- Thử một chút đi, nếu như có thể được mà nói, vậy thì không cần phiền toái.
Dương Lỗi nói.
Điền Thi Vận đi tới bên người Điền Thi Vận, kéo bàn tay to của hắn, triển khai cánh, hướng bầu trời bay đi.
Nhưng để cho Điền Thi Vận kinh ngạc là vô luận mình làm như thế nào cũng đều không thể đem Dương Lỗi kéo lên được, cho dù đã dùng hết toàn lực cũng không được.
Điều này làm cho Điền Thi Vận kinh hãi, phải biết toàn lực của chính mình đừng nói là một người chừng trăm cân như Dương Lỗi, cho dù là mười mấy người cũng là dễ dàng.
Dương Lỗi nói:
- Thi Vận tỷ, không cần thử, ta nghĩ đây là hạn chế của Côn Luân Kính, nhất định phải đánh bại những Cự Ngạc này mới có thể thông qua được.
- Đó làm sao có thể, tu vi hiện tại của ngươi bất quá là tầng thứ Vũ Thánh mà thôi, những Cự Ngạc này yếu nhất cũng là cảnh giới Vũ Thần, ngươi căn bản liền không có khả năng làm gì được bọn chúng.
Nếu như không có ba mươi giây Vô Địch Thủ Hộ kia mà nói, thật đúng là chỉ có nửa đường bỏ cuộc rồi, bất quá có Vô Địch Thủ Hộ ba mươi giây liền không đồng dạng, chỉ cần mình có thể ở bên trong ba mươi giây này đột phá phiến thủy vực kia mà nói, đó liền tính là thông qua rồi, nói không chừng chính mình còn có thể mò được một phen chỗ tốt.
- Không có chuyện gì, Thi Vận tỷ ngươi phải tin tưởng vào ta, hơn nữa ngươi nhìn ta là loại người cầm tính mạng của mình ra đùa giỡn sao?
Dương Lỗi mỉm cười nói:
- Con người của ta từ trước tới nay đều không đánh trận nếu như không có nắm chắc.
- Ta đây đi theo phía trên ngươi, vạn nhất xảy ra chuyện gì cũng có thể trợ giúp ngươi!
Điền Thi Vận cũng không có cách nào, nàng mặc dù có thể phi hành nhưng đối với những đại gia hỏa này là không có một chút biện pháp, bởi vì thực lực của nàng căn bản là không đủ để phá vỡ phòng ngự của những đại gia hỏa này.
Dương Lỗi hít vào một hơi thật sâu, tay nắm trường đao.
Vô Địch Thủ Hộ mở ra.
Cả người trong nháy mắt hướng phiến thủy vực kia vọt tới, tốc độ cực nhanh, một cước đạp ở trên lưng một con Cự NGạc, tiếp theo hướng một đầu khác phóng qua, giống như chuồn chuồn lướt nước, nhanh chóng hướng tới bờ bên kia chạy tới.
- Hoa lạp!
Lúc này đầu Cự Ngạc có thể hình lớn nhất kia phát hiện được ý đồ của Dương Lỗi, tốc độ cực nhanh hướng về phía Dương Lỗi bơi qua, giống như là một chiếc tàu lặn, chỉ nghe thấy tiếng nước chảy ào ào.
Dương Lỗi thầm nghĩ không ổn, tốc độ lại tăng nhanh hơn nữa.
Lộ trình đã đi được hơn phân nửa, thời gian cũng đã qua chừng mười giây đồng hồ, chỉ còn lại mười mấy giây.
Nhưng tốc độ của Cự Ngạc này quá nhanh, trong nháy mắt liền đuổi theo Dương Lỗi.
- Hoa lạp!
Bọt nước bắn lên, ngạc ngư kia mở ra cái miệng khổng lồ một ngụm hướng về phía Dương Lỗi cắn tới.
- Cẩn thận!
Điền Thi Vận ở phía trên Dương Lỗi kêu lên một tiếng.
Dương Lỗi nghe vậy, thân hình sinh sôi né tránh, nhưng cả người lại cũng bị đụng trúng một cái, lảo đảo một cái thiếu chút nữa ngã xuống.
Mà cái này cũng ảnh hướng tới cước bộ của Dương Lỗi, một cước đạp không, lạc vào trong nước.
Điền Thi Vận thầm nghĩ không ổn, vội vàng bay xuống muốn kéo Dương Lỗi lên.
- Một mình ngươi đi trước, ta tự có biện pháp!
Dương Lỗi nói xong, liền ra sức hướng phía trước bơi đi.
Mà Cự Ngạc biết lúc này cơ hội đã tới, hướng về phía Dương Lỗi điên cuồng bơi qua.
Nhanh, nhanh, nhanh, nhanh hơn nữa.
Thời gian không còn nhiều nữa rồi, còn có bảy giây đồng hồ, lực lượng của Vô Địch Thủ Hộ sau bảy giây liền sẽ biến mất.
Lộ trình còn có mười lăm thước.
Nếu như không có cái gì ngoài ý muốn là có thể đi tới.
Nhưng phía sau cũng là có Cự Ngạc quấy nhiễu, phía trước cũng có, để cho Dương Lỗi bất đắc dĩ không dứt.
Mà lúc này đại gia hỏa ở phía sau đã đuổi tới rồi.
- Đáng chết!
Dương Lỗi không khỏi thầm mắng một tiếng, sai một điểm như vậy, nếu không phải là Cự Ngạc Vương nọ mà nói, chính mình hiện tại có lẽ đã đến bờ bên kia rồi.
- Hoa lạp!
Cự Ngạc lần nữa mở ra miệng rộng hữu lực của nó, hướng Dương Lỗi cắn qua.
- Ca sát!
Lần này Cự Ngạc cắn trúng một chân của Dương Lỗi.
Ở trên bầu trời, Điền Thi Vận thấy một màn như vậy, kinh hô một tiếng, nhắm lại hai mắt của mình, cũng không dám nhìn thẳng rồi.
- Nhảy!
Dương Lỗi cảm giác được một chút đau đớn, cái chân kia ngược lại là không có chuyện gì, mà hàm răng kia của Cự Ngạc lại là gãy vài cái, Cự Ngạc bị đau đến nổi giận không thôi, càng cuồng bạo mở ra cái miệng rộng lần nữa hướng Dương Lỗi cắn tới.
Mấy cái răng kia đối với ngạc ngư mà nói là không đáng kể chút nào, cho dù là ngạc ngư bình thường trong cả đời đều sẽ rụng xuống hơn ngàn cái răng, huống chi là loại Viễn cổ Cự Ngạc này, cho nên một chút cũng không có chuyện gì, răng rơi ra còn có thể phục hồi, nhưng loại thống khổ này lại là kích phát hung tính của nó.
Còn có vài thước, vài thước có thể đi tới bờ bên kia.
Tốc độ của Dương Lỗi lại không ngừng tăng nhanh.
- Cẩn thận, nhanh một chút, nhanh lên một chút!
Lúc này Điền Thi Vận đã đi tới bờ bên kia, nhìn Cự Ngạc ở phía sau Dương Lỗi, cả người Điền Thi Vận lo lắng không dứt.
- Thình thịch...
Dương Lỗi lại bị đụng một cái, Vô Địch Thủ Hộ mặc dù lợi hại nhưng như vậy lại cũng ảnh hưởng tới tốc độ của hắn.
Ba thước, còn có ba thước, nhưng lúc này thời gian của Vô Địch Thủ Hộ chỉ còn lại có hai giây rồi, mà Cự Ngạc Vương kia lại lần nữa mở ra miệng rộng, Dương Lỗi kinh hãi không thôi, nếu như một khi mất đi Vô Địch Thủ Hộ, bị đại gia hỏa này cắn trúng mà nói, như vậy chính mình không chết cũng phải tàn phế.
Dương Lỗi cắn răng một cái, dứt khoát xoay người lại cho nó một chiêu.
- Thiên Đao nhất thức!
Trường đao trong tay hóa thành một đạo đao mang thật dài, thẳng hướng đầu của Cự Ngạc Vương kia chém tới.
- Đinh, Phong Ẩn đao kích phát nhất kích tất sát!
- Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết Viễn cổ Cự Ngạc Thông Huyền cửu trọng, đạt được bốn vạn ức kinh nghiệm trị, đạt được bốn trăm ức khí công trị, đạt được bốn trăm ức tích phân trị.
- Đinh, chúc mừng cấp bậc của người chơi đề thăng một cấp, tiến vào Vũ Thánh lục giai!
- Đinh, chúc mừng cấp bậc của người chơi đề thăng một cấp, tiến vào Vũ Thánh thất giai!
- Đinh, chúc mừng cấp bậc của người chơi đề thăng một cấp, tiến vào Vũ Thánh bát giai!
- Đinh, chúc mừng cấp bậc của người chơi đề thăng một cấp, tiến vào Vũ Thánh cửu giai!
- Đinh, chúc mừng cấp bậc của người chơi đề thăng một cấp, tiến vào Vũ Thánh đại viên mãn!
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được một quả ma hạch của Thông Huyền cửu trọng.
- Đinh, chúc mừng thuộc tính Phong Ẩn đao của người chơi được tăng lên, cấp bậc của Phong Ẩn đao đè thăng thành Thiên giai ngũ phẩm.
- Đinh, bởi vì Thiên Đao nhất thức của người chơi hai lần đánh chết cường giả Thông Huyền cảnh, kỹ năng Thiên Đao nhất thức phát sinh chuyển hóa, sau khi chuyển hóa, Thiên Đao nhất thức vô luận là địch nhân mạnh bao nhiêu, chỉ cần không cao hơn người chơi hai mươi cấp đều có thể đánh chết, thời gian hồi phục kỹ năng là bốn mươi tám giờ.
Dương Lỗi còn chưa kịp cao hứng, cả người đã bị một Cự Ngạc khác ở bên cạnh cắn một cái, đau nhức ngay sau đó từ trên cánh tay truyền đến, Dương Lỗi xoay người liều chết một đao, đem Cự Ngạc đánh văng ra, mượn lấy lực phản chấn thối lui đến bên bờ.
Cái trán nhíu chặt, đau đớn từ trên cánh tay truyền đến nếu như không phải là Thiết Bố Sam của mình đã luyện đến cahr giới Đại viên mãn, cộng thêm vừa mới rồi đạt đến cảnh giới Vũ Thánh đại viên mãn, sợ rằng một cánh tay này liền khó giữ được rồi.
Điền Thi Vận vội vàng đem Dương Lỗi đỡ dậy.
- Tiểu Lỗi, ngươi... Ngươi không sao chứ?
Thấy Dương Lỗi bị thương, Điền Thi Vận lo lắng không thôi, không nghĩ tới Dương Lỗi lại đánh chết Cự Ngạc Vương kia, cái này ở trong mắt Điền Thi Vận là một chuyện không thể tin được, tu vi của Dương Lỗi bất quá là Vũ Thánh mà thôi, nhưng Cự Ngạc Vương này lại là cảnh giới Thông Huyền, một võ giả cấp bậc Vũ Thánh lại có thể đánh chết ma thú cảnh giới Thông Huyền, cái thế giới này quá điên cuồng rồi, tình huống giết địch vượt xa cấp bậc khổng lồ như vậy ở thời đại của chính mình cũng là chuyện không thể nào, nhưng Dương Lỗi lại thật sự làm được.
- Không có chuyện gì, ngươi không cần lo lắng.
Dương Lỗi nhăn răng, mặc dù rất đau nhưng đối mặt với nữ nhân còn là không làm ra được một mặt hèn yếu.
- Thật không có chuyện gì, ngươi đều bị thương thành như vậy còn nói là không có chuyện gì, mau, mau đem đan dược này ăn vào.
Điền Thi Vận lấy ra một viên đan dược nhũ bạch sắc liền muốn đưa cho Dương Lỗi ăn vào, nhưng Dương Lỗi lại là lắc đầu:
- Không có chuyện gì, ta thật không có chuyện gì, đan dược này không cần lãng phí!
- Cái này sao có thể, không dùng đan dược, ngươi làm sao có thể nhanh khôi phục một chút được, Tiểu Lỗi, ngươi phải nghe ta.
Điền Thi Vận nghiêm mặt, nói với Dương Lỗi.
- Không có chuyện gì, thật không có chuyện gì!
Dương Lỗi nghĩ đến mình còn có thăng cấp tạp, cấp bậc hôm nay của chính mình đã đạt đến tầng thứ Vũ Thánh đại viên mãn, có thể sử dụng thăng cấp tạp, nói như vậy, chính mình là có thể đạt tới cảnh giới Vũ Thần, một khi đột phá cảnh giới Vũ Thần, cấp bậc tăng lên, như vậy tất cả thuộc tính đều sẽ khôi phục, cho nên lúc này phục dụng đan dược chỉ là lãng phí mà thôi, hoàn toàn không cần thiết.
- Ngươi hộ pháp cho ta, ta tu luyện một chút là được, ta cảm giác muốn đột phá!
Bởi vì Dương Lỗi sử dụng liễm tức giới chỉ, cho nên đột phá của Dương Lỗi, Điền Thi Vận cũng là không có cảm giác được, về phần lúc trước Dương Lỗi có thể đánh chết đầu Cự Ngạc Vương kia, nàng suy đoán Dương Lỗi hẳn là sử dụng bí pháp nào đó.
Đối với kiên trì của Dương Lỗi, Điền Thi Vận cũng không có cách nào, chỉ đành gật đầu, lúc này Dương Lỗi cũng để cho Bạch Tố Trinh từ trên người mình đi ra ngoiaf, cùng Điền Thi Vận hộ pháp cho mình, nếu như có nguy hiểm mà nói, cũng tốt có thể chiếu ứng lẫn nhau, ít nhất có thể trĩ hoãn một thời gian ngắn.
Sau khi Dương Lỗi đem Bạch Tố Trinh phóng xuất ra, cũng không cho hai nàng cơ hội nói chuyện, theo đó khoanh chân mà ngồi, nhắm hai mắt lại, làm ra bộ dáng bắt đầu tu luyện.
Điền Thi Vận cùng Bạch Tố Trinh nhìn thoáng qua lẫn nhau, hai nàng mặc dù lo lắng nhưng lúc này cũng chỉ có thể hộ pháp mà thôi, cho nên hai nàng mỗi người một bên đem Dương Lỗi bảo hộ lại.
Sau khi Dương Lỗi nhắm mắt lại, liền mở ra hệ thống, không có đi nhìn đồ vật lấy được khi đánh chết Cự Ngạc Vương, trực tiếp liền điểm ra thăng cấp tạp.
- Đinh, người chơi có sử dụng thăng cấp tạp hay không?
- Sử dụng!
- Đinh, người chơi thành công sử dụng thăng cấp tạp, cấp bậc đề thăng một cấp, tiến vào Vũ Thần nhất giai.
Sau khi sử dụng thăng cấp tạp, Dương Lỗi cảm giác thăng cấp tạp kia hóa thành một cỗ linh lực mênh mông tràn vào các bộ vị trong thân thể Dương Lỗi, đối với toàn thân tiến hành tăng cường, chân khí so với lúc trước tăng thêm mấy lần, chất lượng cũng trở nên càng thêm tinh thuần hơn so với trước.
Chiến lực tuyệt đối là tăng thêm mấy lần, nếu như lực chiến đấu lúc trước của Dương Lỗi là một mà nói, như vậy lực chiến đấu hiện tại uyệt đối là mười trở lên.
Hôm nay Dương Lỗi mặc dù không sử dụng Thiên Đao nhất thức, không sử dụng Phong Đao Thất Sát mà nói, cũng đủ để kích sát võ giả cảnh giới Vũ Thần trung kỳ, nếu như sử dụng Phong Đao Thất Sát mà nói, đánh chết Vũ Thần hậu kỳ tuyệt đối không có vấn đề, dĩ nhiên nếu như Dương Lỗi đem Phong Đao Lục Sát trong Phong Đao Thất Sát tu luyện thành công mà nói, như vậy đánh chết Vũ Thần đại viên mãn cũng không là vấn đề.
Hai nàng đang canh chừng giùm cho Dương Lỗi kinh ngạc phát hiện, vết thương trên cánh tay của Dương Lỗi lấy tốc độ khôi phục bằng mắt thường có thể thấy được, hơn nữa không chỉ là như thế, ngay cả khí thế của hắn cũng đang không ngừng tăng lên, Điền Thi Vận cùng Bạch Tố Trinh vốn là đã đột phá qua Vũ Thần, từ khí thế phản ứng của Dương Lỗi tới xem, đây là tiến giai Vũ Thần không thể nghi ngờ.
Quá kinh ngạc, Điền Thi Vận cũng có chút không dám tin tưởng, Dương Lỗi lại nhanh như vậy đột phá Vũ Thần, lúc trước nhưng mới là Vũ Thánh ngũ giai mà thôi, ở trong nháy mắt ngắn như vậy cư nhiên liền đã đạt đến cảnh giới Vũ Thần, nói cách khác, hắn thoáng cái liền tấn thăng tới sáu cái tiểu tầng thứ, hơn nữa trong đó còn là trực tiếp tấn thăng, từ Vũ Thánh ngũ giai nhất cử đi vào Vũ Thần nhất giai, đây quả thực là làm cho người ta rất khó có thể tin.
Chẳng lẽ hắn cũng là một cái cường giả phong ấn tự thân tu vi mà trọng tu hay sao? Bất quá đây cũng không có khả năng, Điền Thi Vận nhưng là ở trong thức hải của Dương Lỗi sống qua, nếu như là một vị cường giả trọng tu mà nói, như vậy tất nhiên có thể cảm thụ được.
Như vậy liền chỉ có một cách giải thích, Dương Lỗi là loại thiên tài biến thái, hơn nữa bản thân có thiên đại khí vận, là người được trời cao chiếu cố, hoặc nói cách khác, hắn là người ứng kiếp mà ông trời chú định, Điền Thi Vận từng xem qua sách cổ, mỗi một lần xuất hiện thiên tài yêu nghiệt như vậy đều là ứng vận mà sinh, mà Dương Lỗi có thể chính là một người trong đó.
Lúc này Dương Lỗi mở mắt, chính hắn cũng có chút không tin vận khí của chính mình lại tốt như vậy, Phong Ẩn đao ở thời khắc này lại kích phát ra nhất kích tất sát.
- Tiểu Lỗi, ngươi nói cho ta biết ngươi có phải hay không đã đạt đến cảnh giới Vũ Thần rồi?