Đầu tiên là sự kiện danh sách tên này “vô tình” được Chủ tịch tỉnh Bạch Vân Thôi Vệ Đông xem được. Xem xong, Chủ tịch Thôi chỉ gật đầu:
- Khá lắm. Liễu Kình Vũ này đến Đông Giang cũng làm ăn ra trò đấy chứ. Tiểu Sở này, anh liên lạc với bên Ban tuyên giáo, bảo họ tuyên truyền một chút về cách làm này Ủy ban kỷ luật thị xã Đông Giang. Nếu địa phương nào trong tỉnh Bạch Vân chúng ra cũng có thể dốc toàn tâm toàn lực vào công việc như Đông Giang, có thể kiên trì quán triệt chỉ thị văn kiện của trung ương, tỉnh Bạch Vân chúng ta chắc chắn sẽ giành được nhiều thành tựu huy hoàng hơn nữa.
Chính lúc Thôi Vệ Đông đưa ra chỉ thị, Trưởng ban thư ký tỉnh ủy Vu Kim Văn cũng đọc được tin trên báo. Tin tức này cũng là thư kí đã nói với ông. Xem xong cả danh sách, ông ta cười lớn:
- Tên Liễu Kình Vũ này được đấy, tuổi còn trẻ mà tài sức đáng khen. Làm vậy khác nào để Tôn Ngọc Long và Lý Vạn Quân vào thế nước sôi lửa bỏng? Chiêu này quả không tồi, chắc sẽ gây nhiều sóng gió ở Đông Giang.
Nói xong, Vu Kim Văn lập tức tự cầm tờ báo qua phòng Bí thư tỉnh ủy Tăng Hồng Đào, nhẹ nhàng đặt lên bàn Tăng Hồng Đào:
- Bí thư Tăng, ngài xem bài báo này đi.
Tăng Hồng Đào cầm tờ báo lên, đọc xong lập tức trợn tròn mắt, đập bàn hăng hái:
- Được lắm, rất tuyệt vời. Đã biết người thanh niên Liễu Kình Vũ này quyết đoán lắm mà. Đây mới đích thực là người có năng lực, không sợ quyền uy, không tiếc thân mình, kiên quyết quán triệt tinh thần chỉ thị của Nhà nước và Trung ương. Tỉnh Bạch Vân chúng ta chính là cần những người tài như vậy. Hơn nữa, Liễu Kình Vũ cũng đã mở ra cho tỉnh Bạch Vân chúng ta một hướng đi mới rất hay.
Đối với những quan viên, cán bộ kiên quyết không quán triệt thực hiện tinh thần chỉ thị của trung ương, có thái độ bằng mặt không bằng lòng, chúng ta nhất quyết không thể để yên được. Phải kiên quyết mang họ ra ánh sáng, để dân chúng giám sát họ. Chúng ta nhất quyết không được vì e sợ vạch áo cho người xem lưng, điều này còn đáng sợ hơn để dân chúng đâm sau lưng chúng ta. Nhưng cách làm của Liễu Kình Vũ tuy có hay đấy, nhưng vẫn còn đơn giản quá, lại chưa đủ hệ thống, thiếu mất đường lui. Kim Văn này, chuyện này anh phải chú ý một chút, xem sau này phát triển đến đâu. Anh về hoạch định là một điều lệ tăng cường giám sát quan chức của tỉnh ủy chúng ta, tất yếu phải tăng cường việc giám sát quan chức.
Có chỉ thị của Thôi Vệ Đông, lại có được sự coi trọng của Tăng Hồng Đào, chuyện công bố danh sách của thị xã Đông Giang lập tức xóa bỏ được rào cản truyền thông. Đầu tiên là chương trình thời sự tỉnh Bạch Vân trực tiếp đưa vào bản tin thời sự, trực tiếp đăng toàn bộ nội dung danh sách tên trên bản tin thời sự. Tiếp đó, toàn bộ danh sách này bị phát tán trên mạng.
Ngay khi danh sách được phát tán chưa đầy hai tiếng đồng hồ, ba quan chức trong danh sách chưa tiến hành báo cáo thông tin cá nhân lập tức bị phanh phui vô số chuyện tham nhũng. Hơn nữa, mỗi vụ tham nhung đều chú thích rõ ràng những thông tin cụ thể như thời gian, địa điểm, nhân vật, sự kiện và số tiền nhận hối lộ, số tiền tham nhũng. Thậm chí có vị cán bộ từng bỏ rơi nhân tình, giờ cô này mang tất cả những ảnh, video giường chiếu của họ tung hết lên mạng.
Mà lúc này, hành động của Ủy ban kỷ luật thị xã Đông Giang là nhanh nhất.
Cùng lúc những chuyện tham ô của ba vị quan chức bị phanh phui trên mạng, Trịnh Bác Phương dưới sự chỉ huy của Liễu Kình Vũ đã dẫn theo tổ tuần tra lập tức đi chứng thực những tin tức về ba quan chức mà nhân dân đã phản ánh trên mạng. Mà Phó phòng Phòng quản lý Đất đai thị xã Đông Giang Nguyễn Hải Cường bị tình nhân cũ vạch mặt thì buồn bực vô cùng, bởi có video, có hình ảnh, lại còn cô tình nhân tìm mọi cách moi tiền. Gã này bị Ủy ban kỷ luật thị xã Đông Giang trực tiếp đưa đi ngay giữa Hội nghị công tác trong sạch hóa bộ máy chính trị của Phòng quản lý đất đai. Trước khi bị đưa đi, vị Phó phòng này còn mặt đầy nghĩa khí, nói những gì mà làm quan phải liêm khiết và biết giữ mình, phải chính trực, tuyệt đối không được có những hành vi vi phạm pháp luật kỷ cương.
Gã này thực không thể ngờ, những lời ấy lại chính là bài cáo phó cho mình. Tài sản cá nhân của gã bị cô nhân tình tố cáo đã lên tới hơn 100 triệu nhân dân tệ. Hơn nữa, tiền tham ô của gã cũng bị nhân viên Ủy ban kỷ luật phát hiện ngay tại nơi cất giấu.
Không chỉ có vậy, điều khiến các quan chức lớn nhỏ tại Đông Giang e sợ nhất không phải là việc ba vị quan chức trên sau khi xác thực những chuyện tham ô bị tố cáo đều là thật, không thể chối cãi, bị Ủy ban kỷ luật thị xã Đông Giang trực tiếp khởi tố. Điều họ e sợ nhất chính là hiệu ứng domino mà ba vị quan chức kia sẽ tạo nên. Cư dân mạng ngày càng hứng thú với việc tố cáo những tham quan trong danh sách. Đã có rất nhiều quan viên bị dân chúng trực tiếp tố cáo trên trang web của Ủy ban kỷ luật thị xã Đông Giang. Ủy ban kỷ luật Đông Giang chưa bao giờ bận rộn như thế. Ba đội tuần tra lớn ở thị trấn Hắc Môi bị Liễu Kình Vũ gọi về, toàn lực xác thực những vấn đề được cư dân mạng tố cáo.
Cứ như vậy, những quan viên chưa tiến hành báo cáo tình hình cá nhân bắt đầu run sợ, còn những ai đã báo cáo đúng thời hạn lại mừng thầm. Không ai ngờ tới cư dân mạng lại có thâm thù đại hận như vậy với những cái tên được công bố trong danh sách.
Ánh mắt của dân chúng sáng như sao, sức mạnh của dân chúng là vô tận.
Trước sức ép khổng lồ ấy, đã có không ít cán bộ ngay trong ngày hôm ấy đã gấp rút mang báo cáo cá nhân giao nộp cho Ủy ban kỷ luật thị xã Đông Giang. Họ sợ chỉ chậm chút nữa thôi sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng. Trong đó bao gồm cả một số quan tham, tuy trong ấy có cả hạng vàng thau lẫn lộn, đục nước béo cò, nhưng phần lớn đều phải khai báo đúng sự thật.
Buổi tối, trước khi tan làm, Long Tường mang một chồng tài liệu dày cộp qua phòng Liễu Kình Vũ, miệng cười hớn hở:
- Sếp, chiêu này của sếp thật cao tay. Lần này, bè lũ cậy có Tôn Ngọc Long chống lưng không coi Ủy ban kỷ luật chúng ta ra gì đều bị dọa chết khiếp rồi. Sếp đừng nói trước khi đăng danh sách tên này lên báo đã biết sẽ có kết quả như vậy rồi nhé.
Liễu Kình Vũ cười thản nhiên:
- Long Tường à, muốn làm được vậy cũng có khó gì. Anh xem xét lại tỉ mỉ một chút những tin tức trên mạng hôm nay sẽ phát hiện ra một vấn đề. Đó là dù đời sống nhân dân ta đang ngày càng đi lên, môi trường xã hội cũng ngày càng công bằng, hơn nữa Đảng và nhà nước luôn cố gắng thúc đẩy xây dựng chủ nghĩa pháp trị, nhưng trong hoàn cảnh này, vẫn có rất nhiều nơi lợi ích của bà con nhân dân bị lũ tham quan ô lại làm ngơ. Bọn chúng cấu kết với những công ty khai thác nhà đất hoặc những bên có lợi ích khác, cấu xé lợi ích chính đáng của nhân dân.
Anh có thể thấy đất của nông dân bị cưỡng chế, người dân thì bị xe nâng đè chết.
Anh có thể thấy nhà của nông dân hay dân thành thị bị cưỡng chế, cả nhà mấy mạng người đều bị chôn sống, không chết cũng bị đánh trọng thương.
Anh có thể thấy người nông dân chỉ vì muốn bảo vệ mảnh đất của chính mình mà bị thiêu sống.
Anh có thể thấy những phần trợ cấp cho nông dân hay dân thành thị bị những cán bộ coi thường pháp luật dùng đủ loại danh nghĩa tham ô hoặc lạm dụng.
Anh có thể thấy rất nhiều chuyện khiến anh phẫn nộ. Dù sao, đất đai ấy cũng là cái gốc của người dân.
Tuy những sự việc này đều chỉ là những vụ đặc biệt, nhưng sức ảnh hưởng của nó vô cùng lớn. Đặc biệt là khi công nghệ thông tin phát triển như hiện nay, mà ý thức về quyền lợi của dân chúng nước ta lại không ngừng tăng cao. Sự căm phẫn của dân chúng đối với tham quan có thể nói đã đạt tới đỉnh điểm trong lịch sử.
Trong tình huống như vậy, nếu họ phát hiện có một cách bình thường để phát huy sức mạnh, khả năng, tai mắt của mình, họ sẽ không ngần ngại gì mà tiến hành giám sát, thậm chí là tố cáo. Mà điều Ủy ban kỷ luật thị xã Đông Giang chúng ta cần làm chính là để nhân dân tìm ra một diễn đàn nơi họ có thể phát huy năng lực giám sát của họ, để họ có thể mang những chuyện họ nhìn thấy, thậm chí là chính họ trải qua ra kể lại hoặc tố cáo. Điều này sẽ giúp Ủy ban kỷ luật chúng ta có được những thông tin toàn diện nhất. Chúng ta sẽ có thể tiến hành kiểm tra những quan chức có vấn đề một cách sớm nhất, kiên quyết chống lại hoặc có biện pháp trừng phạt.
Chỉ cần nhân viên Ủy ban kỷ luật chúng ta giữ vững trái tim công chính liêm minh, dưới chỉ đạo của Thành ủy và UBND thành phố, kiên quyết quán triệt tinh thần chỉ thị của Đảng và Nhà nước, chúng ta nhất định có thể vì nhân dân làm được rất nhiều việc hay, việc tốt.
Nghe Liễu Kình Vũ nói xong những lời này, Long Tường trở nên trầm mặc.
Gã không ngờ, Liều Kình Vũ hôm nay nói nhiều như vậy, những những lời nói ấy của Liễu Kình Vũ lại một lần nữa khiến gã xúc động. Từ trong lời nói của Liễu Kình Vũ, gã cảm nhận được tinh thần vì nước vì dân trong lòng Liễu Kình Vũ, ý chí vĩ đại vì dân không tiếc thân mình. Gã cảm nhận được quyết tâm và ý chí kiên định của Liễu Kình Vũ đối với việc góp sức cho dân. Cùng lúc ấy, gã càng hạ quyết tâm kiên định đi theo Liễu Kình Vũ.
Cả một đời người không dễ gì gặp được một lãnh đạo tốt. Gặp được một người lãnh đạo tốt có tấm lòng rộng mở, ý chí kiên định, yêu nước vì dân, vừa là thầy, vừa là bạn như Liễu Kình Vũ lại càng không dễ dàng. Long Tường tự nhủ: “Cho dù theo Liễu Kình Vũ có thịt nát xương tan, mình cũng không sợ hãi. Mình phải học hỏi sếp cống hiến chút sức lực nhỏ của mình vì sự nghiệp phục hưng của dân tộc Hoa Hạ vĩ đại của chúng ta”.
Nhưng vừa lúc đó, Tôn Ngọc Long gọi điện thoại trực tiếp cho Liễu Kình Vũ:
- Đồng chí Liễu Kình Vũ, mời đồng chí qua đây một chuyến. Một tiếng nữa, Bí thư thành ủy Lý Vạn Quân sẽ đến thị xã Đông Giang chúng ta điều tra nghiên cứu, chúng ta cùng đi đón.
Khi nói chuyện, trong mắt Tôn Ngọc Long bừng lên sát khí lạnh thấu xương, uất khí dâng cao.
Ngược lại, Liễu Kình Vũ chỉ thản nhiên gật đầu:
- Được, tôi đi ngay.