật quá đáng!”
Cõ Cơ Uyển có chút buồn cười, chụp mũ với Cố Vị Y, dường như không quá nhân đạo.
Có điều, người phụ nữ đó thật sự sống quá kiêu ngạo, bôi đen một chút, cũng không có gì.
“Đúng thế, xấu nhất là Cố Vị Y.”
Ba người nhìn nhau, nhịn không được mà bật cười.
“Đi thôi, sắp vào lớp rồi, mau lên.”
Không ngờ, vừa bước vào hành lang của tòa giảng đường, còn chưa vào lớp, một nam sinh đã đi đến.
Cậu ta mặt mày ngại ngùng, đi đến trước mặt Cố Cơ Uyển, hai tay đưa một lá thứ gì đó ra.
“Cậu... tớ... bạn học Cố Cơ Uyển, tớ thích cậu, hy vọng cậu có thể nhận lấy!”
Cậu ta dúi bức thư vào trong tay của Cố Cơ Uyển, xoay người chạy đi, nhanh như một cơn gió.
Cố Cơ Uyển đi học nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu gặp được chuyện như thế này.
Nhìn Tô Tử Lạp, lại nhìn sang Hạ Lăng Chi, cuối cùng, mở bức thư ra.
“Thư tình!” Tô Tử Lạp huýt sáo: “Ôi giời, thời đại này vậy mà vẫn có nam sinh tặng thư tình!”
Cô Cơ Uyển có hơi bất lực, thời này, thật sự đều nhìn mặt mũi?
Khi cô xấu, người nào cũng muốn ném đá vỡ đầu.
Bây giờ khôi phục dung mạo, xinh đẹp rồi, không những ánh mắt nhìn cô thiện cảm như vậy, ngay cả thứ như thư tình cũng có thể nhận được.
Lẽ nào, vẻ ngoài thật sự quan trọng như vậy sao?
Thư tình để trong cuốn vở, cũng không tiếp tục xem nữa, cô coi như không có chuyện gì, ba người cùng nhau đi vào lớp học.
“Uyển Uyển, tớ giành chỗ cho cậu rồi.” Một nam sinh ngồi ở hàng thứ năm đứng dậy, vẫy tay với cô.
Ai học đại học đều biết, hàng thứ năm thứ sáu, là vị trí tốt nhất trong lớp học.
Quá gần phía trước, ngay cả ngáp ngủ cũng không được, quá gần phía sau, nghe giảng có chút khó khăn.
Vậy mà có người chủ động chiếm chỗ cho cô! Đãi ngộ này, có cân tốt như vậy không?
“Không cần, cảm ơn, tôi có chỗ.” Cố Cơ Uyển mỉm cười với cậu ta, đi thẳng đến dãy cuối cùng, ngồi bên cạnh Tân Chi Châu.
Nhưng dù từ chối người ta, nam sinh đó nhìn trông cũng không có nửa điểm tức giận.
Thậm chí bởi vì vừa rồi Cố Cơ Uyển cười với cậu ta, cậu ta ngốc nghếch nhìn đằng sau của cô, hoàn toàn chưa hoàn hồn.
Cổ Cơ Uyển rất bất lực, có phải nên trang điểm cho mình xấu đi, ngày tháng sau này mới có thể bình yên hơn?
Nhìn đi? Trước mắt là những thứ gì vậy?
“Uyển Uyển, mời cậu ăn đồ ăn vặt.” Hai túi to để ở trên bàn học, nam sinh đó sợ cô từ chối mình, để đồ xuống rồi mỉm cười với cô, sau đó rồi khỏi.
“Aiya, có cần hạnh phúc như vậy không?” Tô Tử Lạp và Hạ Lăng Chi ngôi cách đó không xa đều ngưỡng mộ chết đi được.
“Tớ đang giảm béo, cho các cậu này.”
Cô khoát tay, Tân Chi Châu tay dài, trực tiếp để lên bàn của Tô Tử Lạp và Hạ Lăng Chỉ.
Nhận lúc tiếng vào lớp còn chưa vang lên, hai người lập tức bắt đầu hành động.
Cõ Cơ Uyển nhìn Tân Chi Châu, nhỏ giọng hỏi: “Gần đây không có đến công ty, dự án mới tiến triển như thế nào rồi?”
“App của Đàm Kiệt đã làm xong, còn đang trong quá trình chạy thử, Tử Lạp và Hạ Lăng Chỉ thu nạp không ít người, dạo này đang phỏng vấn.”
Thực tế trong khoảng thời gian này, chỉ cần không lên lớp, thời gian của tất cả bọn họ đều dồn vào công ty.
Mỗi ngày đều đến 11-12 giờ đêm, mới trở về ký túc tắm rửa nghỉ ngơi.
Cuộc sống như thế, trông thì rất mệt, nhưng lại không hề nhàm chán.
Có nhiều bạn trẻ ở cùng nhau như vậy, cùng nhau phấn đấu, cùng nhau cố gắng, làm sao có thể chán được?
“Có điều, Uyển Uyển, có chuyện..."
Tần Chi Châu không biết giải thích thế nào, suy nghĩ một lát, vẫn trực tiếp từ trong cặp sách của mình lấy ra một bản thiết kế đã in sẵn.
“Tớ dựa theo yêu cầu mà cậu nói trước đó, đã vẽ phác đen trắng chân dung của nam chính trong Tào công thần bí của tôi'”
“Poster sao?” Chỉ có poster, mới cần vẽ phác đen trắng.
Không ngờ, ngay cả poster cũng làm ra rồi, thật sự là thần tốc!
“Có rồi, cho cậu xem thử bản demo ”
Nhưng biểu cảm của Tần Chi Châu vẫn có hơi kỳ lạ, bản vẽ đặt trên bàn của Cố Cơ Uyển.
“Yêu cầu của cậu, độ dài của tóc, kiểu tóc, mắt, lông mày, lông mi, mũi, còn cả miệng, cằm, khuôn mặt...”
Tần Chi Châu day day lông mày, cuối cùng ngậm miệng, khiến tự cô từ từ cảm nhận.
Cố Cơ Uyển chỉ nhìn một cái bản vào demo, cả người đều sững ra.
“Cái này... thật sự dựa theo yêu cầu của tớ mà vẽ ra sao?” Rõ ràng không dám tin tưởng.
Tân Chi Châu khẽ gật đầu: “Yêu cầu của cậu, tớ cho dù làm không được 100 %, nhưng, tuyệt đối có thể làm được 90%, cho ra chính là hiệu quả này.”
Nhưng Cố Cơ Uyển vẫn không dám tin, đây chắc... chắc chỉ là trùng hợp.
“Có lẽ, là cậu... là vì cậu từng gặp anh ấy, cho nên, khi vẽ bị... dẫn dắt...”
“Uyển Uyển, cậu không thể nghi ngờ trình độ của tớ, tớ tuyệt đối là dân chuyên nghiệp.”
Chuyện liên quan đến vấn đề danh tiếng, điểm này Tân Chi Tần tuyệt đối không thể hàm hô được.
Anh ta dựa theo yêu cầu của cô, không sai một chút, ngay cả độ dài của tóc, cũng không có nửa điểm sai lệch.
Dù sao, không tồn tại khả năng bị dẫn dắt, tuyệt đối không thể.
Chuông vào lớn vang lên, Tân Chi Châu ngồi thẳng dậy, lấy sách ra, chuẩn bị nghe giảng.
Cố Cơ Uyển vẫn như cũ nhìn chằm chằm bản demo trên bàn, mặt mày ngây ngốc.
Không dám tin, nhưng lại không thể không tin, bởi vì sự thật bày ngay trước mắt cô.
Chẳng trách sắc mặt của Tân Chi Châu lại kỷ lạ như vậy, chẳng trách anh ta cái gì cũng không nói, dáng vẻ lại ngập ngừng như vậy.
Trên thực tế, bản thân cô cũng không biết nên nói gì.
Trên bản demo, lông mày của người đàn ông ẩn giấu một tia lạnh lẽo, hơi thở tôn quý, cho dù chỉ là một bức tranh, cũng rất chân thật.
“Lão công thân bí của tôi”, một trong những dự án đầu tin mà năm nay bọn họ chuẩn bị cho ra mắt với thể loại truyện tranh và phim chiếu mạng, tại sao chân dung của nam chính, lại giống hệt cậu cả Mộ?”