Chương 18: Nhật ký phản nghịch của thiên tài bia đỡ đạn
Cập nhật 3 năm trước
Quang não vẫn nhấp nhô luồng sóng, hiện ra ánh sáng mạ điện lộng lẫy, những dòng dữ liệu bé nhỏ chạy tán loạn ở giữa, thỉnh thoảng lại va chạm xẹt ra chút tia lửa.
023 ngồi phía trước quang não chơi trò pacman mà lần trước 061 đưa tới, trong phòng đều là tiếng chiêm chiếp khi pacman ăn đậu.
Mái tóc trắng của cậu ấy đã được cắt ngắn, lại còn được uốn xoăn.
061 chào hỏi: “Mới làm tóc à?”
023 hơi suy nghĩ một chút mà nhìn 061: “Tại sao lại đến lúc này?”
061: “Chủ thần tìm tôi.”
023: “Bộ não hỏi anh chuyện gì?”
061: “…”
Chủ thần là một sinh vật có hình dáng là bộ não cực lớn, khác với quang não mà 023 trông coi, nó có thực thể, nhúc nhích một cách kỳ quái, có cảm xúc, có thần kinh, giống như não người khổng lồ thời viễn cổ được chăm sóc trong phòng thí nghiệm.
…Đương nhiên quả thật cũng rất giống phần bộ não trong nồi lẩu mà con người rất yêu thích.
023 vừa chơi game vừa hỏi: “Anh sợ ông ta nghe thấy hả? Phòng làm việc của tôi cách Trong Khoảnh Khắc đến sáu mươi gian phòng. Huống hồ số liệu ban đầu của chúng ta có chứa hiệp ước tường lửa và hiệp ước riêng tư. Cho dù là Chủ thần cũng không có quyền xâm phạm chuyện riêng của chúng ta.”
061 bất đắc dĩ nói: “Ở trước mặt tôi đương nhiên có thể nói. Mà từ cái lần cậu đề cập đến chuyện bộ não với 009 thì mỗi lần có họp là ánh mắt của cậu ấy nhìn Chủ thần đều không bình thường.”
023 lườm một cái: “…Ông ấy gọi anh tới làm gì?”
061 khẽ nở nụ cười: “Chuyện tốt. Chủ thần hỏi thăm tình hình công việc gần đây của tôi. Còn nói là hy vọng tôi tham gia kế hoạch mở rộng hạng mục phục vụ kiểu mới.”
023: “Lợi ích là gì?”
061: “Hạn mức chấp hành nhiệm vụ được giảm tối đa đến 120 lần.”
Hỏi qua lợi ích, 023 mới hỏi tiếp: “Nội dung?”
061 lắc đầu: “Không biết.”
“…Không biết?”
“Tôi vẫn chưa ký. Chủ thần nói là chỉ báo trước cho tôi một tiếng, chờ triển khai kế hoạch sẽ thông báo cho tôi.”
“Đại khái tình hình thí nghiệm như thế nào?”
“Chủ thần có nói rõ sẽ không vi phạm pháp luật không gian cũng như đã có hiệp ước cơ bản.”
“120 lần, đãi ngộ rất hậu hĩnh.” 023 tằng hắng một cái, thả xuống máy chơi game, vươn vai hoạt động gân cốt, tựa như vô tình lại hữu ý hỏi: “Hiện tại cùng Trì Tiểu Trì quan hệ thế nào rồi?”
Trực giác của 061 cảm thấy cách hỏi này của 023 có chút kỳ lạ, nhưng có lẽ là lo lắng cho anh và ký chủ có quan hệ thân thiết, vì vậy cũng không nghĩ sâu xa.
Anh khách quan mà đánh giá: “Quan hệ khá tốt.”
023 không có hứng thú, chỉ thuận miệng đáp một tiếng: “Ừm hử.”
061 ôn hòa nở nụ cười: “Rõ ràng là cậu hỏi, tại sao phản ứng lại lạnh nhạt như vậy.”
023: “Tôi chỉ thuận miệng hỏi mà thôi. Anh muốn nghe tôi nói cái gì hả?”
061: “Tỷ như hỏi một chút tôi tới tìm cậu làm gì?”
023 nhướng một bên lông mày: “Anh đến tìm tôi làm gì?”
061 nói: “Toàn tập Harry Potter. Làm phiền cậu.”
Mấy phút sau, 061 kiểm tra cơ sở dữ liệu: “Đã nhận được, cám ơn.”
023 xòe tay ra nói: “Quà của tôi đâu?”
061 lấy ra từ trong ngực một bịch bánh quy nướng do Trì Tiểu Trì làm rồi ném cho 023.
023: “…Thiệt hay giả? Anh tưởng tôi là 009 hả?”
061 nói: “Lần này tới gấp quá, chờ lần sau bù lại.”
023 bất mãn mà hừ một tiếng, cũng coi như bỏ qua cho 061.
Chờ 061 đi ra, 023 cầm lấy bịch bánh quy và máy chơi game, tiện tay đặt xuống đất, hai chân xếp bằng, ngồi ở trên ghế, mở lên mặt bàn thật mỏng, lộ ra bộ phận bên dưới bàn.
Bên dưới là một mạng lưới dày đặc thông tin, có trăm ngàn số liệu lúc nha lúc nhúc đan xen ngang dọc, áng sáng màu xanh như nước biển càng phản chiếu rõ ràng dữ liệu đang di chuyển trong mắt 023.
Cậu ta nhanh nhẹn tìm kiếm trong bảy mươi đến tám mươi mạng lưới đang biểu hiện trạng thái Online, tuần tự nhập vào bên trong đầu mình.
Chốc lát, trước mắt cậu ta hiện ra một kênh tán gẫu, tên gọi “Tôi và 367 tên ngu ngốc.”
[023]: Có tin tức tốt, mấy cậu muốn nghe hay không.
[011]: Nói đi.
[182: Nói.
[1999]: Hả?
[089]: 023, anh đã bảo cậu đổi tên rất nhiều lần rồi mà.
[089]: Mỗi lần nhìn thấy cái tên của kênh này là anh chỉ muốn đến văn phòng của cậu mà đập chết cậu thôi.
[023]: Ôi.
[089]:…
Kênh tán gẫu bắt đầu đủ loại pha trò, trong nháy mắt tin tức ban đầu 023 truyền đến đã bị đẩy tuốt lên trên, không còn nhìn thấy nữa.
Lướt chừng một trăm tin nhắn, cuối cùng cũng coi như có người nói câu đáng tin.
[139]: Tớ vừa nhìn thấy 061 đi ra từ phòng của cậu.
[139]: Cho nên tin tức tốt là có liên quan đến 061 à?
[139]: Có liên quan đến Trì Tiểu Trì luôn không?
[089]: Có lẽ vậy. 061 vừa mới bị Chủ thần gọi đến.
[023]: Tin tức nội bộ, anh ấy nhận được phúc lợi không tệ, có cơ hội có thể sớm quay lại —-hạn mức nhiệm vụ tối đa của anh ấy có thể được giảm đến 120 lần.
[1999]:…
[221]:…
[1983]:…
[131]: Có thật không?!! Anh ấy có thể trở lại?!! Thật là tốt quá!!
[015]: [pháo hoa] [pháo hoa] [pháo hoa]
[177]: Thật sự là chuyện tốt.
[1112]: Đúng đấy, em còn tưởng là 023 phô trương thanh thế, dù sao thì mõm chó không mọc được ngà voi mà.
[023]: 1112, nếu như sau này không muốn tiếp tục tải phim thì không cần phải nói quanh co lòng vòng như thế đâu.
[1112]:….Ba ba!
[1112]: baba thấy tư thế quỳ của con đủ tiêu chuẩn chưa.
[023]: Ừm, cũng được.
[089]: Bạch mao, anh nhớ trước đây cậu là người không ủng hộ 061 và Trì Tiểu Trì đến bên nhau nhất mà.
[023]: Đó là trước đây, hiện tại không giống.
[1999]: Đúng đấy đúng đấy, 200 lần nhiệm vụ làm sao có thể giống với 120 lần? 061 đã tiến vào đây mười hai năm, chưa bao giờ thấy ảnh xin nghỉ, vậy mà mới miễn cưỡng làm được một nửa.
[023]: Lúc trước tôi nghĩ Trì Tiểu Trì sẽ không chờ anh ấy, anh ấy cũng không cần thiết tiếp tục ôm hi vọng hão huyễn nữa. Cứ như vậy mà quên đi Trì Tiểu Trì cũng tốt.
[023]: Nhưng nếu anh ấy tham gia kế hoạch kia thành công, dẫn dắt Trì Tiểu Trì xong, nhiều nhất bận thêm chừng bốn năm năm thì anh ấy có thể quay lại thế giới cũ của mình rồi.
[131]: Nhưng mà Trì Tiểu Trì sẽ chọn lựa quay lại thế giới cũ sao?
[131]: Các ký chủ mà mình dẫn dắt lúc đầu đều muốn trở về, nhưng đến cuối cùng không có ai chịu trở lại thế giới ban đầu, đều lựa chọn thế giới mà họ thích nhất trong mười thế giới nhiệm vụ để ở lại.
[131]: Nếu như cậu ta cũng giống như những người khác thì sao.
[131]: Còn nữa, hiện tại 061 chẳng nhớ rõ chuyện gì, coi như có thể trở lại thế giới cũ thì anh ấy có biết mình muốn đi tìm người nào hay không?
[131]: Chúng ta bị điều khoản bảo mật dùng thế lực bắt ép, căn bản không có cách nào báo cho anh ta chuyện liên quan đến Trì Tiểu Trì, dù chỉ là hơi hơi nhắc đến chuyện năm đó cũng đều bị che kín hoàn toàn.
[139]:…
[654]:…
[1999]:…
[089]: Mọi người vốn đang trò chuyện thật cao hứng, cậu nhiều lời như vậy để làm gì.
[089]: Có ai có thể niêm phong cái miệng của kẻ chủ nghĩa bi quan này lại giùm được không?
[1999]: Em ở cách vách 131, để em đi.
023 đang hớn hở chú ý nội dung kênh tán gẫu thì đột nhiên nghe được tiếng gõ cửa.
Không kịp cưỡng ép đăng xuất, 023 cứ như vậy mà đối mặt với 061, mắt to trừng mắt nhỏ.
Trên đầu cắm đủ loại đường truyền, 023 da mặt dày, tâm lý vững vàng, bình tĩnh như mọi ngày: “Anh quay lại làm gì?”
061 hỏi cậu ấy: “Đang tám chuyện à?”
023 phủ nhận: “Tôi không có nhàm chán như vậy.”
…Tôi không có, tôi không có, anh đừng có nói bừa nha.
061 chống vào khung cửa, bật cười: “Được rồi, không nhàm chán. Tôi cố ý quay lại để nói với cậu một tiếng, nếu như cậu không muốn ăn bánh quy thì có thể chia cho mọi người, đừng lãng phí.”
023 nhìn về phía bịch bánh quy, tích chữ như vàng mà đáp: “Ừm.”
061 lại nói: “Còn nữa, Chủ thần có nói, kế hoạch kia không tính là hạng mục bảo mật. Nhưng bởi vì kế hoạch còn chưa thành hình, cần thiết phải qua giai đoạn thử nghiệm, số lượng người được chọn cũng tạm thời chỉ có một mình tôi mà thôi.”
023 nhướng lên hàng lông mày trắng như tuyết của mình: “Ý của anh là gì? Tôi là người tùy tiện khua môi múa mép sao?”
061 cười: “….Khụ khụ, dĩ nhiên không phải. Vì chỉ có một trường hợp đặc biệt nên tôi lo lắng mọi người sẽ cảm thấy khó chịu.”
023 lạnh lùng tỏ thái độ: “Anh yên tâm. Cho dù hiện tại chỉ có một người có cơ hội thoát khỏi nơi này thì e là cũng không ai đi giành với anh đâu.”
….Ai cũng biết anh đã chờ bao lâu rồi.
Mặc dù bây giờ chính anh cũng không biết đang chờ ai, nhưng là bạn bè đã bao nhiêu năm, tất cả mọi người đều giúp anh nhớ kỹ.
061 khách khí một câu: “Cám ơn.”
023 vung tay lên, ra hiệu cho 061 vô sự bãi triều.
Sau khi 061 chân chính rời đi, 023 nhìn kênh tán gẫu, phát hiện mọi người đang thương lượng tổ chức thành đoàn thể để đi vây xem Trì Tiểu Trì trong lời đồn kia.
023 ngồi xem trong phút chốc thì mới thỏa mãn đóng cửa sổ truyền tin, cầm bịch bánh quy đi phân phát cho từng nhân viên hệ thống mỗi người một chút.
Cạch cạch một tiếng, cửa phòng 1008 đóng lại, chỉ dư lại dữ liệu bên trong quang não vẫn còn chuyển động mãnh liệt như dòng nước xiết, phản xạ ánh sáng giữa mặt bàn trống rỗng.
Dần dần, bên trên quang não nhô ra một thứ.
Ban đầu thứ đang chậm rãi nhô ra tựa như một khối u không tính là trơn nhẵn, cuối cùng lại hóa thành một khuôn mặt người.
Mặt người không miệng không mũi, chỉ có mắt và lỗ tai là rõ ràng.
Toàn bộ quang não và gian phòng cũng bắt đầu biến hình, phát ra tiếng lách cách nho nhỏ.
….Quang não, sàn nhà và mặt trên vách tường hiện ra một ngàn khối u, một ngàn khuôn mặt người, tai mắt mở rộng, trầm mặc nhìn kỹ nghe lén hết thảy những gì vừa phát sinh trong phòng.
Trong lúc nhất thời, trạm trung chuyển dữ liệu sạch sẽ lập tức biến thành một căn phòng lúc nhúc tai mắt.
Nếu có người bước vào thì nhất định sẽ bị dọa đến giật mình.
Rất nhanh, 023 quay trở lại.
Cậu tiện tay đẩy cánh cửa được đóng hờ, khối u mặt người cũng chậm rãi di chuyển theo từ đằng sau cánh cửa.
Mà đập vào mắt 023 chính là trạm dữ liệu cực kỳ bình thường, cả căn phòng khôi phục trở lại, quang não vẫn tỏa ra ánh sáng ấm áp, giống như cảnh tượng kỳ dị vừa xuất hiện chỉ là một giấc mộng mà thôi. fynnz.wordpress.com
Trong khi đó, hết thảy hình ảnh và âm thanh đều truyền vào Trong Khoảnh Khắc của Chủ thần cách nơi này sáu mươi gian phòng
Não người khổng lồ màu đỏ sẫm đang ngọ nguậy phía dưới mái vòm cao ngất, ở trên vách tường của Trong Khoảnh Khắc có khắc một bảng dữ liệu cực lớn.
Trước đây, trên bảng dữ liệu này sẽ thể hiện đủ loại dữ liệu màu đỏ màu cam biến hóa đan xen, hết đợt này đến đợt khác, giống như thủy triều.
Nhưng hôm nay trên bảng dữ liệu chỉ thể hiện tin tức của một người.
“Giám sát dữ liệu thông tin của ký chủ 1198.”
“Họ tên ký chủ Trì Tiểu Trì, giới tính nam, tuổi tác 26 tuổi, chiều cao 1m81, cân nặng 64kg.”
“Dữ liệu hiện tại, trị giá hảo cảm 46, trị giá hối hận 46, trị giá hảo cảm đang theo biên độ giảm, trị giá hối hận đang theo biên độ tăng.”
Đại biểu trị giá hảo cảm màu đỏ và đại biểu trị giá hối hận màu xanh, cũng không khác biệt so với dữ liệu xuất hiện trên bảng dữ liệu cá nhân của Trì Tiểu Trì.
Tuy nhiên ngoại trừ hai loại dữ liệu này thì trên bảng dữ liệu của Trong Khoảnh Khắc lại có thêm một trị giá màu đen.
Khi quét đến trị giá đó thì giọng nói máy móc khó phân biệt nam nữ của trí tuệ nhân tạo đột nhiên cất cao âm lượng —–
“Cảnh báo, cảnh báo, phát hiện dị thường trong trị giá nhiễu loạn của ký chủ 1198, trị giá nhiễu loạn dị thường, thấp hơn bình quân rất nhiều. Xin chú ý.”
Sau một lúc trầm ngâm, bên trong bộ não đang chập chờn sóng điện phát ra một mệnh lệnh: “Trị giá nhiễu loạn đỉnh điểm xảy ra lúc nào?”
Hệ thống trải qua đo lường tính toán, đem hình ảnh hiện ra trên bảng dữ liệu.
—– Đó là khi Trì Tiểu Trì lần đầu nhìn thấy Dương Bạch Hoa, dựa vào xe nhìn người đang tới, hơi ngẩn ra.
Khi nhìn thấy gương mặt kia, trị giá nhiễu loạn của Trì Tiểu Trì đã xảy ra gợn sóng rõ rệt.
Nhưng chỉ ngay sau đó trị giá nhiễu loạn của Trì Tiểu Trì lại trở nên chết lặng, mặc cho Dương Bạch Hoa lắc lư trước mặt cậu thì cũng không thể gây nên bất cứ rung động gì.
Xem qua hình ảnh, Chủ thần lặng lẽ.
Qua hồi lâu, ông ta phát ra mệnh lệnh thứ hai.
Mệnh lệnh kéo dài âm điệu, trong hờ hững lộ ra một sự quỷ dị khó tả: “…Tiếp tục để ý tình hình trị giá nhiễu loạn của Trì Tiểu Trì. Nếu như tình huống không thay đổi thì xét tăng độ khó ở thế giới thứ hai, nếu như tình huống kéo dài thì chuẩn bị đưa 061 tiến vào kế hoạch.”