Tần Duệ Tiệp như điên để hỏi tìm phòng phẫu thuật cấp cứu của Liễu Kình Vũ.
Khi dừng lại, Tần Duệ Tiệp đã sớm mồ hôi đầm đìa, hơi thở hổn hển.
Lấy lại một hơi, Tần Duệ Tiệp nhìn về phía Tôn Khởi Mộng đang ngẩn người ra hỏi:
- Cô gái, cho hỏi một chút, đây có phải là phòng phẫu thuật cho Liễu Kình Vũ không?
Tôn Khởi Mộng đáp:
- Đúng, chính là ở đây, cô là...
Tần Duệ Tiệp trả lời :
- Tôi là bạn của Liễu Kình Vũ.
Lúc này, đứng ngoài cửa phòng phẫu thuật không chỉ có Tôn Khởi Mộng mà còn có cả đám người Long Tường, Trịnh Bác Phương, Diêu Kiếm Phong, Diệp Kiến Quần.
Gần như toàn bộ những người có quan hệ mật thiết với Liễu Kình Vũ ở thị xã Đông Giang đều có mặt ở bên ngoài phòng phẫu thuật.
Tôn Khởi Mộng không biết Tần Duệ Tiệp nhưng Long Tường lại tương đối rõ. Anh ta biết Liễu Kình Vũ có quan hệ rất tốt với người đẹp Tần Duệ Tiệp hiện là Chủ nhiệm ban quản lý Khu công nghệ cao này, vội đi lên trước hỏi chuyện:
- Chủ nhiệm Tần, cô đến rồi. Sếp đang mổ trong này, đã gần hai tiếng trôi qua rồi.
Tần Duệ Tiệp nhìn thấy Long Tường thì sắc mặt ôn hòa hơn, ngay lập tức hạ giọng hỏi chuyện quá trình Liễu Kình Vũ bị thương như thế nào.
Long Tường là thư ký của Liễu Kình Vũ cho nên mọi hành tung của Liễu Kình Vũ rõ như lòng bàn tay, liền kể một mạch chuyện Liễu Kình Vũ bị bắn trọng thương trong buổi hẹn gặp Tôn Khởi Mộng ở quán cà phê trong khách sạn Tân Nguyên.
Tần Duệ Tiệp vừa nghe Long Tường kể lại chuyện, một bên mày vừa nhíu lại, mắt nhìn về hướng Tôn Khởi Mộng.
Đúng lúc đó, Tôn Khởi Mộng cũng quay lại nhìn với ánh mắt đầy hoài nghi.
Ánh mắt hai người phụ nữ chạm nhau trong không trung, nhìn nhau khẽ gật đầu, rồi quay đi, trong lòng họ đều đang dậy sóng.
Tần Duệ Tiệp là một người phụ nữ mạnh mẽ trên quan trường, rất thông minh và nhìn xa trông rộng. Dù Long Tường chỉ nói qua câu chuyện nhưng Tần Duệ Tiệp đã đoán biết được chuyện, e rằng quan hệ giữa cô gái đầy khí chất và tướng mạo hơn người Tôn Khởi Mộng này không đơn thuần như vẻ bề ngoài, nhưng đây cũng không phải mối quan hệ thâm niên sâu sắc. Đây là điều có thể nhìn thấy được qua mối quan hệ của Tôn Khởi Mộng với những người như Long Tường. Nếu lật lại vấn đề mà nghĩ thì trong mối quan hệ giữa hai người họ thì Tôn Khởi Mộng có lẽ là người chủ động.
Đối với một người có nhân cách thu hút như Liễu Kình Vũ thì Tần Duệ Tiệp vẫn là tương đối tin cậy. Tuy nhiên, cũng chính vì sự tin cậy đó mà Tần Duệ Tiệp có chút do dự, vì cô biết rõ, hiện các cô gái vây quanh Liễu Kình Vũ không phải ít, trừ cô ra thì còn có công chúa nhà họ Tào là Tào Thục Tuệ, tiểu ma nữ Hàn Hương Di đang ngày một phổng phao và hình như Liễu Kình Vũ có theo đuổi Mộ Dung Thiện Tuyết của gia tộc Mộ Dung, một thế lực đang lớn mạnh gần đây. Những cô gái này có ai không phải là quốc sắc thiên hương, khuynh nước khuynh thành. Hiện tại lại thêm Tôn Khởi Mộng gia nhập, nhưng rồi xem ai sẽ là người có thể ngậm cười cuối con đường.
Lúc này, khi mà Tần Duệ Tiệp lo lắng cho an toàn của Liễu Kình Vũ thì cũng đồng thời có mối lo khác.
Tôn Khởi Mộng khi nhìn thấy Tần Duệ Tiệp lúc này, sự tự tin của Tôn Khởi Mộng có phần dao động. Từ trước tới nay, ở thị xã Đông Giang này, nhất là ở bệnh viện Nhân dân số 1 cũng như ở công ty hàng không nơi cô làm việc, thì hiển nhiên cô luôn là số 1 về sắc đẹp. Từ trước đến nay toàn người khác tung hô cô, cung phụng cô, cô luôn đặt mình ở tâm thế kiêu ngạo, đây cũng là lý do cô muốn chinh phục một Liễu Kình Vũ tự tin đầy mình.
Nhưng khi cô nhìn thấy Tần Duệ Tiệp, cô phát hiện ra rằng người đẹp trên thế giới này không chỉ có một mình mình, nhưng điều cô cảm thấy lo lắng nhất là thái độ của Long Tường với Tần Duệ Tiệp.
Mặc dù đám người Long Tường cô không quen ai, thế nhưng vì họ đều đứng đợi ở bên ngoài cửa phòng phẫu thuật cho nên ít nhiều cũng nghe thấy họ nói chuyện. Cho nên cô biết rằng, những người này là đồng nghiệp của Liễu Kình Vũ thậm chí là người có quan hệ mật thiết với Liễu Kình Vũ. Mà Long Tường cũng biết Tần Duệ Tiệp, chứng minh rằng Tần Duệ Tiệp và Liễu Kình Vũ có quen biết nhau từ trước. Hơn nữa, một cô gái đẹp đầy khí chất như Tần Duệ Tiệp đêm khuya như vậy lại xuất hiện ở đây với tâm trạng lo lắng như vậy, chắc hẳn phải có tình cảm rất sâu đậm với Liễu Kình Vũ. Đối diện với một tướng mạo, khí chất chẳng thua kém gì mình thì mình còn có ưu thế gì, làm thế nào để chinh phục Liễu Kình Vũ đây?
Tuy nhiên khi câu hỏi này vừa loé lên trong đầu Tôn Khởi Mộng, lập tức bị cô ta ghìm xuống. Tôn Khởi Mộng từ nhỏ tính cách đã rất cao ngạo, dù việc khó đến đâu cũng không sợ, càng gặp việc thách thức cô càng cảm thấy phấn chấn, cô rất thích cảm giác giành được thắng lợi qua nhiều gian khó. Tần Duệ Tiệp trước mắt cô đem đến một thứ áp lực từ trước đến nay chưa hề có, đồng thời lòng kiêu hãnh của cô càng trở lên mãnh liệt.
Cô quay lại nhìn Tần Duệ Tiệp, nhưng lần này, ánh mắt cô không còn bình thản như lần trước nữa, mà đầy thách thức.
Như có giác quan thứ sáu, Tần Duệ Tiệp cũng quay đầu trở lại, nhìn thấy ánh mắt của Tôn Khởi Mộng, cô đã hiểu ra nhiều điều. Cô e rằng về sau cô gái này cũng sẽ gia nhập đội ngũ theo đuổi quyết liệt Liễu Kình Vũ.
Tần Duệ Tiệp lại chẳng hề tỏ khí thế mạnh mẽ như Tôn Khởi Mộng, cô chỉ nhìn Tôn Khởi Mộng với nụ cười hết sức thản nhiên. Dù núi Thái Sơn có sập xuống cũng không thay đổi sắc mặt.
Vừa lúc đó, đột nhiên có tiếng gầm rú của máy bay trực thăng ở trên không vang lên. Trên không trung, hai chiếc máy bay trực thăng một trước một sau ở trên không bệnh viện chậm rãi hướng về khoảng đất trống của bệnh viện đáp xuống, cánh quạt xoay quanh khiến đất bụi tung bay, cây cối hai bên đường nghiêng ngả.
Khi trực thăng hạ cánh, trên chiếc trực thăng thứ nhất, Tào Thục Huệ, Hàn Hương Di, Liễu Mị Yên, Mai Nguyệt Thiền, Tiết Linh Vân, Tạ Vũ Hân, Lý Tiểu Lộ lần lượt nhảy xuống.
Trên chiếc trực thăng thứ hai nhảy xuống một đội vệ sỹ, mỗi người đều đeo một chiếc tai nghe.
Sau khi xuống trực thăng, đội này tạo thành một vòng bảo vệ xung quanh đám người Mai Nguyệt Thiền.
Sau đó, đám vệ sĩ mới cho hai người lên trước mở đường, đi thẳng tới trước cửa phòng phẫu thuật nơi Liễu Kình Vũ nằm.
Tào Thục Tuệ là một người vô cùng lanh lợi, cô và Hàn Hương Di đều tỏ vẻ nhu thuận đứng cạnh Mai Nguyệt Thiền, làm nên dáng vẻ ngoan ngoãn. Nhất là khi nhảy xuống trực thăng, Tào Thục Tuệ lại là người nhảy xuống đầu tiên, cô lần lượt giúp Mai Nguyệt Thiền, Liễu Mị Yên, Tiết Linh Vân nhảy xuống trực thăng. Hành động này của cô giành được sự hưởng ứng của tất cả mọi người, tuy không ai nói ra miệng nhưng ánh mắt lại biểu lộ tất cả.
Cho dù mọi người đều rõ thân phận của Tào Thục Tuệ, cô có thể trước mắt mọi người khiêm nhường đến vậy, tôn trọng trưởng bối là điều mà mọi người đều công nhận.
Khi mọi người vào đến cừa phòng phẫu thuật, hành lang phía ngoài trở lên tương đối chật chội.
Nhất là khi đám người Mai Nguyệt Thiền đi tới tạo nên một khí thế mạnh mẽ, đặc biệt khiến cho đám người có quan hệ mật thiết với Liễu Kình Vũ như Long Tường, Trịnh Bác Phương cảm thấy chấn động. Tuy là đám vệ sĩ đã rời đi sau khi xác nhận khu vực hành lang đã hoàn toàn an toàn, nhưng họ khó mà quên được cái khí thế hùng hậu khi mà đoàn người vừa đi qua để lại, hơn nữa ánh mắt sắc nhọn của họ khiến mọi người bất giác có cảm giác không dám nhúc nhích.
Khi Mai Nguyệt Thiền và đám phụ nữ đến cửa phòng phẫu thuật, ánh mắt Tần Duệ Tiệp lại dồn vào mặt Tào Thục Tuệ. Cho dù cô không quen biết bọn họ, nhưng cô lại là một người thông minh, cô tin rằng bọn họ lần này đến tập thể, có thể là người thân của Liễu Kình Vũ. Mà Tào Thục Tuệ lại có thể đến cùng với họ, cho thấy quan hệ của Tào Thục Tuệ với những người phụ nữ của hai nhà Lưu gia với Liễu gia là vô cùng mật thiết. Về điểm này thì cô ở thế yếu.
Nghĩ đến đây, cô bèn tiến lên phía trước, đầu tiên là gật đầu mỉm cười với Tào Thục Tuệ, sau đó là hướng về phía Mai Nguyệt Thiền nói:
- Bà, cháu chào bà. Liễu Kình Vũ đang mổ trong phòng phẫu thuật này, thời gian đã được 1 tiếng 35 phút, chắc cũng sắp ra rồi, mọi người không cần lo lắng. Liễu Kình Vũ chỉ bị thương ở vai thôi, không ảnh hưởng tới tính mạng đâu, mọi người đứng đợi một chút, để cháu đi rót nước ấm cho mọi người uống.
Sau đó, cô nhanh trí kéo cả Tôn Khởi Mộng theo, quay lại với ấm trà và ít cốc giấy trên tay, đi về phía đám người Mai Nguyệt Thiền, Liễu Mị Yên, rót cho mỗi người một cốc trà.
Lúc này, sau khi nhìn thấy Tần Duệ Tiệp và Tôn Khởi Mộng, đám người Mai Nguyệt Thiền tất cả đều hơi sửng sốt.
Đối với Tần Duệ Tiệp thì những người này hiển nhiên đều biết.
Hôm nay việc đối nhân xử thế của Tần Duệ Tiệp cũng rất thấu tình đạt lý. Nhưng việc khiến Mai Nguyệt Thiền vừa ý nhất là lại chính là hành động kéo Tôn Khởi Mộng cùng đi rót trà của Tần Duệ Tiệp. Họ đều rõ Tần Duệ Tiệp không phải là người của thị xã Đông Giang, việc cô kéo Tôn Khởi Mộng đi rót trà là có hai nguyên nhân. Thứ nhất cô không phải là người lòng dạ hẹp hòi, sẵn sàng để Tôn Khởi Mộng tham gia vào việc rót trà để đưa cô vào sự chú ý của mọi người. Thứ hai cũng chứng minh sự thông minh của Tần Duệ Tiệp, bởi vì Tôn Khởi Mộng có thể là người ở đây, ít nhiều cũng quen thuộc bệnh viện, nhìn lúc Tần Duệ Tiệp hỏi Tôn Khởi Mộng là biết ngay.
Hành động này tuy không thật nổi bật nhưng cũng đã thể hiện rõ khả năng quan sát cũng như sự bao dung của Tần Duệ Tiệp.
Như vậy từ nay về sau, địa vị của Tần Duệ Tiệp ở trong lòng những người phụ nữ này sẽ ngang bằng Tào Thục Tuệ. Mà mọi người cũng ngạc nhiên vì sự xuất hiện của Tôn Khởi Mộng.
Giờ phút này, Liễu Mị Yên thấy con trai của mình lại đã chiêu hồi được một cô gái trẻ đẹp thì cảm thấy vừa mừng vừa giận nhưng cũng có phần đắc ý.