Khương Tuyết Nhu châm biếm: “Đúng vậy, là chính tôi dụ dỗ cháu trai của ông ta tham ô, tham ô tới mức ngay cả thiết kế của tòa nhà còn không nên hồn.
Bây giờ mấy người muốn bán nhà, còn ai dám mua?”
“Đúng vậy, xem ra không thể được” Giám đốc Nhậm là người đầu tiên lên tiếng phản đối.
“Tôi cũng phải xem xét lại.
Không thể để tổn hại tới danh tiếng của Hồng Nhân được”
Cứ như vậy, đúng lúc một đám cổ đông bắt đầu đổi ý, Khương Tuyết Nhu ngữ khí ôn hòa nói với mọi người: “Không sai, tuy rằng tôi còn trẻ tuổi, nhưng tôi rất khiêm tốn, cũng rất nghiêm túc.
Có gì tôi không hiểu, các vị chú bác ở đây có thể dạy bảo tôi.
Hồng Nhân có được ngày hôm nay vốn không hề dễ dàng gì, bất kể Khương Thái Vũ đã hứa hẹn với mọi người bao nhiêu lợi ích, mục đích cuối cùng của chúng ta không phải là muốn cùng nhau chia lợi nhuận thật cao của Hồng Nhân hay sao?”
“Không sai” Trịnh Xuyên rốt cuộc cũng lên tiếng.
Tiếng nói của ông rất có trọng lượng: “Phẩm hạnh của ông chủ một công ty niêm yết là rất quan trọng, hơn nữa sau sau khi Tuyết Nhu ngồi lên vị trí chủ tịch, tôi sẽ toàn lực phụ tá.
Mọi người hẳn là biết tôi cũng đã từng giúp đỡ cho cô Khương Thanh Thư trong quá trình.
Cũng nhờ có cô Khương Thanh Thư mà mới có Hồng Nhân ngày hôm nay”
“Chúng tôi đương nhiên vẫn tin tưởng năng lực của giám đốc Trịnh” Giám đốc Nhậm gật đầu tán đồng.
“Một khi đã như vậy, chúng ta liền một lần nữa biểu quyết bình chọn đi.
Chủ tịch Diêu, ông cảm thấy thế nào?” Trịnh Xuyên nhìn sang chủ tịch Diệu đồng, nhắc nhở: “Chủ tịch Diêu, lúc trước nếu là tôi muốn cùng ông cạnh tranh vị trí chủ tịch, ông cũng không có khả năng yên ổn ngồi vững tới ngày hôm nay”
“Tôi đồng ý” Chủ tịch Diêu tránh ánh mắt của Khương Thái Vũ, gật đầu: “Hiện tại bắt đầu bỏ phiếu”
Mọi người lục tục nhấc tay, cuối cùng kết quả là chín với bảy.
Khương Tuyết Nhu chín, Khương Thái Vũ bảy.
“Vậy chúng ta chúc mừng cô Khương Tuyết Nhu đảm nhiệm vị trí tân chủ tịch” Trịnh Xuyên đi đầu vỗ tay.
Khương Thái Vũ lập tức đập bàn, sắc mặt vô cùng dữ tợn: “Việc biểu quyết bầu cử vốn không phải trò đùa, không thể cứ bầu đi bầu lại như thế được.
Lúc trước là tôi đã được chọn, các người còn tính toán thế nào nữa?”.
Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.
“Giám đốc Khương nhìn có vẻ không phục lắm” Khương Tuyết Nhu cười, cất giấu ánh mắt | lạnh lẽo: “Ông còn muốn làm cho rõ ràng thế nào? Nếu không phải nhờ có mẹ tôi, thì ông và công ty này vốn dĩ có liên quan gì tới nhau đầu.
Vậy mà ông vẫn chưa thấy đủ”
“Cô.
.
.
” Khương Thái Vũ giận trừng mắt nhìn cô, quả thực không thể tin được không lâu trước đây, khi đứng trước mặt ông, cô còn phải cẩn thận chú ý vậy mà bây giờ lại to gan làm càn như vậy.
“Nếu ông còn làm loạn, tôi chỉ có thể gọi bảo vệ đưa hai người ra ngoài” Khương Tuyết Nhu không chút nào nể tình, trực tiếp cảnh cáo.
Khương Thái Vũ tức giận thiếu chút nữa bốc khói đầu.
Ở đây có nhiều cổ động như vậy, không có bất cứ ai giúp ông ta nói một lời.
| “Giám đốc Khương, ngồi xuống đi” Chủ tịch Diều bất đắc dĩ thở dài: “Việc này đã kéo dài quá.
lâu rồi.
Đại hội còn có rất nhiều việc cần giải quyết.
”
“Đúng vậy, có điều trước hết cần phải yêu cầu những người không liên quan tới buổi đại hội này đi ra ngoài” Khương Tuyết Nhu liếc nhìn về phía Khương Kiều Nhân.
| Khương Kiều Nhân trước mặt mọi người bị đánh thẳng vào mặt, hốc mắt đỏ lên, ủy khuất nói: “Tuyết Nhu, chị biết em không thích chị, nhưng.
.
.
” m
“Tôi nói sai ư? Chẳng lẽ chị có tư cách ngồi lại đây sao?” Khương Tuyết Nhu mỉa mai: “Cô Khương chẳng phải rất hiểu quy định và kỷ luật của công ty là gì?
“Được rồi, đi ra ngoài đi” Chủ tịch Diêu mất hết kiên nhẫn nói.
Khương Kiều Nhân sắc mặt trắng nhợt, nhưng cũng chỉ có thể bất lực đi ra ngoài.
Cửa phòng họp lại lần nữa đóng lại, cô ta tức tới mức nước mắt đã chảy ra.
Không bao lâu sau, Tần Tử Phong gọi điện thoại tới: “Kiều Nhân, chúc mừng em.
Hiện tại bác trai đã trở thành tân chủ tịch của Hồng Nhân rồi”
Khương Kiều Nhân giống như lại bị tát thêm một cái.
Tần Tử Phong không để ý thấy bất thường, tự mình nói tiếp: “Chờ tới khi bố em chính thức nhậm chức, vậy thì dự án Bắc Hạ có thể chính thức khởi động rồi.
Tới lúc đó, nhà họ Tần và nhà họ Khương của chúng ta hợp tác, ở Bắc Hạ xây dựng một khu nghỉ dưỡng năm sao.
Rất nhanh thôi, cho dù là Bắc Hạ hay là Thanh Đồng, đều sẽ là đất của chúng ta”.
“Ha ha, anh hiện tại rất muốn nhìn xem sắc mặt thảm hại của nhà họ Hạ gia và nhà họ Chu”
“Kiều Nhân, tại sao em không nói gì vậy?”
Nói một hồi vẫn không thấy có tiếng đáp lại.
Tần Tử Phong rốt cuộc cũng nhận ra cô trước sau vẫn hoàn toàn im lặng.
- ----------------------
.