Chương 198

Cập nhật 3 năm trước
Trước Sau

Chương 198

“Chiếc nhẫn đó cùng lắm chỉ đáng năm triệu, tôi cũng không ngốc, không theo nữa” Trình Uyên cười lắc đầu.

Mạnh Đại Tiền tức điên.

Rõ ràng ý của Trình Uyên là bảo anh ta ngốc.

Hơn nữa, nghe lời Vương Tử Yên và Lý Nam Địch nói thì cũng rất rõ ràng là đang nói anh ta ngốc. Quả thật…

khiến anh ta giận muốn ói máu.

Nhưng vì sao vừa nãy Trình Uyên lại làm ra vẻ rất đau lòng?

Chẳng lẽ là giả vờ?

Thật ra, đúng là Trình Uyên cố ý dựng lên.

Lúc đầu, Trình Uyên thật sự muốn bắt đầu theo đuổi lại Bạch An Tương, muốn cho cô một lễ cưới khác hẳn lúc trước, một lẽ cưới thật lòng, muốn cho cô tất cả những thứ tốt nhất trên thế giới.

Nhưng rất rõ ràng, chiếc nhãn này cũng không phải thứ tốt nhất.

Lúc Lý Nam Địch giơ bảng, Trình Uyên ra vẻ hoảng sợ nhưng lại không thật sự ngăn cản. Mà Vương Tử Yên đã theo Trình Uyên khá lâu, cùng trải qua rất nhiều chuyện, khoảng thời gian đó đủ để cô hiểu chút về anh.

Hành động khoa trương như vậy, Vương Tử Yên vừa liếc mắt đã nhận ra vấn đề. Cho nên, cô phối hợp với Lý Nam ‘Địch và Trình Uyên, diễn một màn kịch tranh cãi hay ho đó.

Nhưng cái ôm và nụ hôn kia của Lý Nam Địch lại ngoài ý muốn của Trình Uyên, quả thật khiến anh giật mình, ngay.

cả Vương Tử Yên cũng trợn mắt há miệng.

Mạnh Đại Tiền biết mình trở thành kẻ coi coi tiền như rác, nhưng vậy thì có cách gì? Người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp kia rõ ràng đang nhằm vào anh ta.

Mẹ nó, sớm muộn gì cũng có ngày ông đây sẽ “chơi”

chết cô! Anh ta âm thầm thề dưới đáy lòng.

Nhưng mà, ngay lúc này, người phụ nữ lẳng lơ lại bày ra vẻ mặt vừa hạnh phúc vừa kiêu ngạo tiến tới ôm cổ Mạnh Đại Tiền, dường như muốn gần gũi với anh ta để mọi người biết anh ta chịu vì cô ta mà dùng hai mươi triệu mua một chiếc nhân.

Bị người ta giãng bẫy mà cô ta còn có mặt mũi cười?

“Cút!” Mạnh Đại Tiền thúc khuỷu tay vào ngực người phụ nữ lắng lơ, đẩy cô ta về thảng lại chỗ ngồi, khiến cô ta đau tới mức chảy nước mắt.

“Đại Tiền, anh làm gì vậy? Anh đụng ngực nhỏ của người †a đau điếng rồi nè” Cô ta tức giận nói.

Mạnh Đại Tiền không chịu nổi mà rùng mình.

Còn cmn ngực nhỏ, ọe…!

Cùng lúc này, vẻ mặt của Mạnh Châu đang ngồi ở hàng đầu phía Bắc phòng đấu giá cực kỳ âm trầm.

“Đứa nghiệp chướng này! Cái thứ phế vật này! Tên ngu xuẩn này! Đồ khốn kiếp này! Cái thứ…”

Ông ta quả thật hận tới mức không biết nói gì với đứa con trai này, vì vậy không ngừng chửi mắng.

Dù sao cũng không thể để Trình Uyên biết Mạnh Đại Tiền là con trai ông ta, Mạnh Châu nói với thư ký: “Bảo.

†ên súc sinh đó mau cút đi, đây không phải chỗ nó có thể đùa”

Thư ký gật đầu, lại cúi người đi ngang qua từng ông chủ lớn tới phía sau Mạnh Đại Tiền, nhỏ giọng nói: “Chủ tịch Mạnh nhỏ, Chủ tịch Mạnh nói cậu về nhà trước đi”

Vừa nghe vậy, Mạnh Đại Tiền nào chịu làm theo, anh ta còn đang muốn bù lại cho sự mất mặt vừa nấy. Vì vậy, anh ta nghiến răng nghiến lợi nói với thư ký: “Anh nói với ba tôi đợi tôi trút giận xong sẽ đi”

Thư ký lại muốn nói nhưng thôi.

“Cút!” Mạnh Đại Tiền lạnh lùng nói.

Thư ký thở dài, lại lặng lẽ quay lại.

Mà giờ phút này, Lý Nam Địch ngồi ở hàng trước rất hưng phấn, vỗ cánh tay Trình Uyên, cười nói: “Xem như đã trút giận được”

Trình Uyên nhìn cô ta như quái vật.

Cái cô này thật sự… vô tâm như vậy sao? Giống như việc cô ta ôm anh và hôn anh lúc nãy chưa từng xảy ra vậy.

Nhưng mà, Trình Uyên cẩn thận suy nghĩ, dù sao người †a cũng từng du học ở nước ngoài, có lẽ hôn cũng chỉ là lễ phép thôi, vì vậy anh cũng bình thường lại.

“Rụp!”

Ngay lúc này, toàn bộ đèn trong phòng khách đột nhiên sáng lên.

Mười mấy người bảo vệ cầm côn điện xuất hiện ngay cửa phòng đấu giá. Một người bảo vệ trung niên khoảng bốn mươi tuổi với khuôn mặt ngăm đen lớn tiếng nói: “Xin lỗi các vị, lúc trước vì sơ sót trong công tác mà chúng tôi đã để một phần tử trái phép xông vào. Ngay.

†ại đây, tôi xin lỗi mọi người. Vì suy xét đến sự an toàn của mọi người nên làm phiền mọi người một lát, chúng †ôi vào tìm ra kẻ quấy rối kia trước”

Ngay sau đó, mười mấy người bảo vệ tản ra, bắt đầu tìm kiếm trong đám người.

Mà mấy ông chủ lớn trong phòng bị cắt ngang hứng thú, chắc chắn rất không vui.

“Đùa gì vậy, phòng đấu giá lớn vậy mà an ninh lại kém thế sao? Vậy mà lại để phần tử trái phép xông vào”

“Đúng vậy. Mọi người đang ngồi đây đều là nhân vật có danh tiếng, nếu lỡ xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì khách sạn của mấy người chịu trách nhiệm nổi không?”

“Đúng là vớ vẩn, bừa bãi”

Mà ngay khi đèn sáng lên, bảo vệ vào cuộc thì đám người Trình Uyên liền biết những người này tới vì anh.

Bởi vì anh nhìn thấy tên bảo vệ bị anh đánh cũng có trong đám người đó.

Nhưng anh lại không hề hoảng loạn, Lý Nam Địch cũng vậy.

Nhưng mà, lúc này, Mạnh Đại Tiền và người phụ nữ lắng lơ sau lưng họ lại vui vẻ. Hai người họ đã tận mắt thấy Trình Uyên đánh người.

Vì vậy, Mạnh Đại Tiền còn chưa nói gì thì người phụ nữ lẳng lơ đã đột nhiên đứng dậy chỉ vào Trình Uyên và Lý Nam Địch, lớn tiếng nói: “Này, người mấy người muốn Vì thế, trong nháy mắt, ánh mắt của mọi người đều nhìn Về phía này.

“Người này vừa nhìn đã thấy không giống người tốt. Anh nhìn bộ đồ vỉa hè trên người anh ta đi, còn dám tới chỗ cao cấp này, chắc chắn là trà trộn vào quấy rối” Người phụ nữ lắng lơ ngạo nghề nói.

Rất phối hợp, tên bảo vệ bị Trình Uyên đánh theo tiếng nói mà nhìn thấy anh, đôi mắt sáng lên, lập tức chỉ vào.

Trình Uyên, nói với người đội trưởng bảo vệ mặt đen: “Đúng rồi, đột trưởng, chính là anh ta!”

Sau khi Trình Uyên bị xác nhận, rất nhiều ông chủ lớn biết anh đều lộ ra vẻ mặt kỳ lạ.

Chủ tịch Tập đoàn Tuấn Phong là phần tử trái phép tới quấy rối?

Nghe sao cũng có vẻ có kịch hay để xem.

Mỗi người đều giống như đã thương lượng xong, không hề nói toạc ra.

Mạnh Đại Tiền và người phụ nữ lắng lơ kia cũng vì bị Trình Uyên gài bãy nên mới ghi hận trong lòng, cực kỳ tức giận. Thật ra, nếu suy nghĩ kỹ một chút thì cũng không khó phát hiện chuyện này có vấn đề.

Ví dụ như vì sao Trình Uyên lại ngồi ở hàng ghế VỊP.

Đội trưởng bảo vệ mặt đen đi tới trước mặt Trình Uyên, lạnh lùng nói với anh: “Lấy chứng minh nhân dân của anh ra đây”

Trình Uyên chưa nói gì thì Kim Kiệt đã không chịu nổi trước. Ông ta nóng lòng biểu hiện trước mặt Trình Uyên, đứng phắt dậy, cả giận nói: “Ðmm, có phải mấy người không muốn làm nữa hay không?”

Đội trưởng bảo vệ nhìn cách ăn mặc của Kim Kiệt rồi lại nhìn chỗ ngồi của họ, thật ra trong lòng đã bắt đầu bồn chồn.

Cho nên, ông ta mới bắt người ngay lập tức.

“Này, tôi nói nè anh bảo vệ, anh cũng không thể bị những phần tử thô bạo này dọa sợ nha” Người phụ nữ lắng lơ đột nhiên nói: “Anh xem cách ăn mặc nghèo kiết xác của anh ta đi, còn có ông chú béo này nữa. Anh mù à?

Không nhìn ra anh ta không phải người tốt à?”

Đội trưởng bảo vệ bị làm khó.

Ông ta nghĩ có nhiều ông chủ lớn như vậy nhìn thì mình không thể tỏ vẻ trung lập quá. Cho nên, ông ta chỉ có thể chỉ vào Trình Uyên, lạnh lùng nói với những người bảo vệ khác: “Bắt anh ta lại, đưa tới phòng bảo vệ”

Truyện ra rất chậm, mong cả nhà thông cảm, Team sẽ post ngay khi có thể. Cả nhà xem thêm Chàng Rể Cực Phẩm trong khi chờ chương mới nhé!

Trước Sau
Copyright © Truyện Truyện 2024. Liên hệ: [email protected]