Mà Càn Nguyên quốc tựa hồ cũng không có đem Hóa Long Trì để vào mắt, chí ít trong giải thi đấu Vạn Vương Chi Vương trước chưa từng có phái ra nhân viên tham gia.
Theo giải thi đấu ngày càng tới gần, càng ngày càng nhiều võ giả tràn vào Hổ Tinh thành, đại bộ phận đều là thanh niên nam nữ nhìn về phía trên hơn hai mươi tuổi, nhưng đến tột cùng có bao nhiêu tuổi thì phải kiểm tra cốt linh mới có thể biết rõ.
Lâm Lạc cùng Thái Kế Vũ thừa dịp mấy ngày thời gian này, đầy đủ lãnh hội phong tình tòa thành cổ vạn năm một phen.
Bất quá nơi này chính là Đế đô Thượng Nguyên quốc, Khuy Linh Cảnh, Thông Minh Cảnh cao thủ một đống lớn, hai người đều là dị thường an phận, chỉ là bốn phía dạo chơi nhìn xem. Nhưng những võ giả từ bên ngoài đến như bọn hắn làm việc an phận, còn thổ hào thân sĩ bản địa vô đức lại y nguyên làm việc vô kỵ, khó tránh khỏi sẽ gây ra việc bất bình.
Hai người vượt qua một đường phố, liền chứng kiến hành vi khi nam bá nữ. Một thanh niên mặc cẩm y đang ở trước mặt mọi người đùa giỡn một tiểu phụ nhân, bên cạnh thì nằm một trung niên nam tử, nhìn về phía trên hẳn là trượng phu của tiểu phụ nhân.
Điển hình thiếu niên hư hỏng lấn nam bá nữ, tiểu thương, người qua đường chung quanh đều bực mình chẳng dám nói ra, bởi vì bọn họ đều nhận ra thanh niên này là Ngải gia tứ thiếu gia Ngải Ngạn Toàn, tuy hắn là bao cỏ tiêu chuẩn, nhưng ca ca hắn lại là thiên tài, năm nay ba mươi liền có tu vi Niết Âm Đại Viên Mãn Cảnh, là người được xem trọng nhất của một đời tuổi trẻ trong Ngải gia.
Mà bởi vì Ngải Ngạn Toàn khi còn bé thụ qua tổn thương, làm cho không cách nào tu luyện, ca ca hắn sủng ái tiểu đệ này không thôi, mặc hắn làm xằng làm bậy đều ủng hộ, làm cho Ngải Ngạn Toàn cũng thành một ác bá Đế đô, nhưng cũng chỉ có thể xem như tiểu ác bá, làm hại hàng xóm láng giềng.
- Quá ghê tởm!
Nhưng Thái Kế Vũ lại là người nhiệt tình vì lợi ích chung, lập tức đem tay áo xoắn lên, liền muốn xông đi lên đánh nhau.
Pằng!
Chỉ là còn không có đợi hắn lao ra, chỉ thấy một đạo nhân ảnh đã đoạt trước mặt của hắn, một bả liền đem Ngải Ngạn Toàn dâng lên, tiện tay ném qua một bên.
- Là Bùi đại thiếu gia!
- Tứ kiệt trong Đế đô, Bùi đại thiếu gia nhân nghĩa hào hiệp, có hắn ở đây thì không ai dám hoành hành ngang ngược!
- Cũng chỉ có Bùi Đại thiếu gia mới có bổn sự thu thập những tạp chủng này!
Quần chúng vây xem đều nghị luận tới tấp, hoan hô thanh niên trượng nghĩa trừ ác kia.
Lâm Lạc ngưng mắt nhìn lại, chỉ thấy người nọ là thanh niên anh tuấn nhìn về phía trên chỉ hai mươi mấy tuổi, mặc một thân quần áo màu xanh nhạt, trên mặt anh khí bừng bừng, thật sự là rất có phong độ!
Mà thực lực người này đúng là bất phàm, đã đạt đến Minh Dương lục trọng thiên, vầng sáng toàn thân mãnh liệt như hỏa lò, tuy chung quanh cũng có võ giả khác, nhưng ở trước mặt của hắn lại ảm đạm thất sắc!
- Bùi thiếu!
Ngải Ngạn Toàn nói chuyện cũng cà lăm, tuy Ngải gia cũng có thể xem như thế gia, nhưng so sánh với Bùi gia lại cách nhau xa. Đừng nói hắn thấy Bùi gia Đại thiếu gia phải cung kính, dù là ca ca hắn đến đây cũng đồng dạng không dám thở mạnh!
- Cút, sau này nếu còn dám làm loại ác sự này, đừng trách ta ra tay vô tình!
Bùi gia Đại thiếu gia chán ghét nói.
- Vâng, vâng!
Ngải Ngạn Toàn té chạy đi.
- Không hổ là Bùi thiếu có tên nhân nghĩa!
- Đối với loại người này cũng còn mở một mặt lưới!
Nhưng Bùi gia Đại thiếu gia lại không có đem đám đông nói khoác để ở trong lòng, mà xoay người nhìn về phía trong đám người nói:
- Thật khiến Tô cô nương chê cười!
Một nữ tử thiên kiều bá mị, lấy tư thế cực kỳ uyển chuyển đi ra, mỹ lệ tựa như thiên tiên, yêu mị như hồ ly tinh, làm cho đám người phụ cận thoáng cái yên tĩnh trở lại. Mà nàng lại đột nhiên hướng phương hướng Lâm Lạc, Thái Kế Vũ thản nhiên cười nói:
- Hai người các ngươi còn không lăn ra đây cho bản cô nương!
Lâm Lạc một hồi đau đầu, mỹ nữ giống như Tiên này thình lình đúng làTô Mị!
Nàng làm sao tới nơi này rồi?
Bất quá, tu vi của nữ nhân này tăng cao thật đúng là khủng bố, từ lúc trước nàng đột phá Tiên Thiên đến hiện tại mới bao lâu, lại rõ ràng đạt đến Niết Âm nhị trọng thiên, đem Thái Kế Vũ bỏ ở đằng sau!
Lâm Lạc cùng Thái Kế Vũ đi tới, mà Bùi gia Đại thiếu gia thì liếc nhìn hai người, lộ ra một dáng cười ôn hòa nói:
- Tại hạ Bùi Nghĩa Hiên, không biết hai vị xưng hô như thế nào?
Hắn cũng không có hướng Tô Mị hỏi thăm, mà là trực tiếp hỏi thăm hai người, cho thấy hắn hàm dưỡng, cũng không có bởi vì Lâm Lạc, Thái Kế Vũ tu vi thấp kém mà không để ý. Lâm Lạc đem tu vi của mình biểu hiện là Thanh Huyền Đại Viên Mãn Cảnh, cùng Thái Kế Vũ ngang hàng.
Bởi vì võ giả coi trọng thực lực, võ giả cảnh giới bất đồng đẳng cấp sâm nghiêm, Bùi Nghĩa Hiên thân là Minh Dương Cảnh cường giả có thể đối hai Thanh Huyền Cảnh "tiểu bối" khách khí như thế, nếu không phải hắn thật sự rất khiêm tốn, thì phải là xem trên mặt mũi Tô Mị.
- Lâm Lạc!
- Thái Kế Vũ!
Hai người Lâm Lạc đều báo ra tính danh, mà lúc này Thái Kế Vũ cũng không còn dám đùa bảo tự xưng "Đại soái" .
- Làm sao ngươi đến nơi này?
Lâm Lạc nhịn không được hướng Tô Mị hỏi.
- Bản cô nương không thể có sao?
Tô Mị không đáp hỏi lại, bản sắc ma nữ dần dần hiện ra.
Trong mắt Bùi Nghĩa Hiên hiện lên một tia lo lắng không dễ phát giác, tuy lời nói của Tô Mị nhìn như rất không khách khí, nhưng chỉ có dưới tình huống song phương rất quen thuộc mới sẽ nói như vậy, thái độ lộ ra thân thiết.
Mà hắn và Tô Mị nhìn như khách khí, kỳ thật lại là biểu hiện quan hệ lạnh nhạt.
Nhưng hắn lập tức đem cổ bất mãn này giấu đến trong nội tâm, trên mặt hiện lên tiếu dung nói:
- Nơi này không phải chỗ nói chuyện, hàn xá coi như thanh tĩnh, chúng ta vẫn là trở về lại chuyện trò!
Tô Mị sẽ không cho Lâm Lạc cơ hội cự tuyệt, đã tự mình đi trước. Lâm Lạc cùng Thái Kế Vũ liếc mắt nhìn lẫn nhau, đành phải ngoan ngoãn theo sát.
Cam Vũ quốc có hai đại thế gia, là Bùi thị cùng Vạn thị, cộng đồng khống chế được quốc gia to lớn này. Mà Hổ Tinh thành Bùi gia chính là Bùi thị tổ địa, cái trạch địa này tự nhiên tráng lệ, hoàn toàn chính là một tòa Hoàng cung!
Xem tông môn của Hạ Nguyên quốc, Trung Nguyên quốc, gia tộc đều yêu mến đem tổng bộ xây tại địa phương linh khí nồng đậm, mà bởi vì cả thành thị Hổ Tinh thành đều do một trận pháp tụ lại linh khí, bởi vậy chế tạo ra một Thánh địa tu luyện, nên cho dù Bùi gia đem căn bản thành lập ở bên trong phố xá sầm uất cũng sẽ không ảnh hưởng tộc nhân tu luyện.