Sáng ngày thứ hai, đúng 8h30’, Triển Lãm mở cửa.
Tuy nhiên, khoảng 8h sáng, bên ngoài khu triển lãm, một đám đông người đứng đợi, trong tay những người này đều cầm một tờ báo , nửa trang trên có đăng một quảng cáo. Bức ảnh trong quảng cáo là cảnh đẹp của công viên nổi tiếng Tân Hoa thuộc quận Tân Hoa thành phố Thương Sơn, trên đó có thể nhìn rõ dòng chữ “Quận Tân Hoa thành phố Thương Sơn”. Một dòng chữ được viết lên trên bức ảnh: “Trong Đại hội giao lưu kinh tế liên tỉnh, gian triển lãm của quận Tân Hoa thành phố Nam Bình rốt cuộc nằm ở đâu, tìm được sẽ có sự bất ngờ đấy”.
Một dòng chữ rất ngắn gọn, lại có sự sáng tạo trong thiết kế quảng cáo, khiến cho những người đọc được Nhật báo thành phố Nam Bình và Báo chiều Nam Bình cùng những người có hứng thú với cuộc triển lãm này vừa xem xong phần quảng cáo của quận Tân Hoa thành phố Thương Sơn trên báo đều cảm thấy vô cùng hứng thú. Mọi người sở dĩ nảy sinh sự hứng thú đó là vì tờ quảng cáo chụp khung cảnh của công viên Tân Hoa quá đẹp, làm cho người ta muốn đến xem ngay. Ngoài ra sự hoài nghi gian triển lãm này rốt cuộc nằm ở đâu khiến cho người ta cảm thấy nghi ngờ và tò mò, bởi vì nói chung, vị trí của các gian triển lãm nhìn qua là thấy ngay, không có gì là khó tìm, nhưng quận Tân Hoa lại cố tình đăng một quảng cáo như vậy, còn nói có bất ngờ, cuối cùng là bất ngờ gì đây.
Sự hiếu kỳ luôn luôn kích thích con người.
Bất kể là con người lợi hại cỡ nào, đều có lòng hiếu kỳ.
Mà ở bên ngoài cửa lớn khu triển lãm,Tần Duệ Tiệp đích thân dẫn đội, cùng với Lý Hiểu Hà, Triệu Vĩ Kiệt ba người chịu tránh nhiệm việc gửi tờ tuyên truyền ở bên ngoài. Hình ảnh của tờ tuyên truyền này và hình ảnh trên báo là giống nhau. Tất cả những người chờ đợi bên ngoài đều nhận được các tờ tuyên truyền của họ phát ra.
Mà tại thời điểm này, trong khu triển lãm, Liễu Kình Vũ dẫn theo Chu Khôn Hoa, Thiệu Lệ Hoa và Mã Hải Phong, bốn người phụ trách tiếp đón. Bọn họ đã sớm chuẩn bị sẵn sàng. Hơn nữa Liễu Kình Vũ, Chu Khôn Hoa cũng tự mình mang theo các tài liệu tuyên truyền phong phú hơn so với tờ quảng cáo, mỗi khi có người đến thăm gian triển lãm thì đều đưa danh thiếp của mình cùng với tài liệu tuyên truyền. Nhất là đối với các công ty của Tỉnh khác, Liễu Kình Vũ lại tự thân xuất mã, tiếp đón từng người một. Đầu tiên hắn sẽ giao lưu một chút, sau đó đưa cho họ danh thiếp cùng với tài liệu tuyên truyền cho quận Tân Hoa thành phố Thương Sơn, bảo đảm đối phương đến đây, điều đầu tiên lưu ý chính là phần tài liệu này.
Để đạt được mục đích này, đám người Liễu Kình Vũ đã đến đây từ 7h30’sáng và bận rộn đến gần một giờ, lúc này mới là bước đầu hoàn thành mục tiêu.
Đúng 8h30’, cửa lớn Khu triển lãm mở ra.
Các nhân viên tham gia triển lãm lục tục tiến vào, Khu triển lãm cũng bắt đầu náo nhiệt.
Một việc khiến cho các gian triển lãm khác đều khá buồn bực, chính là rất nhiều người đến tham dự triển lãm, sau khi đi vào đều đang hỏi han khắp nơi xem vị trí gian triển lãm của quận Tân Hoa thành phố Thương Sơn nằm ở chỗ nào.
Nhưng bởi vì vị trí gian triển lãm của quận Tân Hoa thành phố Thương Sơn thực sự ở chỗ rất vắng vẻ, rất nhiều người đọc được trên báo cũng như nhận được tờ tuyên truyền của Tần Duệ Tiệp sau khi đi vào đều vô cùng khiếp sợ khi phát hiện ra rằng, bọn họ hỏi han đến nửa ngày cũng không mấy ai biết gian triển lãm đó rốt cuộc nằm ở đâu. Lần này, sự hứng thú của mọi người đã được kích thích đến cực điểm rồi.
Nói đùa à, gian triển lãm của một quận vậy mà không có người biết đến. Chuyện này là sao đây?
Thế là, có người cầm tờ báo hoặc tờ tuyên truyền ra ngoài tìm đám người Tần Duệ Tiệp thăm dò. Lúc này đám người Tần Duệ Tiệp đương nhiên sẽ tường tận chỉ dẫn cho mọi người, nói cho họ biết gian triển lãm đó rốt cuộc là ở chỗ nào. Đương nhiên, nếu người đó sau khi xem tờ tuyên truyền mà hỏi ngay thì cô sẽ trả lời gian hàng nằm ở phía trong Khu triển lãm, quý khách vào trong tìm xem sao, nếu không tìm được thì chúng tôi có thể nói cho ngài biết sau. Mục đích làm như vậy của Tần Duệ Tiệp vô cùng đơn giản, chính là khiến cho đối phương cảm thấy hứng thú và tò mò muốn biết gian triển lãm của quận Tân Hoa nằm ở đâu.
Ngay khi triển lãm vừa mới bắt đầu, gian triển lãm của quận Tân Hoa thành phố Thương Sơn lập tức trở nên nổi tiếng. Càng ngày càng có nhiều người tiến vào khu triển lãm, gần như đơn vị tham gia triển lãm nào cũng đều gặp người hỏi thăm. Tất cả đều đang hỏi thăm xem rốt cuộc gian hàng của quận Tân Hoa thành phố Thương Sơn nằm ở chỗ nào.
Tuy nhiên cũng may có rất nhiều người thông minh trong triển lãm này, rất nhanh, gian triển lãm của quận Tân Hoa bị người ta phát hiện và tìm thấy.
Lúc này gian triển lãm của đám người Liễu Kình Vũ đã rực rỡ hơn rất nhiều so với ngày hôm qua, không chỉ cách sắp xếp tỉ mỉ bên trong, bên ngoài cũng được trang hoàng hết sức công phu, cơ bản là không nhìn ra trước đây là kho công cụ. Mà làm cho người ta cảm thấy bất ngờ nhất là những bậc thang bằng gỗ đã không thấy, thay vào đó là thềm mới được trải thảm đỏ, hơn nữa hai bên thềm còn được lắp lan can. Tuy không nhìn ra phía dưới thảm đỏ là gì nhưng khi quan khách bước lên đều cảm thấy rất chắc chắn, không có cảm giác đung đưa. Mười mấy người cùng bước lên cũng không thể sụp xuống.
Trong gian triển lãm, hai chiếc tivi 42 inch ở những góc độ khác nhau đang phát ra các video tư liệu tuyên truyền của quận Tân Hoa, từ chính sách của Phòng xúc tiến đầu tư đến ưu thế vị trí của quận Tân Hoa v..v. đều có thể biết được tin tức đầy đủ từ hai video vừa phát ra. Còn ở hội trường, Liễu Kình Vũ cùng đám người Chu Khôn Hoa cũng vô cùng nghiêm túc, cẩn thận giảng giải cho những quan khách tiến vào gian triển lãm.
Giờ phút này, gian triển lãm đáng lẽ không có người hỏi thăm, không có người dễ dàng phát hiện lại trở thành gian triển lãm náo nhiệt và chói mắt nhất. Một vài phóng viên đài truyền hình, báo chí cũng như inter net, vì hiếu kỳ cũng tiến vào tham quan gian triển lãm của quận Tân Hoa, tiến hành phỏng vấn đám người Liễu Kình Vũ. Liễu Kình Vũ vô cùng thẳng thắn bày tỏ, sở dĩ có ý tưởng như vậy cũng là do bất đắc dĩ, bởi vì bọn họ được phân đến gian triển lãm này thật sự là rất vắng vẻ, không dễ gì nhìn thấy.
Mãi cho đến khi ăn cơm trưa, trong gian triển lãm của đám người Liễu Kình Vũ vẫn không ngừng dòng người qua lại, đặc biệt là giờ cao điểm buổi trưa khoảng 10h đến 11h, bên ngoài khu triển lãm dòng người rồng rắng xếp hàng dài đến hơn trăm mét, điều này khiến cho nhiều phóng viên truyền thông đều phải cảm thán. Sáng kiến của quận Tân Hoa thành phố Thương Sơn quả là độc đáo và mới lạ, mà thái độ phục vụ của nhân viên làm việc trong Phòng xúc tiến đầu tư của quận Tân Hoa khiến cho người ta không tìm ra được tật xấu nào. Nhất là lúc hơn 10h, khi Tần Duệ Tiệp trở về gian triển lãm, sự hiện diện của cô càng khiến cho cảnh đẹp ý vui.
Một đại mỹ nữ, không quan tâm anh mặc trang phuc gì, anh bao nhiêu tuổi, chỉ cần anh đưa ra vấn đề có liên quan đến quận Tân Hoa và thu hút đầu tư, cô ấy đều sẽ mỉm cười và nhiệt tình giải đáp cho anh. Hơn nữa trên danh thiếp viết chức vụ của cô là Trưởng phòng Phòng xúc tiến đầu tư quận Tân Hoa càng khiến cho người ta kinh ngạc. Đối với một đại mỹ nữ xuất sắc trên mọi phương diện, có thể cẩn thận, nghiêm túc giải đáp các vấn đề cho anh, anh còn có thể lôi ra tật xấu nào nữa.
Cùng với Tần Duệ Tiệp, Liễu Kình Vũ đẹp trai phong độ, ăn nói hài hước, tuổi còn trẻ nhưng đã đạt cấp bậc cao nhất ở đây, những điều này càng để lại ấn tượng sâu sắc cho các quan khách tham gia triển lãm. Đặc biệt là Liễu Kình Vũ với từng người lại có cách nói chuyện không giống nhau, càng để lại ấn tượng sâu sắc. Đặc biệt hơn khi một nhà văn có tiếng ở Tỉnh Hà Tây nói về các tác phẩm văn học, vậy mà Liễu Kình Vũ cũng có thể đáp lại vui vẻ, những hiểu biết của hắn được nhà văn nổi tiếng này đánh giá rất cao.
Ngay cả một số phóng viên đến phỏng vấn Liễu Kình Vũ, nói đến rất nhiều vấn đề khác nhau, đều bị hắn dùng những lời lẽ sắc bén thuyết phục, điểm đúng chỗ mấu chốt.
Trong khoảng thời gian ngắn, sự tỉ mỉ, nụ cười, tướng mạo của Tần Duệ Tiệp cùng với chức vụ, phong độ và tài khí của Liễu Kình Vũ dường như đã trở thành tâm điểm thảo luận của khách tham quan triển lãm cũng như các đơn vị tham gia triển lãm. Thậm chí còn có một số đơn vị triển lãm của các tỉnh khác sau khi nghe được thảo luận liền chạy đến hiện trường để quan sát. Đối với những người này, Liễu Kình Vũ và Tần Duệ Tiệp vẫn sẽ chào đón nhiệt tình, đồng thời tích cực giao lưu và trao đổi danh thiếp với đối phương. Điều này khiến cho giá trị của hai người được đẩy lên một tầm cao mới.
Cao điểm của buổi sáng đã trôi qua. Lúc ăn trưa, Liễu Kình Vũ, Tần Duệ Tiệp căn bản không nghỉ ngơi, bọn họ thay phiên nhau dẫn đội phụ trách tại hiện trường. Bởi vì thời gian này, khu triển lãm không đóng cửa, vẫn có một số người sau khi ăn cơm xong có thời gian rảnh thì tiện qua triển lãm xem. Cách làm này của Liễu Kình Vũ hoàn toàn tương phản với những gian triển lãm mà toàn bộ nhân viên đều bỏ chạy không còn một bóng người.
Khoảng 12h30’ , Liễu Kình Vũ và Tần Duệ Tiệp đều đã ăn trưa, đang ngồi ở trong gian triển lãm trao đổi về tình hình buổi sáng.
Vừa lúc đó, một ông cụ chừng 70 tuổi, tóc đã hoa râm, tiến vào cửa lớn của khu triển lãm. Ông cụ tuy tóc đã hoa râm nhưng tinh thần vẫn hết sức khỏe mạnh, ông mặc trên người bộ trang phục giản dị, bên cạnh ông là một cô bé chừng 15, 16 tuổi. Cô bé có ngoại hình vô cùng xinh xắn, tóc tết bím kiểu đuôi ngựa, trên người vẫn mặc bộ đồng phục học sinh.
Thoạt nhìn, hai người với những người bình thường chẳng có gì khác nhau, chỉ là hai ông cháu sau bữa ăn trưa thì tản bộ qua.
Hai ông cháu tản bộ thong dong trên đường, chẳng mấy đã đến trước gian triển lãm của đám người Liễu Kình Vũ.
Cô bé chỉ tay vào bậc thang, nói:
- Ông nội, ở đây hình như cũng có một gian hàng này, có nên vào xem chút không ạ?