Tính mẫn cảm trong buôn bán của Đái Mộc Cát vẫn còn rất cao, Dương Tử Hiên muốn giúp công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích đáp cầu dắt mối với Đái Mộc Cát, hơn nữa còn cùng nhau bỏ vốn kinh doanh nhà dất kinh thành, đương nhiên là ý của Tuý Ông không phải ở rượu (có dụng ý khác).
Kinh thành là nơi nằm dưới chân Hoàng thành, Dương Tử Hiên đúng là không nắm chắc mở chung cư quy mô lớn ở kinh thành, làm thực nghiệp mới là chính đạo, nhưng điện tử Dương Ban Mai Xích vẫn vô danh ở đây, muốn đánh vào thị trường máy nhắn tin kinh thành, nơi quan lớn tụ tập, lại không muốn đưa tới quá nhiều người chú ý, cầm Đái gia ra làm tấm chắn là phương pháp tốt nhất.
Từ năm 93 đến năm 98, đều là thời đại nhu cầu máy nhắn tin thị trường trong nước tăng trưởng cực mạnh.
Loại thành thị như kinh thành này, nhu cầu thị trường chí ít cũng có lượng tiêu thụ trăm vạn.
Quan trọng hơn là thời điểm đến đây, thị trường Tây Bắc, thị trường Đông Bắc, thị trường Hoa Bắc, đều ở trong phạm vi ngắm bắn từ kinh thành.
Dương Tử Hiên cảm thấy chỉ cần điện tử Dương Ban Mai Xích nắm bắt cái lô cốt kinh thành này, sau đó lại đánh chiếm nắm lấy thị trường Tây Bắc, thị trường Đông Bắc, thị trường Hoa Bắc, sẽ trở thành làm chơi ăn thật.
Những nơi này đều là thị trường lượng tiêu thụ lên đến trăm vạn, một khối thức ăn lớn như vậy, nếu như điện tử Dương Ban Mai Xích bỏ qua, chính là việc cực kỳ đáng tiếc.
"Cậu tính toán đúng là vô cùng vang dội, kinh thành là căn bản của Hoàng thành, một khối lớn như vậy, Dương Ban Mai Xích đã nghĩ đến chuyện nuốt vào trong bụng?"
Đái Mộc Cát cười nói: "Tôi có thể buông tha quyền khống chế tài chính gia tộc, nhưng công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích các cậu, tôi muốn tham dự vào..."
Dương Tử Hiên đã sớm nghĩ tới chuyện Đái Mộc Cát sẽ đưa ra yêu cầu như vậy, dù sao thì điện tử Dương Ban Mai Xích muốn mở ra thị trường nghiệp vụ máy nhắn tin ở kinh thành, cũng phải cầm cờ hiệu Đái gia, không có khả năng không phân cho Đái Mộc Cát một chén canh từ đó.
"Nếu như thị trường kinh thành được mở ra, cô có thể coi đây là công trạng, đạt được một bộ phận cổ quyền công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, về phần tiền mặt của cô, cũng không cần phải đầu tư vào bên trong Dương Ban Mai Xích, toàn bộ đều đầu tư vào công ty cổ phần mới đăng kí!"
Dương Tử Hiên chậm rãi nói: "Nghiệp vụ của điện tử Dương Ban Mai Xích, cô cũng đừng có chen tay vào làm gì, nhiệm vụ của cô là chuyên chú đầu tư vào bất động sản kinh thành, đây cũng là một khối thức ăn rất lớn!"
"Cô cũng không lo lắng giá đất ở kinh thành thấp, chút tài chính của cô, cứ để ở bất động sản! Hiện ở kinh thành có một đoàn đội tiêu thụ bất động sản chuyên nghiệp, trong đó có một vài người là từ Hongkong tới nội địa phát triển nghiệp vụ, bọn hắn vô cùng chuyên nghiệp, đợi giá tăng lên, hoàn toàn có thể đem chung cư nhà đất cho bọn họ đóng gói tiêu thụ giúp..." Dương Tử Hiên bình tĩnh nói.
Đái Mộc Cát trầm mặc một hồi, trong khoảng thời gian này quả thật có một đám tinh anh từ Hongkong đến tìm kiếm cách buôn bán ở kinh thành, bọn họ có kinh nghiệm tiêu thụ phong phú, trước kia nàng lại không quá xem trọng việc này, hiện tại trải qua Dương Tử Hiên nhắc nhở, nàng liền lập tức nhớ tới.
Bắt đầu từ năm chín bảy trở về đại lục, sương mù chính trị từ từ biến mất, không ít người Hồng Kông đều đang theo dõi thị trường nội địa rộng lớn, rất chăm chỉ tích lũy vốn liếng, chuẩn bị tấn công thị trường đại lục.
Nhóm người này Hồng Kông thật sự là có kinh nghiệm thị trường và lý luận tri thức rất phong phú.
Cúp điện thoại xuống, về sau, Trình Hiểu Điệp cùng Hồ Mân lập tức vây quanh hỏi han Đái Mộc Cát, Đái Mộc Cát cũng chỉ trả lời đơn giản qua loa một chút.
"Mộc Cát, cậu có đi buổi tụ hội đêm nay không? Sẽ có mấy anh chàng đẹp trai đến, đều là nhân vật có uy tín danh dự, kinh doanh thành công ở kinh thành, cậu đang nhìn chằm chằm vào thị trường kinh thành, thoáng tiếp xúc cùng bọn họ một tý, thật sự là trăm lợi mà không có một hại!"
"Các cậu cứ đến đấy cho vui vẻ là được rồi, cũng không phải chưa từng thấy qua người đẹp trai..." Đái Mộc Cát chẳng có hứng thú, đuổi hai người bạn chốn khuê phòng đi.
Đái Mộc Cát tự hỏi trong chốc lát, mới gọi điện thoại cho bác trai, nói cách nghĩ muốn trả lại quyền khống chế trông nom tài sản gia tộc quyền, còn có cả cách nghĩ muốn tự mình đầu tư vào bất động sản ở kinh thành.
"Mộc Cát, cái ý nghĩ đầu tư vào bất động sản ở kinh thành này, là Dương Tử Hiên đề nghị hả?" Đái Tự Lập cầm văn bản điều tra nghiên cứu phân chế độ thuế ở Lỗ Đông tỉnh, nơi được chọn làm nơi thí điểm trở về, trong giọng nói cũng mang theo một chút mỏi mệt.
Trước kia Đái Mộc Cát chuyên quản lý tài sản gia tộc, gãy kích tại Hải Nam, bên trong gia tộc có vài cô gái kiến thức nông cạn nói nhiều câu oán hận đối với Đái Mộc Cát, nhưng Đái Tự Lập cũng không tiện giúp đỡ nói cái gì, những mâu thuẫn bên trong gia tộc này, nếu như hắn ra tay liền biến vị rồi, chỉ có thể an ủi vài câu.
"Có lời đề nghị của hắn, cháu cũng cảm giác rất có đạo lý rồi, cháu cũng điều tra nghiên cứu một thời gian ngắn ở kinh thành rồi, cảm thấy rất có tương lai..." Đái Mộc Cát cảm thấy mình vẫn có tất yếu thông báo một tiếng cho Đái Tự Lập, dù sao thì Đái Tự Lập mới đúng là nhân vật linh hồn quan trọng trong Đái gia.
"Cháu làm thế nào thì làm, bác đều ủng hộ cháu!"
Đái Tự Lập chậm rãi nói: "Cháu gọi điện thoại cho Tử Hiên, bảo hắn trong khoảng thời gian này đến kinh thành một chuyến, bác và cha cháu đều có chuyện muốn thương lượng với hắn..."
Được Đái Tự Lập đồng ý rồi, Đái Mộc Cát liền tự tin hơn nhiều, gọi điện thoại cho mấy chị dâu bác gái chủ yếu trong nhà để nói chuyện, mở cái hội nghị gia đình nhỏ, giao quyền khống chế tài sản gia tộc ra, nàng cũng vứt luôn cả phần đáng ra nàng nên có được, để cho đám bà cô cả ngày chỉ biết chơi mạt chược này tự mình đi kiếm tiền.
...
Khu Giang Đông là khu công nghiệp lão thành ở thành phố Tử Kim, rất nhiều nhà máy công nghiệp nặng đều tọa lạc tại Khu Giang Đông.
Đối diện với khu Kiến Giang, từ khu Tử Dương ra, phải đi qua cầu Kiến Giang nổi tiếng, cái cầu này được xây dựng vào niên đại sáu mươi, đã từng một lần là biểu tượng của sự phát triển công nghiệp ở thành phố Tử Kim.
Công ty Xuân Huy nằm ở cạnh một ngọn núi, cây xanh thấp thoáng, mặc dù là giữa hè chói chang, nhưng vẫn có những luồng gió mát lạnh bức người thổi tới.
Công ty Xuân Huy trung kỳ tại niên đại 80 đã tiến vào thời kì quá độ, thực hành chế độ xưởng trưởng phụ trách, hơn nữa còn tiến hành cải tạo kỹ thuật quy mô lớn lần đầu tiên vào năm tám bảy.
Từ lần cải tạo kỹ thuật này, đã để cho Xuân Huy chiếm lĩnh phương diện chế tạo điều hòa và thiết bị làm lạnh trong tỉnh, cung không đủ cầu, ở chính giữa các công ty thiết bị tủ lạnh trong cả nước cũng là sắp xếp hàng đầu, lãnh đạo trong tỉnh ào ào đến công ty Xuân Huy thị sát.
Ở trình độ nhất định, cũng thổi bùng lên bầu không khí tự cao trong các cấp lãnh đạo xí nghiệp, tâm lý không muốn phát triển bùng phát, thời điểmcác công ty thiết bị hơi lạnh cả nước ào ào thực hành chế độ tiêu thụ thị trường, Xuân Huy vẫn dậm chân tại chỗ.
Điện gia dụng Bất Dương Mai cũng có tiêu thụ điều hòa Xuân Huy, nhưng so với Tất Lực, Thu Lan và các công ty chế tạo điều hòa thực lực mạnh mà nói, Xuân Huy đã rớt lại phía sau một quãng đường lớn.
Từ sau khi Bất Dương Mai thành lập bộ phận phục vụ điều tra nghiên cứu phản hồi ý kiến khách hàng cũng có thể thấy được, điều hòa Xuân Huy thường xuyên bị khách hàng trách cứ là hay xuất hiện vấn đề.
Lưu Bảo cùng vợ chồng Tôn Xán, còn có cả mấy xưởng trưởng Xuân Huy công ty đều cực kỳ coi trọng đối với việc Dương Tử Hiên đến đây, cũng không phải bọn hắn coi trọng Dương Tử Hiên, mà là vấn đề tài vụ và nhân sự công ty Xuân Huy đã bị đưa tin tức tố giác đến sở giám sát tỉnh rồi, vận mệnh đám cán bộ bọn hắn đều nằm trong tay Dương Tử Hiên, thanh niên vẫn chưa đủ 27 tuổi này.
Lưu Bảo đứng trước, hứng ánh mặt trời mãnh liệt chờ đợi, nhìn thấy Phú Khang của Dương Tử Hiên xuất hiện trên đường quốc lộ cách đó không xa, trên mặt mới có dáng tươi cười.