Nhưng, loại cảm giác đó giữa hai người, rõ ràng chỉ có người yêu nhau mới có.
Giang Nam đỡ Cố Cơ Uyển ngồi ở một bên, cùng ngồi với Hạ Lăng Chỉ.
Sau khi Cố Cơ Uyển ngồi xuống, tay cô nắm lấy tay của Hạ Lăng Chi, nắm rất chặt.
Đã hơn hai tiếng rồi, cửa phòng phẫu thuật vẫn đóng chặt, giữa chừng căn bản không có bác sĩ vào ra vào.
Ai cũng không biết bên trong rốt cuộc như thế nào rồi, trái tim của mọi người đều đang lo lắng.
Ngược lại là hai người nhà họ Tô, mọi người đều lo lắng, bọn họ là còn nghĩ làm thế nào để làm thân với cậu hai Giang.
Đây là cơ hội cực kỳ hiếm có, không chỉ có thể gặp được cậu hai Giang, còn có cơ hội cùng anh ta nói chuyện.
Bỏ lỡ thôn này thì không còn tiệm nào nữa đâu.
Nhân vật lớn giống như cậu hai Giang, không phải lúc nào cũng có cơ hội gặp được.
Tô Minh Thụy và Lưu Tinh Tinh nhìn nhau, suy xét một lúc lâu, Lưu Tinh Tinh lần nữa đẩy nhẹ Tôn Minh Thụy.
Tô Minh Thụy lấy hết dũng khí, đi đến trước mặt Giang Nam, nở nụ cười nịnh bợ.
“Cậu hai Giang, cái đó, vì cảm ơn cậu đưa Tử Lạp nhà chúng tôi đến đây, chúng tôi hy vọng có thể mời cậu hai Giang bữa cơm, không biết tối nay..."
“Con gái ông nằm trong đó, không rõ sống chết, ông bây giờ muốn mời tôi ăn cơm?”
Giang Nam không ngờ, trên đời này vậy mà còn có ba mẹ vô sỉ như thế này!
Tô Tử Lạp bình thường là cô gái trông rất năng động, rất lạc quan cũng rất ấm áp.
Không ngờ, vậy mà lại lớn lên trong hoàn cảnh như thế này.
Sự lạc quan vui vẻ của cô ấy, thật sự khiến người ta không thể liên tưởng được hoàn cảnh sống của cái gia đình này.
“Tôi... tôi cũng rất lo lắng, nhưng, chuyện này chúng tôi không thể khống chế...”
“Aiya, chúng tôi đương nhiên lo lắng cho Tử Lạp.” Lưu Tinh Tinh lập tức kéo Tô Minh Thụy.
Trông có vẻ quan hệ giữa cậu hai Giang và Tử Lạp của nhà bọn họ cũng không tôi, có thể là vì Cố Cơ Uyển.
Bây giờ, sợ rằng phải xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với Cố Cơ Uyển trước, mới có thể lôi kéo được cậu hai Giang.
Lưu Tinh Tinh muốn ngồi bên cạnh Cố Cơ Uyển, nhưng, bên cạnh Cố Cơ Uyển còn có một cô gái khác.
Một lúc sau, cũng không thể bắt chuyện được với Cố Cơ Uyển, chỉ đành kéo Tô Minh Thụy sang một bên, trước tiên duy trì yên lặng.
Đợi xem tình trạng của Tô Tử Lạp thế nào rồi mới ra quyết định.
Hơn một tiếng sau, đèn của phòng phẫu thuật đột nhiên tối đi.
Cố Cơ Uyển hô hấp khó nhọc, đột nhiên đứng dậy.
Không biết có phải vì ngồi quá lâu hay không, khi đứng dậy, hai chân suýt chút nữa không đứng vững.
Giang Nam đỡ cô, cùng mọi người đi về phía bác sĩ.
“Ai là người nhà của Tô Tử Lạp.”
“Là tôi, tôi là ba của nó.” Tô Minh Thụy lập tức đi tới.
Mặc kệ nói thế nào, cũng là con gái của mình, con gái bây giờ nguy hiểm như vậy, ông ta thật ra trong lòng cũng rất lo lắng.
Bác sĩ nói: “Tình trạng của bệnh nhân rất không lạc quan, phẫu thuật tuy thành công, nhưng đầu của cô ấy chịu tổn thương, trước mặt phải
chuyển vào phòng ICU, không biết khi nào mới có thể tỉnh lại.”
“Cũng tức là nói, cho dù chuyển vào phòng ICU, cũng không chắc có thể tỉnh lại?”
Lưu Tinh Tinh suy nghĩ, bỗng dưng có chút trì độn.
“Cái này... ở trong phòng ICU, phải cần bao nhiêu thời gian?”
“Bây giờ vẫn không chắc chắn, có lẽ mấy ngày sau sẽ tỉnh lại, cũng có lẽ là nửa tháng, thậm chí một tháng...”
“Có thể sẽ không tỉnh lại được nữa?” Lưu Tinh Tinh lạnh tâm.
Nơi này chính là bệnh viện số 1 số 2 của thành phố Bắc Lăng, phí một ngày của phòng ICU, không thấp đâu.
Tuy nói nhà họ Tô bọn họ không phải không có số tiền này, nhưng, chuyện kinh doanh của bọn họ gần đây quả thật không tốt lắm.
Ngộ nhỡ một tháng cũng không tỉnh lại, vậy thì số tiền đó, cũng không ít.”
Suy nghĩ một lát, có chút đau lòng."
Cố Cơ Uyển nhìn sắc mặt của Lưu Tinh Tinh, sự lạnh lẽo trong tim, càng sâu sắc hơn.
Cô ở nhà họ Cố, không phải cũng nếm trải như thế này sao?
Nếu như phải tốn nhiều tiền rất nhiều tiền, cũng không nhất định sẽ cứu sống cô, có lẽ, người của nhà họ Cố cũng sẽ không nguyện ý cho cô cơ hội tồn tại nào.
Môi của cô có hơi run rẩy, trái tim cũng đang run rẩy.
Tiên, rất nhiều lúc nhìn vào, không phải quan trọng như thế.
Nhưng đến thời khắc mấu chốt, toàn dựa vào nó.
“Bác sĩ..."
“Vậy thì chuyển vào phòng ICU, chỉ cần tốt cho bệnh nhân, cách gì cũng dùng."
Giang Nam liếc nhìn Vince, Vince lập tức nói: “Tôi đi lo liệu phí điều trị, bác sĩ, cứ dùng cách tốt nhất, để bệnh nhân khỏe lại.”
“Chúng tôi chỉ có thể cố gắng hết sức.” Bác sĩ gật đầu, lại đi vào.
Không lâu sau, mấy người trực tiếp từ trong đẩy Tô Tử Lạp vào phòng ICU.
Bọn họ ở bên ngoài, ngay cả gặp mặt Tô Tử Lạp cũng không được.
Giang Nam nắm chặt tay của Cố Cơ Uyển, mới phát hiện hai tay của cô lạnh ngắt dường như không còn chút độ ấm.
Lưu Tinh Tỉnh và Tô Minh Thụy cũng không nói gì, bây giờ đã chuyển vào phòng ICU, tình trạng coi như ổn định rồi.
Người đã vào phòng ICU, bọn họ ở lại đây cũng không có tác dụng, căn bản không thể vào thăm bệnh nhân.
Cho nên... Lưu Thanh Thanh lại đẩy Tô Minh Thụy một cái.
Tô Minh Thụy đi đến trước mặt Giang Nam, nhắc lại: “Cậu hai Giang...”
“Cút”
Giang Nam thật sự không muốn nhìn thấy hai người chỉ biết tư lợi này nữa.
Con gái của bọn họ được đưa vào phòng ICU, rốt cuộc có thể tỉnh lại hay không, ngay cả bác sĩ cũng không biết.
Hai người này, rốt cuộc đang nghĩ cái gì vậy.
Tô Minh Thụy sững người, bỗng đỏ bừng mặt.
Lưu Tinh Tỉnh bị cục tức đè trong lồng ngực, không chỗ để xả.
Mặc dù nói bọn họ là nhân vật nhỏ, nhưng cậu hai Giang bảo bọn họ cút, cũng thật sự quá không nể mặt mũi rồi!
Còn cả Cố Cơ Uyển này nữa, không phải bạn học của Tử Lạp hay sao
Bây giờ bám được vào cậu hai Giang, thế nào đối với bọn họ lại không tôn trọng như thế? Quả thật quá đáng!
“Cậu hai Giang, không phải chúng tôi cứ muốn nói, bạn học Cố Cơ Uyển này, trước đây chính là người của cậu cả Mộ, cậu...” Vince lập tức đi tới, cản trước mặt Giang Nam và Cố Cơ Uyển.
“Hai vị, nếu như không có chuyện gì, mời đi ra xa một chút!”
“Cậu... cậu dựa vào cái gì hả? Chỗ này không phải chỗ của các cô cậu!”
Liên tiếp lần này bị người ta đuổi, Lưu Tinh Tinh tức giận rồi.
“Cậu hai Giang, lời tôi nói là sự thật, cô ta đã từng ở bên cậu cả Mộ, chuyện này ai cũng biết, loại phụ nữ này, cậu muốn làm cái gì?”
Mặt mày Cố Cơ Uyển không có biểu cảm, Hạ Lăng Chi tức giận đến hai mắt đỏ rực.
Không nhịn được nữa, chỉ thẳng vào Lưu Tinh Tỉnh: “Tử Lạp bây giờ như thế này rồi, hai người vậy mà... hai người! Quá đáng!”
Đàm Kiệt ở một bên, luôn cầm laptop làm việc, trên gương mặt trắng bệch đó, dần dần xuất hiện một tia khó tin.
Camera của trung tâm thương mại xảy ra vấn đề, người của Vince cũng không lấy được hình ảnh trong camera, nhưng, anh ta có thể!
Mặc dù không lấy được toàn bộ, nhưng một chút hình ảnh như này, lại khiến anh ta bắt được cái gì đó.
Người đó... người đó...
“Uyển Uyển, Lăng Chi, cậu ấy...”
Cố Cơ Uyển nhìn liếc qua, đã nhìn thấy hình ảnh đang dừng trên màn hình.
Dương Hiểu Nha! Hôm nay, Dương Hiểu Nha vậy mà cũng ở trung tâm thương mại
Quan trọng nhất là, bà ta vậy mà đã từng đi lên tầng 7, còn xuất hiện gần nơi Tử Lạp xảy ra chuyện!
Tử Lạp vô duyên vô cớ, tại sao đi lên tầng 7?
Mà tầng 7 đang trang trí hoạt động, hôm nay cơ bản toàn bộ cửa hàng ở tầng đó tạm dừng kinh doanh, Dương Hiểu Nha lên đó.
Lẽ nào, chuyện của Tử Lạp có liên quan đến bà ta?