Lục Thanh Minh nói tiếp: “Anh đã hỏi thăm qua rồi, số tiền này đối với một vụ kiện của anh ta chỉ có thể là nhiều hơn, không hề ít. Tuyết Nhu, anh không muốn nhìn thấy em hủy hoại chính mình. Trước kia là anh không tốt, không thể bảo vệ em, còn phụ lòng am. Từ nay về sau, anh nhất định sẽ chăm sóc che chở em thật tốt”.
Mấy ngày chính anh ta cũng rất vất vả. Tuy rằng cô có thể không hoàn toàn trong sạch, nhưng anh không thể trách cô. Nói cho cùng, cũng là bởi vì anh quá vô dụng.
Sắc mặt Khương Tuyết Nhu rất phức tạp, trả lại tấm thẻ rồi nói: “Tôi không cần anh”
“Tuyết Nhu..." Lục Thanh Minh lo lắng: “Em muốn ở lại bên cạnh Hoắc Anh Tuấn sao? Em không hề thích anh ta, hơn nữa khi đó anh có thể nhìn thấy dáng vẻ của anh ta, căn bản không hề coi trọng em. Anh ta chỉ lấy em như một thứ đồ chơi mà thôi.”
“Ai nói tôi không thích anh ấy?” Khương Tuyết Nhu nhíu mày nói tiếp: “Lúc đó là bởi vì anh ấy quá tức giận” “Em đang nói giúp anh ta sao?
Lục Thanh Minh chấn động, trong giọng nói có chút buồn bực: “Có phải em vẫn còn giận anh không? Nếu em muốn trả thù anh. thì cũng không cần dùng cách này. Em nghe lời anh đi, đừng làm náo loạn, về sau em cùng anh ta phân rõ quan hệ, chúng ta có thể quay về như lúc trước. Anh sẽ lập tức xử lý hôn sự của chúng ta”.
“Lục Thanh Minh, con đang nói cái quái gì thế? Con điên rồi sao” Lương Hải Quỳnh bỗng nhiên lao ra, cướp lấy tấm thẻ trong tay Khương Tuyết Nhu, vươn tay tát thẳng vào mặt Lục Thanh Minh.
| "Bây giờ mẹ con chúng ta đã rơi vào hoàn cảnh này, con còn muốn đưa cho cô ta một ngàn năm trăm tỷ sao? Con điên rồi à? Số tiền này là cơ hội để con trở lại”
“Mẹ...” Lục Thanh Minh sắc mặt tái nhợt: “Con không muốn phải hối hận nữa, chỉ có Tuyết Nhu mới đáng để con trân trọng”
“Nhưng hiện tại cô ta không có quyền lực gì, không thể giúp con được” Lương Hải Quỳnh khóc lóc nói: “Bố con hiện tại cả ngày không thèm về nhà, mỗi ngày đều quấn quýt với ả xấu xa kia. Công ty còn không chia cho con, làm sao mẹ có thể chấp nhận được đây. Nếu con còn muốn cưới cô ta, cả cuộc đời con sẽ không có cơ hội để lật ngược tình thế được nữa”
Lục Thanh Minh nắm chặt tay, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy đau khổ: “Con không muốn suốt ngày phải tranh giành tập đoàn Lục Thị với người ta”
“Phải rồi, không phải lúc trước con cũng thích Khương Kiều Nhân sao, bây giờ con không muốn cưới cô ấy nữa à?”
Lương Hải Quỳnh không còn cách nào, kiên quyết nói: “Nếu hôm nay con nhất định muốn cùng Khương Tuyết Nhu ở bên nhau, mẹ sẽ chết tại đây cho con xem”
“Đừng ép mẹ..”. Cảnh hai mẹ con bọn họ tranh cãi ở ngay cổng chính đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Khương Tuyết Nhu bực bội nói: “Lục Thanh Minh, anh hãy nghe lời mẹ anh nói đi. Nếu anh thực sự ở bên tôi, tương lai khẳng định anh sẽ hối hận”.
Lục Thanh Minh ngẩn người, vội vàng nói: “Tuyết Nhu, em đừng nghe lời mẹ anh nói "..” "Tôi đã không còn thích anh từ lâu rồi” Khương Tuyết Nhu ngắt lời anh, giọng nói thực sự nghiêm túc.
“Anh nghĩ lại xem. Anh đã làm tổn thương tôi nhiều lần như vậy, làm sao tôi có thể thích anh. Hoắc Anh Tuấn rất tốt, anh ấy đã cứu tôi rất nhiều lần. Đừng nhìn anh ấy bề ngoài có vẻ lạnh nhạt, nhưng thực tế anh ấy là người rất cẩn thận, nhẹ nhàng. So với anh còn dịu dàng hơn rất nhiều. Là người ngoài lạnh trong nóng, bây giờ tôi rất thích anh ấy”
Nói xong mấy lời này, chính cô cũng thở phào nhẹ nhõm. Hóa ra hình ảnh của Hoắc Anh Tuấn trong lòng cô đã ngày càng khắc sâu rồi.
Lục Thanh Minh ngơ ngác nhìn cô.
Ngay từ khi còn nhỏ, cô đã không ngừng nói rất muốn gả cho anh khi lớn lên. Anh ta chưa từng nghĩ rằng sẽ có một ngày chính cô sẽ nói với anh rằng cô đã thích một người khác.
Anh ta không thể chấp nhận được. “Không, em đang lừa anh”.
Anh ta vươn tay muốn nắm lấy tay cô, nhưng Khương Tuyết Nhu đã nhanh chóng né tránh: “Làm ơn đừng đến quấy rầy cuộc sống của tôi nữa. Hiện tại tôi đang sống cùng Hoắc Anh Tuấn, nếu anh còn như vậy sẽ khiến anh ấy hiểu lầm tôi.
Cô nói xong liền quay người rời đi, không hề nhìn lại.
Lục Thanh Minh nhìn theo bóng dáng của cô ngày một xa, đau đớn hét lên một tiếng, hết chân này tới chân khác đá mạnh vào tường..
| Lương Hải Quỳnh lên tiếng thuyết phục: “Cùng mẹ trở về đi. Ông nội đã sắp xếp cho con một cuộc gặp mặt với con gái của nhà | họ Tư Mã rồi..
9 giờ 20 phút, Hoắc Anh Tuấn bước vào phòng họp tại công ty luật. Cuộc họp buổi sáng đang diễn ra một cách trật tự.
- ----------------------