Vẫn chưa đưa lên hội nghị thường vụ chính phủ tỉnh để nghiên cứu, liền thông qua văn bản tài liệu chính phủ tỉnh quyết định?
Hoàng Văn Thanh làm việc này, thật sự là mạo hiểm nguy hiểm rất không nhỏ.
Không đưa lên hội nghị thường ủy Tỉnh ủy để nghiên cứu, Hoàng Văn Thanh đã một mình thông qua văn phòng chính phủ tỉnh ban bố tin tức, nếu đến lúc đó bị Chu Trì Khôn chủ đạo hội nghị thường ủy Tỉnh ủy đẩy ngã nội dung văn bản tài liệu của văn phòng chính phủ tỉnh, chỉ sợ Hoàng Văn Thanh sẽ đánh mất hết mặt mũi.
"Nội dung gì vậy?" Dương Tử Hiên hỏi.
"Văn bản tài liệu tìm từ ngữ tương đối cẩn thận, chỉ đề nghị tất cả thành phố thăm dò ra một con đường để thay đổi chế độ xã hội xí nghiệp nhà nước! Phải giải phóng tư tưởng!" Hồ Khải nói.
Dương Tử Hiên không nhịn được mà cười phá lên, khó trách, đây là Hoàng Văn Thanh muốn phổ biến đại kế thay đổi chế độ xã hội xí nghiệp nhà nước từ trên xuống dưới của hắn.
“Hoàng chủ tịch tỉnh của chúng ta muốn dựng thế, chỉ sợ hiện tại ngoại trừ thành phố Tử Kim ra, thị trưởng các thành phố khác đều đang lót gối đầu suy nghĩ một chút về phần văn bản tài liệu khẩn cấp Hoàng chủ tịch tỉnh chúng ta phân phó xuống dưới này!"
Dương Tử Hiên cười nói: "Hoàng chủ tịch tỉnh không muốn tự mình đụng vào đầu đường dây cao thế này, đành phải không trâu bắt chó đi cày, vội vàng bắt chút ít thị trưởng phía dưới kia đụng vào đường dây cao thế, dò xét phản ứng của trung ương...”
“Như thế rất phù hợp tính cách cẩn thận của hắn, biết chú ý thì sẽ giữ được thuyền đến vạn năm!”
“Chính là loại tâm tính cẩn thận bảo thủ này, đã khiến cho hắn lần lượt bỏ lỡ cơ hội tốt để phát triển La Phù kinh tế, cũng chầm chậm mất đi sự tín nhiệm của trung ương đối với của hắn..."
"Chu bí thư sẽ làm gì?" Dương Tử Hiên nhìn đoàn xe quy mô hùng vĩ của Chu Trì Khôn ra khỏi đại viện Tỉnh ủy.
"Buổi trưa hôm nay, Chu bí thư mở tiệc chiêu đãi xí nghiệp Hàn quốc tại khách sạn Hợp Thành Phúc, đây là bữa cơm trưa mà Chu bí thư và Hoàng chủ tịch tỉnh cùng đi tham gia, gặp lại đám xí nghiệp Hàn quốc kia..." Hồ Khải móc bản ghi việc ra nhìn nhìn, sau đó mới nâng con mắt lên trả lời.
Công tác thư ký cho lãnh đạo, phải thời khắc lưu ý động thái giữa hai nơi chính phủ tỉnh và Tỉnh ủy, cùng với hoạt động tiêu biểu của người lãnh đạo chủ yếu.
"Đồng thời còn làm ra một hội nghị nối tiếp hạng mục, mở rộng giao lưu nối tiếp với ba nhà xí nghiệp Hàn quốc với tỉnh ta, sẽ xây dựng một sản nghiệp của riêng Hàn quốc viên ở thành phố Tử Kim, khu kỹ thuật công nghiệp Đông Sơn..." Hồ Khải giải thích thêm một chút.
Dương Tử Hiên nhíu mày, đối với các xí nghiệp Hàn quốc, hắn đúng là không có một chút cảm tình gì, đám gia hỏa này, đều là một đám quỷ hút máu người.
Trong nước tiến cử một ít xí nghiệp đầu tư bên ngoài vào, ước nguyện ban đầu là "dùng thị trường đổi kỹ thuật", thông qua tiến cử những xí nghiệp này để học tập thủ đoạn hiện đại hoá quản lý kỹ thuật và các kỹ thuật tiên tiến.
Nhưng vài chục năm sau đã chứng minh, những ước nguyện ban đầu này đều là bên chính phủ tình nguyện mà thôi.
Rất nhiều xí nghiệp đầu tư bên ngoài cho tới bây giờ đều là phong tỏa đối với kỹ thuật, trong nước chỉ là thị trường cung cấp nhà máy gia công giá rẻ và sản phẩm phá giá cho bọn họ.
Thời điểm Chu Trì Khôn đảm nhiệm chủ tịch tại Lỗ Đông tỉnh, đã bắt đầu tiến cử xí nghiệp Nhật Hàn quy mô lớn, quan hệ rất sâu cùng với một ít xí nghiệp Nhật Hàn.
Trung ương điều hắn đến La Phù tỉnh, tự nhiên cũng là hi vọng hắn có tác dụng lợi dụng những nhân mạch này, tiến cử xí nghiệp đầu tư bên ngoài Nhật Hàn đầu tư vốn liếng vào La Phù tỉnh, cái tỉnh lớn rớt lại phía sau này, trợ giúp La Phù tỉnh có thể quật khởi ở khu trung bộ.
Quang mang của Hoàng Văn Thanh xem như hoàn toàn bị Chu Trì Khôn che đậy kín rồi.
Đoạn thời gian trước, Hoàng Văn Thanh cũng một mực làm công tác kêu gọi đầu tư, đáng tiếc, cùng so sánh với lần thứ nhất Chu Trì Khôn tiến cử, đã được gần một trăm trăm triệu, thật sự là không cách nào so sánh nổi.
Dương Tử Hiên còn chú ý tới, lần này trong tỉnh tiến cử không ít xí nghiệp Hàn quốc chuyên về phương diện máy móc cùng công nghiệp nặng.
La Phù tỉnh là tỉnh lớn chuyên về công nghiệp nặng, tiến cử những xí nghiệp Hàn quốc này, hơn phân nửa sẽ kết hợp cùng với xí nghiệp nhà nước công nghiệp nặng trong tỉnh, cùng nhau bỏ vốn chế tạo hạng mục mới, coi như là một loại phương thức để cho các xí nghiệp nhà nước thay đổi chế độ xã hội.
Chỉ là, loại phương thức này một mực có nguy cơ xói mòn tài sản quốc hữu, nhất là các nhãn hiệu quốc hữu, hoàn toàn bị nhãn hiệu đầu tư bên ngoài che mất, rất nhiều nhãn hiệu quốc hữu nổi danh đều bị nhãn hiệu đầu tư bên ngoài che dấu.
Lúc này đúng là thời điểm Chu Trì Khôn thi triển quyền cước, Dương Tử Hiên không biết chạy ra ngoài giội nước lã vào đầu hắn, hậu quả khi đắc tội một Bí thư Tỉnh ủy, là chuyện Dương Tử Hiên căn bản không chịu nổi.
Chỉ là, Dương Tử Hiên không trực tiếp giội nước lã, không có nghĩa là hắn không biết mượn miệng người khác đi giội nước lã.
Nếu để cho Hoàng Văn Thanh giội nước lã cho phương thức tiến cử xí nghiệp Hàn quốc kết hợp với xí nghiệp quốc hữu của Chu Trì Khôn, tình huống đó nhất định là cực kỳ thú vị.
Khóe miệng Dương Tử Hiên hiện lên một nụ cười xấu xa, hắn rất hi vọng Hoàng Văn Thanh và Chu Trì Khôn tiếp tục sao hỏa đụng phải trái đất.
Chỉ có trong lúc Hoàng Văn Thanh và Chu Trì Khôn xảy ra mâu thuẫn nặng nề, Đại Danh hệ mới có thể tiến thêm một bước mở rộng lực ảnh hưởng.
"Cậu đem thoáng sửa sang lại tư liệu công ty Xuân Huy một tý, sau đó thì đưa đến phòng làm việc của tôi!"
Buổi chiều phải đến công ty Xuân Huy điều tra nghiên cứu, Dương Tử Hiên đương nhiên muốn tìm hiểu về công ty Xuân Huy trước, đây là một trong những xí nghiệp tỉnh thành có hiệu quả và lợi ích tương đối khá.
Dương Tử Hiên muốn làm văn trên mặt thay đổi chế độ xã hội xí nghiệp nhà nước, thoáng nghiên cứu cái công ty này Xuân Huy, có thể nhìn ra được toàn bộ mọi thứ.
...
Nội thành thành phố Tử Kim có khu Hy Giang, khu Tử Dương, khu Giang Đông, khu Tân Phổ, khu Đông Sơn, khu Đại Thành.
Khu Tử Dương là nơi thiết lập cơ quan chủ yếu của Tỉnh ủy và chính phủ tỉnh, cũng là nơi đặt trụ sở thị ủy chính phủ thành phố Tử Kim, có đại bộ phận cơ quan trực thuộc tỉnh.
Khu Kiến Giang chủ yếu là nơi các loại trụ sở nghề nghiệp và trường cao đẳng đóng quân, khu Giang Đông là căn cứ công nghiệp nặng, nhà máy chế tạo ô tô Tử Kim và thép tím nổi tiếng đều ở Khu Giang Đông, khu Tân Phổ và khu Đông Sơn là khu công nghiệp mới phát triển.
Công ty Xuân Huy nằm tại khu Giang Đông, cũng là một xí nghiệp chế tạo lão thành, là một nhà máy chế tạo thiết bị lạnh, bắt đầu từ năm tám sáu đã thực hành chế độ xưởng trưởng phụ trách.
Năm đó đã bắt đầu từ lỗ lã mà buôn may bán đắt, về sau đều là nhà giàu cung cấp lợi nhuận thuế ở khu Giang Đông, trước khi Chu bí thư nhậm chức Bí thư Tỉnh ủy còn đến thị sát.
……
Tổ trưởng kiểm tra kỷ luật công ty Xuân Huy Lưu Bảo đã gọi điện thoại cho Hồ Khải, nói bên kia phái người đến chờ đợi ở trước đường cái rồi, Dương Tử Hiên bảo Lưu Bất Khắc lái xe đi qua, Hồ Khải cũng đi theo sau.
……..
Bên trong khu biệt thự của Đái gia, hoàn cảnh rất yên tĩnh, đằng sau có hậu hoa viên, có hòn non bộ hình thác nước chảy, rừng cây mọc xung quanh.
Đái Mộc Cát mặc một bộ váy dài màu da cam ngồi ở trên tảng đá, khí chất rất thanh cao, thân thể linh lung, ngơ ngác nhìn hòn non bộ kiểu thác nước chảy đến xuất thần, yên tĩnh tựa như một pho tượng Lăng Ba tiên tử.
"Tôi còn tưởng Đái đại tiểu thư của chúng ta đã chạy đi đâu, thì ra là ngây người ở chỗ này!" Hai cô gái ăn mặc quần jean áo may ô một trái một phải từ phía sau đi tới, lần lượt ngồi xuống gần đôi chân đầy tính đàn hồi của Đái Mộc Cát.
Hai người này đều là bạn chốn khuê phòng của Đái Mộc Cát, đều từng học tại đại học kinh thành.
"Xem ra chủ nghĩa độc thân Đái đại tiểu thư của chúng ta một mực thực hiện đã tan biến rồi..."
"Cô gái nhỏ, có phải là trốn tránh chúng tôi ngồi ở hậu hoa viên nghĩ đến người đàn ông nào đó?"
"Nói đi, đang nghĩ đến người đàn ông nào, để cho chúng tôi hỗ trợ tham khảo một tý, nhìn xem hắn có tư cách lấy Đái cô nương xinh đẹp mà kiêu ngạo về nhà hay không..."