Nghe Long hỏi Ren trả lời.
“Nơi đây là gọi là Khai Thế, cũng chính là nơi bắt nguồn của Hỗn Mang và Trật Tự. Nơi khai sinh ra hai thái cực đối ngược, một bên là hủy diệt còn bên còn lại là hòa bình.”
“Thông tin: Chủ nhân, đây là nơi nhận truyền thừa và cũng là thử thách của người. Việc còn lại phụ thuộc vào người.”
Tiếp lời Rin nói, Ren lên tiếng.
“Còn một điều nữa Oniichan, nơi đây chính là điểm xuất phát của Thần Ma.”
Nói xong, cả hai không đợi Long lên tiếng liền tiến vào một lỗ hổng và biến mất. Bỏ lại Long đang thắc mắc cùng tò mò.
Bỗng, Long kinh hoảng khi mình đang tự bay lên. Hắn chống cự nhưng vẫn như cũ, thân thể vẫn bay lên.
Phía trước Long bỗng xuất hiện một vòng xoáy trắng. Từ từ phân ra hai mảng, một bên toàn màu đỏ cùng đen, một bên là một màu trắng xóa. Một khí thế bộc phát ra, khí thế rất mạnh mẽ đến nổi Long xém tý đã chết bởi khí thế đó, nếu không nhờ màn bảo vệ của hệ thống.
“Ngày gì vậy trời!”
Long nhăn mặt, tuy biết đây là của hệ thống nên sẽ không nguy hiểm tính mạng, nhưng cái khí mà nó bộc phát ra khiến hắn thấy mình nhỏ bé. So sánh với con quái vật trước thì không là gì với cái khí thế này.
“Đcm, số đen...”
Đi kiếm vợ chưa gì đã bị đập thừa sống thiếu chết, đã vậy còn ăn cái gì thử thách tuy không chết nhưng hắn cảm thấy hơi bất an rồi.
Bỗng, từ hư vô xuất hiện hai thực thể không lồ. Long bỗng cảm thấy huyết mạch trong người sôi trào, hắn bỗng cảm thấy hao hứng nhưng kinh sợ nhìn lấy nhìn để hai thực thể đó.
Hai thực thể từ từ thoát ra khỏi hư không, lộ ra hình dáng của một con rồng phương Tây, với hai chân to cùng đôi ngủ chảo, phía sau là một cái đuôi dài cùng những ngạnh gai, sau lưng là chiếc cánh khổng lồ, khuôn mặt chỉ lộ ra đôi mắt màu sáng cùng toàn thân màu đen. Đối diện cũng là một con rồng, tuy vậy toàn thân nó màu trắng cùng đôi mắt màu đen.
Hai con rồng như hai thái cực đối lập nhau hoàn toàn, một bên màu đen một bên mau trắng.
-Grừ
-Grừ
“GRÀOOOO.” x2
Cả hai con rồng gào lên rồi lao vào nhao cắn xé, các sóng năng lượng phát ra phá hủy gần như tất cả những ngôi sao quanh bọn chúng.
Cắn xé chán chê bọn chúng đẩy nhau ra, con rồng đen.... Hắc Long gừ một tiếng, nó mở họng cực lớn, từ miệng tích tụ ra một quả cầu cực lớn. Như Hắc Long, Bạch Long cũng làm tương tự tích tụ một quả cầu lớn ở miệng.
Khi quả cầu đã to gần bằng kích thước của nó, cả hai con rồng cùng lúc bắn quả cầu về phía đối phương.
-Uỳnh Uỳnh Uỳnh
Một vụ nổ cực kì lớn xảy ra, cuốn trôi tất cả chỉ còn lại một mảng hư vô tồn tại.
Khói bụi của vụ nổ từ từ tan biến, lộ ra hình ảnh của hai con rồng tuy vậy thân thể nó chằng chịt vết thương.
Trước sự ngỡ ngàn của Long, các vết thương quanh mình của hai con rồng từ từ hồi phục rất nhanh chóng. Chưa đầy một phút, tất cả vết thương bất kể nặng nhẹ đều biến mắt như chưa từng có. Vết thương biến mất, hai con rồng gào lên rồi lại lao vào nhau ăn miếng trả miếng không ai chịu thua ai.
Thời gian trôi qua, không biết qua bao lâu nhưng hai con rồng vẫn hăng say đánh nhau, mặc kệ thời gian bao lâu.
Đang trong lĩnh vực của trận chiến Long bỗng bị bất ra, từ trên miệng chảy ra một tia máu.
“Kinh thật.”
Hắn xém tí là bị cuốn vào mình vực của hai con quái vật này rồi, không nguy hiểm về tính mạng nhưng rất dễ làm linh hồn bị tổn thương.
Bỗng một đóm sáng xảy ra rồi biến mất nhanh, thân thể hai con rồng từ từ tan biến. Bọn nó không đánh nữa mà thay vào đó là lấy nhả ra một viên ngọc, một viên màu trắng một viên màu đen.
Chúng nhìn hai viên ngọc đang trôi giữa hư vô, rồi cả hai tan biến. Hư vô lằn nữa chìm vào yên tĩnh.
Thời gin lại trôi qua nữa, ngay cả Long cũng không biết bao lâu. Vũ trụ bắt đầu nổi sóng, nó một lần nữa trở thành một mảng màu đen cùng trắng xóa.
Hai viên ngọc bỗng xuất hiện vết nứt, một ánh sáng chói lòa chiếu thẳng vạn vật, ngay cả Long cũng phải nhắm mắt.
Ánh sáng biến mất, lộ ra hai bóng hình rất giống nhân loại. Một người là nữ, toàn thân mặc bộ giáp, hai vai là một đôi giá màu trắng cùng một tà như đôi cánh trắng, mái tóc ngắn màu trắng cùng đôi mắt trắng sáng. Trên tay là một thanh kiếm với hình thù kì lạ, than kiếm dài chừng 1m3, thân kiếm dài và to sắc bén ở hai bên, ở giữ là một vòng tròn, toàn thân kiếm phát sáng.
Đối diện với cô gái là một người.... Toàn thân màu đỏ kết hợp với đen. Mặc giáp thân cởi trần lộ ra cơ thể đầy những đường gân đỏ rực cùng cơ thể hoàn mỹ, cánh tay lộ ra những nhánh gai đầy sắc nhọn, bên vai trái mang một bộ giáp tay, khuôn mặt gầm gừ như quỷ dữ, đôi mắt như máu tỏa ra đầy sát khí cùng máu tóc dài đầy chết chóc chải ngược về sau, cùng trên tay là một cây kiếm như địa ngục, làm cho hắn vừa thấy đáng sợ nhưng lại cảm thấy như một kẻ thống trị tất cả.
(Thôi tốt nhất là lên gg xem ảnh đi.)
Cả hai nhìn nhau, không nói gì lao vào nhau kẻ chém người đánh. Những làn sóng năng lượng lần nữa trở dậy, hậu quả là những hành tinh gần đó đều bị phá hủy.
Chém mạnh một phát, cả hai tách ra cô gí thì đứng dưới một mảnh địa đang trôi, còn người còn lại thì đang bay trên hư vô.
Cô gái lên tiếng nói, kì lạ là Long có thể nghe hiểu được.
Một ánh sáng phát ra từ thiên thần, bay ra là một chiến binh với đôi cánh trắng lao thẳng về phía ác quỷ.
Tưởng chừng sứa trúng ác quỷ thì hắn biến mất và xuất hiện sau chiến binh thiên thần.
-Bùm!
Thiên thần tách thành hi nữa và nổ. Ác Quỷ mỉm cười nhìn Thiên Thần nói bằng giọng đầy đáng sợ.
[Hừ, hòa hợp là lời dối trá để buộc người ta thần phục.]
Rồi Ác Quỷ rút thanh kiếm ra, tỏa ra một luồng hắc ám đầy mạnh mẽ. Thiên Thần cũng đứng dậy nhìn Ác Quỷ, thanh kiếm trong tay bỗng hóa lớn và tỏa ra một luồng sáng hòa nhã không kém cạnh.
[Một lưỡi kiếm, một mục đích.]
Hai thanh kiếm va chạm vào nhau tạo nên những cơn chấn động khủng khiếp.
[Ngày sẽ tan biến trước màn đêm.]
Ác Quỷ đưa tay lên không trung, tức thì những con quái vật khổng lồ từ bóng đêm lao thẳng vào Thiên Thần. Thiên Thần cắm kiếm xuống đất tạo ra những hào quang quanh người, Thiên Thang nhanh nhẹn cằm lại kiếm xoay một vòng tròn, nhưng con quái vật đụng vào đều tan biến.
Cũng như bóng tối, ánh sáng cũng nắm giữ quyền lực của những thiên thần để xua tan đi màn đêm u tối đầy chết chóc. Kêu giọng những thiên thần tiêu diệt những ác ma đang ngày đêm xa đọa.
Cả hai lần nữa lao vào nhau mà chiến, như hai thái cực đối lập hoàn toàn. Vũ trụ lần nữa phải hứng chịu những hậu quả mà cả hia đã gây ra.
Hai thái cực đối lập, bóng tối và ánh sáng, ác quỷ và thiên thần, Hỗn Mang và Trật Tự, thứ quyết định cả vũ trụ.
.....
Một vết chém chém ngang ngực của Ác Quỷ, Ác Quỷ khụy xuống ôm lấy miệng vết thương, đứng ở sau lưng Ác Quỷ Thiên Thần lạnh lùng nói.
[Hahahaha, thắng lợi là gì?]
Nghe Thiên Thần nói, Ác Quỷ cười điên dại hỏi.
Đáp lại là sự im lặng của Thiên Thần, thắng lợi – thua cuộc là gì? Bỗng Thiên Thần mở to mắt hết cỡ, từ từ nhìn xuống bụng ở nơi đó đang bị xuyên qua bởi một thanh kiếm.
Thanh kiếm được rút ra, Thiên Thần ngã ngụy xuống, ôm lấy bụng nhìn Ác Quỷ.
Ác Quỷ đứng trước mặt Thiên Thân, sờ lấy khuôn mặt Thiên Thần.
[Thắng là gì? Ngoài kết thúc?]
[Một sự khởi đầu mới.]
Thiên Thần khụy xuống, những ánh sáng quanh mình bắt đầu ảm đạm dần. Bóng tối lan rộng rồi từ từ bao phủ lấy Thiên Thần.
Nhìn Thiên Thần đang bị bóng tối nuốt chửng. Ác Quỷ quay mặt xuống nhìn lấy thanh kiếm bóng tối đang bị những tia sáng lan ra, cả cánh tay gần như sắp bị bao phủ bởi ánh sáng.
[Ngươi cũng đã thắng.]
Ác Quỷ vứt bỏ lấy thanh kiếm, lạnh lùng quay mặt đi, đi mà không biết đâu là điểm kết.
[Vũ trụ sẽ lần nữa nở sinh ra hai thái cực, trận chiến này...sẽ còn tiếp diễn.]