Làm tốt hết thảy, liền cung kính đứng ở trước mặt người rơm kia, Dương Lỗi lần này xem ngươi còn bất tử.
Một bái xuống dưới.
Sau đó trong miệng Thiên Tinh Vũ phun ra một ngụm máu tươi.
- Làm sao có thể, điều này không có khả năng, ta đã bị cắn trả.
- Cơ hội?
Dương Lỗi con mắt sáng ngời.
- Thiên Đao nhất thức.
Dương Lỗi đánh ra một ánh đao, lập tức đánh thủng phía sau lưng Thiên Tinh Vũ.
- Ngươi. . . Ngươi. . . Dương Thiên Lôi, ngươi. . . ngươi giết ta?
Sinh cơ của Thiên Tinh Vũ thật đúng là cường hãn, bị Dương Lỗi Thiên Đao nhất thức đánh trúng, rõ ràng còn có thể xoay người lại.
- Ngươi nhìn ta là ai?
Dương Lỗi nói.
- Ngươi. . . Ngươi là Dương Lỗi?
- Hừ, Thiên Tinh lâu lâu chủ, hắc hắc, Thiên Tinh lâu các ngươi muốn xoá tên rồi, chỉ trách Thiên Tinh lâu các ngươi người nào không đi giết, hết lần này tới lần khác muốn giết ta.
Dương Lỗi nhàn nhạt nhìn xem hắn nói ra.
- Ngươi. . .
- Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết Vũ Thần nhị giai, lấy được kinh nghiệm giá trị mười tỷ, khí công giá trị 10.000 vạn, điểm tích lũy giá trị 10.000 vạn.
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Đinh Đầu Thất Tinh Thư.
Đinh Đầu Thất Tinh Thư, quả nhiên là Đinh Đầu Thất Tinh Thư.
Giám Định Thuật.
Đinh Đầu Thất Tinh Thư, pháp bảo của Thượng Cổ Yêu Hoàng Lục Áp, trạng thái cửu cấp phong ấn.
Thì ra Dương Lỗi cho rằng Đinh Đầu Thất Tinh Thư này là phỏng chế, nhưng lại để cho người kinh ngạc chính là, cái này căn bản là chính phẩm, bất quá là ở vào trạng thái phong ấn mà thôi.
Cường đại, thập phần cường đại.
Đương nhiên Dương Lỗi tinh tường, thứ này hiện tại tác dụng không lớn, cần máu của địch nhân mới có thể đạt tới hiệu quả chính thức, nói như vậy, kỳ thật chính là một cái gân gà, bỏ thì lại tiếc, ăn vào vô vị, đương nhiên nếu như triệt để bỏ niêm phong mà nói, thứ này liền cường hãn rồi, nói như thế nào cũng là đồ vật của Thượng Cổ Yêu Hoàng.
Thu lại, thu lại.
Ra Đinh Đầu Thất Tinh Thư này liền không có vật gì khác rồi, điểm ấy lại để cho Dương Lỗi kinh dị, thằng này rõ ràng không có Sát Lục Chi Chương kia, mình đã lấy được bốn miếng Sát Lục Chi Chương, còn lại ba miếng, Dương Lỗi vốn cho rằng giết thằng này sẽ tuôn ra một quả, hoặc là hai quả, lại thật không ngờ một quả cũng không có.
Xử lý Thiên Tinh Vũ xong, Dương Lỗi đi ra phòng.
Mới đi đến trước Túy Tiên lâu, liền gặp được một người, người này đúng là Thiên Diệc.
- Dương thiếu gia, tình huống có biến, Thiên Tinh Vũ muốn động thủ.
Thiên Diệc nói.
- Không cần lo lắng rồi, Thiên Tinh Vũ đã bị ta giết chết.
Dương Lỗi nói.
- Cái gì? Giết chết? Có thật không?
Thiên Diệc nghe vậy kích động vô cùng.
- Đúng vậy, hắn đã bị ta giết chết, ngươi hoàn toàn không tất yếu lại lo lắng.
Dương Lỗi nhẹ gật đầu.
- Mối thù của ngươi xem như báo, bất quá ngươi hiện tại cần nói cho ta rõ ràng, một vị lâu chủ khác của Thiên Tinh lâu là ai? Tin tức cụ thể của hắn?
- Điểm này ta cũng không rõ ràng lắm, Thiên Tinh lâu hai vị lâu chủ, Thiên Tinh Vũ là một vị trong đó, cũng là một vị ra lệnh, một vị khác, ta chỉ biết tên của hắn gọi là Sở Tường, bất quá tình huống cụ thể, tuyệt không tinh tường, hắn so với Thiên Tinh Vũ càng thêm thần bí, không có ai biết hành tung của hắn, mà tu vi của hắn cũng đạt tới Vũ Thần cấp.
Thiên Diệc nói ra.
- Thì ra là thế, ngươi bây giờ trở về Thiên Tinh lâu đi điều tra tin tức của hắn, cái gọi là biết mình biết người bách chiến bách thắng, ta cảm giác Thiên Tinh lâu một vị lâu chủ khác này, so với Thiên Tinh Vũ càng không đơn giản.
Tuy trước kia Dương Lỗi cũng đã nhận được một ít tin tức về Thiên Tinh lâu, nhưng sau khi giết chết Thiên Tinh Vũ, trong nội tâm Dương Lỗi liền có một loại dự cảm, vị Thiên Tinh lâu lâu chủ này so với Thiên Tinh Vũ muốn khó đối phó nhiều lắm.
- Vâng, Thiếu Gia.
Thiên Diệc nhẹ gật đầu, ngừng tạm, lại nhìn xem hắn nói.
- Thiếu Gia, ta muốn, ta muốn hỏi một chút, thi thể Thiên Tinh Vũ ở nơi nào?
Dương Lỗi nghe vậy ném ra một cỗ thi thể, cái thi thể này đúng là Thiên Tinh Vũ.
- Không sai, đây quả thật là Thiên Tinh Vũ.
Thiên Diệc thần sắc kích động.
- Tự nhiên, lần này tính toán hắn không may, rõ ràng bị ta đánh lén thành công, nếu như không phải đánh lén mà nói, thật đúng là muốn phí một phen công phu.
Dương Lỗi nói.
- Đúng rồi, Thiên Diệc, ta muốn hỏi một chút, ngươi có phải có được Sát Lục Chi Chương hay không?
Dương Lỗi kỳ quái, trên người Thiên Tinh Vũ cũng không có đạt được Sát Lục Chi Chương, mà Thiên Diệc này với tư cách một trong Thiên Tinh lâu sát thủ, cái Sát Lục Chi Chương này nói không chừng sẽ có.
- Sát Lục Chi Chương?
Thiên Diệc sững sờ, lập tức lấy ra một khối huy chương.
- Thiếu Gia, ngươi nói là cái này sao?"
- Đúng vậy, là nó, ta muốn tìm đúng là nó.
Dương Lỗi nhìn xem miếng Sát Lục Chi Chương trong tay hắn kia, không nghĩ tới mình tùy tiện hỏi, thật đúng là đã tìm được một quả.
- Thiếu Gia muốn tìm nó, cái kia Thiên Diệc liền đem nó hiến cho Thiếu Gia.
Thiên Diệc nói.
Dương Lỗi tự nhiên không khách khí, thò tay nhận lấy, tinh tế đánh giá một chút, này huy chương cái là cam sắc, hôm nay mình đã lấy được năm miếng huy chương, xích hồng cam lục thanh năm miếng, như thế xem ra hai quả còn lại hẳn là lam sắc cùng tử sắc rồi.
Bất quá Thiên Diệc này có tinh tường công dụng của cái huy chương này hay không?
- Thiên Diệc, ngươi có biết rõ tác dụng của huy chương này hay không?
Thiên Diệc nghe vậy lắc đầu:
- Không biết, cái huy chương này là lâu chủ chia cho chúng ta, cũng không có nói cho chúng ta biết công dụng cái huy chương này, chỉ là nói, huy chương này rất trọng yếu.
Dương Lỗi nghe xong thì càng thêm khó hiểu rồi, hắn đã nói huy chương này rất trọng yếu, như vậy vì cái gì không tự mình thu lấy? Hoặc là nói, giao cho người hắn tín nhiệm nhất? Hoặc là giao cho người tu vi cao?
Nhưng cái này cũng không phù hợp, mình giết qua Thiên Tinh lâu sát thủ, cũng không phải tu vi cao liền có.
- Được rồi, ngươi không biết coi như xong, lần này trở về, nhớ rõ phải hảo hảo làm việc, khống chế Thiên Tinh lâu cho ta, nếu như làm không được, như vậy hậu quả ngươi cũng biết, về phần còn một vị lâu chủ, ngươi cũng không được hành động thiếu suy nghĩ, chỉ cần tìm kiếm điều tra tin tức của hắn cho ta là được, quan trọng nhất là hành tung của hắn, những thứ khác ngươi một mực không cần lo lắng.
Dương Lỗi nhìn xem hắn nói.
- Vâng Thiếu Gia, Thiên Diệc ta thề, nhất định sẽ vì Thiếu Gia xông pha khói lửa.
Thiên Diệc nhấc tay thề nói.
... ...
Về tới Tư Tinh cư, Dương Lỗi đi tới gian phòng của mình, bắt đầu tu luyện củng cố tu vi cảnh giới.
Dương Lỗi cảm giác công pháp của mình cũng muốn đột phá, Huyền Nguyên bí quyết, Băng Tâm quyết.
Nhất là Huyền Nguyên bí quyết đã đạt đến biên giới đột phá, sớm đã đạt tới Huyền Nguyên bí quyết chín tầng, hôm nay cảm giác đã ở vào một cực hạn của cảnh giới, tùy thời có thể chọc phá.
Nhưng tựa hồ muốn chính thức chọc phá tầng bình chướng này lại không phải dễ dàng như vậy.