Chương 7: Harry Potter

Cập nhật 3 năm trước
Trước Sau

"Giới thiệu xong rồi."


Zabini "Ừ..."


"Thế nên chúng tôi đi nha." Beavis cười đến híp cả hai mắt.


Zabini "..." Nhưng chúng tôi vẫn chưa giới thiệu.


Tôi. "Beavis, đây không phải ở nhà." Thằng này, tính tình uýnh mãi chẳng sửa !


Beavis khó hiểu. "Nhưng ở bên ngoài em cũng như vậy mà?"


Tôi. "........." Haizzz


Nó giả ngu hay ngu thật vậy?


Câm nín một lúc, tôi mới làm như không có chuyện gì giới thiệu người trong toa tàu.


"Đây là Draco Malfoy."


"Đây là Blaise Zabini."


"... còn đây là Panni Parkinson." Tôi cố ý trêu đùa Parkinson


Parkinson lập tức nổi giận. "Pansy, Pansy Parkinson!!"


Beavis nhìn tôi, nghiêm túc đưa ra yêu cầu "Giới thiệu xong rồi mình về toa tàu đi."


Beavis rốt cuộc gấp cái gì thế !!


Zabini hứng thú nhướn mày. "Có chuyện gì gấp sao ?"


Beavis lắc đầu.


Zabini "..." Thế cậu gấp cái quỷ gì ?!


Tôi thở dài đành túm Beavis lên. "Thôi, bọn mình về toa tàu đây, hành lý của bọn mình ở đó mà.." Một cuộc xã giao cứ thế mà kết thúc.


Draco Malfoy bây giờ mới lên tiếng. "Ừ, hẹn gặp lại."


Pansy Parkinson thì thầm. "Đúng là Muggle"


Nghe được câu đó Beavis quay đầu.


"Cậu mới là Muggle, cả nhà cậu mới là Muggle." Beavis nhớ rằng mẹ từng nói, có vài người rất ghét Muggle thậm chí là khinh thường. Đối với cậu bị nói là Muggle thì cũng chẳng sao, hiểu lầm cũng được, nhưng câu nói của Pansy Parkinson này cứ khiến cậu cảm thấy chói tai kiểu gì ấy. Uổng công cho sự xinh đẹp đó !!


Nếu mẹ đã nói chị và cậu không phải là Muggle hay Squib thì sao cậu không thể phản bác chứ. Với lại cậu phải thật mạnh mẽ mới bảo vệ được chị và mẹ.


Cái cô gái này hình như không thích chị cậu cho lắm ?


Cõi lòng của Beavis loạn cào cào cả lên, lúc này lúc kia. Bellanita luôn cảm thấy mạch não của thằng em nhà mình không bình thường.


Không đợi Pansy Parkinson kịp phản ứng lại hay nói gì thêm, Beavis đã kéo tôi nhanh chóng rời đi.


"Beavis, có chuyện gì gấp sao ?" Tôi đi sau nó hỏi.


"Harry Potter !"


"Harry Potter ?" Nó lại tìm được thứ mới mẻ gì nữa à ?


"Phải, cậu ấy rất nổi tiếng, là chúa cứu thế đó !" Lúc nãy cậu ngồi chung toa với hai người. Một người trong số đó rất nổi tiếng trong giới phù thủy.


Lúc nghe cái tên Harry Potter cậu bạn bên cạnh cậu tỏ vẻ... vẻ giật mình ?


"Nên ?"


"Bọn em ngồi cùng toa. Cậu ấy là người còn sống xót khỏi kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy chị."


Đi suốt hành lang Beavis kể cho tôi vài chuyện về chúa cứu thế Harry Potter này. Chính cậu bé còn lại đã phổ cập kiến thức cho Beavis. (Ý là lúc chưa đi tìm Bellanita, Beavis được Cậu bạn trong toa kể về câu chuyện của Harry đó, người kể là ai chắc hẳn các bồ biết mà nhỉ?)


Hình như Harry Potter rất nổi tiếng.


Nghe được Harry Potter đã sống xót khỏi kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy tôi vô cùng bất ngờ. Lúc còn ở nhà Marie đã nói rất nhiều thứ về thế giới phù thủy với chúng tôi, cô ấy cũng có nhắc đến kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy. Ông ta là một phù thủy thuộc phe ác hắc ám. Sức ảnh hưởng của ông ta về độ tàn ác khiến cả thế giới phù thủy phải sợ hãi, ngay đến cả cái tên cũng không dám nói thẳng ra, và người ta nói rằng chỉ có duy nhất một phù thủy khiến hắn sợ hãi là Albus Dumbledore, hiệu trưởng trường Pháp Thuật Hogwarts.


Thế nên tôi rất có hứng thú gặp được Chúa Cứu Thế Harry Potter này.


"Một người trâu bò như thế mà mẹ không nói cho chị em tụi mình biết."


"Đây, chính là toa này." Beavis kéo cửa của một toa ra.


Chúng tôi bước vào.


Bên trong có ba người, hai cậu bé, một cô bé và nhiều bánh kẹo. a ? Một cậu bé trong số đó tôi đã gặp được ở cửa tiệm phu nhân Malkin đây mà, cậu ta vẫn vậy, vẫn là mái tóc rối bời và đôi mắt màu xanh lá tò mò nhìn khắp nơi đó.


Cậu bé kia có mái tóc màu đỏ, trên mặt có những đóm tàn nhang, cậu ta có sống mũi dài, mắt màu xanh nước biển... vóc người cao và hơi gầy. Trên chân cậu ấy có một con chuột. Cô bé còn lại trông khá xinh xắn, tóc nâu mềm mại xoăn nhẹ được xoã trên vai, đôi mắt đen láy linh động.


Đồng dạng họ cũng đang quan sát tôi.


"Harry, Ron, đây là Bella chị song sinh của mình!" Beavis kéo tôi ngồi xuống rồi giới thiệu.


Tôi nhướn mày.


Thì ra cậu bé có đôi mắt màu xanh lá là Harry Potter.


"Xin chào, mình là Bellanita Martin."


Harry Potter rất vui vì có thêm bạn mới.


"Xin chào mình là Harry Potter. Rất vui vì được làm quen."


Ron Weasley hít sâu. "Beavis, chị của cậu đẹp quá !"


Beavis ngạo nghễ. "Tất nhiên..."


"Chào cậu, mình là Ronald Weasley."


"Ây! Mình là Laura, Laura Pauline nhó."


Đối với những người thân thiện tôi không keo kiệt lộ nụ cười tươi.


"Chào các cậu, Weasley, cảm ơn vì lời khen."


Hai tai Ron đỏ lên.


Cậu ta cầm con chuột lên. "Đây là Scabbers, chuột của mình. Trong nó thảm hại quá nhỉ ?"


Tôi cười gượng nhìn con chuột. "Một tí thôi." Trong con chuột hơi bẩn .


"Fred đã dạy cho mình một câu thần chú..."


Ron có vẻ muốn nói thêm gì đó nhưng tiếng mở cửa toa đã cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu ta.


"Có ai thấy con cóc ở đây không, Neville đã làm mất nó rồi?" Chủ nhân của giọng nói đó là một cô bé có mái tóc nâu dày và hai cái răng cửa lớn trông thật... dễ thương.


Mọi người điều lắc đầu.


Cô bé thở dài.


Ron rút đũa phép ra. "Thật ra mình được dạy một câu thần chú để biến nó thành màu vàng, các cậu muốn xem không?"


Tôi gật đầu.


Cô bé đó hỏi. "Cậu định làm phép à?"


"Ừ."


"Thế làm đi." Cô bé hất hàm.


Ron thẳng sống lưng "e hèm" một tiếng.


"Nắng trời, mật bơ, hoa cúc, có con chuột ngu béo núc, hãy biến nó thành màu vàng."


Nhưng con chuột chủ giật giật vài cái rồi thôi.


Mọi người "...."


Laura Pauline không khách khí cười to.


Tôi nhún vai.


Đây hình như không phải là câu thần chú, có lẽ Ron đã bị ai đó lừa ?


Cô bé kia giật giật khoé miệng. "Cậu có chắc đây là câu thần chú không? Chà... nó chẳng ăn thua gì mấy nhỉ ? Thật ra tôi cũng đã tự thử một câu thần chú đơn giản..."


Rút đũa phép của bản thân ra, cô bé rất tự nhiên đi vào trong ngồi bên cạnh tôi và đối diện với Harry Potter.


Cô bé chỉ đũa phép vào mặt cậu. "Ví dụ như..."


Harry Potter "!!!"


"Oculus Reparo." Cô bé đọc ra một câu thần chú.


Cái kính của Harry Potter lập tức lành lại, vết nức đã biến mất.


Ron giật mình. Thấy Harry Potter nhìn mình cậu ấy chỉ nhún vai.


"Tốt hơn rồi chứ ?"


Harry Potter ngơ ngác gật đầu.


"Ôi trời ơi hình như cậu là Harry Potter đúng không ? Chào cậu, mình là Hermione Granger."


Harry Potter "...ừm"


Hermione Granger quay đầu nhìn tôi và Beavis. "Hai người đẹp quá, giống nữa, sinh đôi sao ?"


Tôi cười cười gật đầu. "Mình là Bellanita Martin đây là Beavis Martin em trai mình."


Hermione Granger ồ lên. "Cậu ?"


Laura Pauline nháy mắt. "Laura Pauline ."


Hermione gật đầu rồi nhìn Ron Weasley với vẻ mặt không biết nói sao.


"Thế cậu là...?"


Ron Weasley đang ăn bánh nên nói chuyện không rõ ràng cho lắm. "ừm... mình là Ronald Weasley..."


Hermione Granger nhíu mày một chút liền giãn ra. "Các cậu nên thay áo chùng đi, tôi nghĩ sắp đến nơi rồi đó."


Cô bé kiêu ngạo đứng dậy đi ra ngoài, đi ra khỏi cửa cô bé liền quay lại. "À ừm... Weasley này, trên mặt cậu có vết nhọ đấy biết không ?"


Hermione Granger chỉ vào mặt của bản thân để diễn đạt. "Đây này, đúng đấy."


Thấy Ron Weasley cọ cọ vào mặt, cô bé mới vênh váo rời đi.


Tôi cảm thấy cô bé ấy là một người thẳng thắn.


Beavis thì bình thường không ưa cũng không ghét. Harry Potter và Ron Weasley hình như không thích cô bé đó lắm. Còn Laura Pauline thì không hiển thị thái độ gì.


"Thái độ như mẹ thiên hạ vậy..." Ron Weasley bực bội lên tiếng cọ cọ mặt.


Harry Potter tỏ vẻ đồng ý gật đầu.


"Mình thì cảm thấy cậu ấy có chút thẳng thắn thôi, còn lại điều bình thường." Trong cô bé khá thông minh. Lần này Laura Pauline mới lên tiếng. "Mình cảm thấy cô ấy đáng yêu."


Ron khẽ xuy xuy vài tiếng. "Mấy bồ nghĩ bản thân sẽ vào nhà nào."


Harry Potter "ah ?"


Ron Weasley " Hogwarts có bốn nhà, Gryffindor, Hufflepuff, Ravenclaw và Slytherin, mình nghĩ mình sẽ vào nhà Gryffindor, điều này là chắc chắn."


Harry Potter tò mò. "Nhà Gryffindor sao ?"


"Ừ... nhà Gryffindor đề cao sự dũng cảm đó nha."


Harry Potter lập tức nói. "Mình cũng muốn vào Gryffindor."


"Mình cũng muốn nữa !!" Beavis hào hứng nói theo. Tôi chỉ giữ trầm mặc..


"Nghe nói những đứa được vào nhà Slytherin là những đứa hư hỏng, xảo quyệt đấy." Ron nói nhỏ.


Beavis căng thẳng. "Chết rồi lỡ mình vào Slytherin thì sao?"


Ron vỗ vai nó. "Đừng căng thẳng, cậu nhiệt huyết thế này phải vào Gryffindor mới đúng."


Beavis vui vẻ trở lại, quay đầu nhìn tôi.


"Chị muốn vào nhà nào, Bella ?"


Tôi trầm ngâm suy nghĩ liền lắc đầu.


"Cứ thuận theo tự nhiên đi, chị chỉ mong vào chung nhà với em là được rồi." Tôi cũng không biết mình hợp với nhà nào.


Harry Potter "Mình nghĩ... cậu sẽ vào Gryffindor."


Tôi chỉ mỉm cười với cậu ta.


Laura Pauline lại nhìn ngoài cửa sổ suy nghĩ gì đó, không để ý chúng tôi lắm.




6/11/2020

Trước Sau
Copyright © Truyện Truyện 2024. Liên hệ: [email protected]