- Mời tuyển thủ trận thứ ba, Trảm Ma Tông tông chủ Tiếu Kiến Nhân và tiền nhiệm tông chủ Tiếu Thượng lên đài.
Thời điểm âm thanh tuyến bố của trọng tài vang lên, Tiếu Kiến Nhân vẫn ngồi trên ghế tuyển thủ không nhúc nhích. Mà Tiếu Thượng thì bay lên lôi đài, trầm giọng nói ra:
- Ta nhận thua!
Kết quả như vậy, mọi người cũng không cần suy nghĩ nhiều. Không có người nào nguyện ý liều mạng với người của mình. Huống chi thực lực của Tiếu Thượng không thể nào so sánh được với Tiếu Kiến Nhân.
Thời điểm trọng tài tuyên bố Dương Thiên Lôi và Mạnh Hạ Huy lên lôi đài, Mạnh Hạ Huy khom người cúi đầu thật sâu với Dương Thiên Lôi, nói ra:
- Mộc huynh, mời!
Thần sắc Dương Thiên Lôi không chút biến hóa, ôm quyền gật đầu với Dương Thiên Lôi, trực tiếp bay lên lôi đài, nhưng trong lòng vô cùng xoắn xuýt. Cũng không phải hắn sợ Mạnh Hạ Huy, mà vì hắn đang hối hận khi mua dây trói mình, mẹ khiếp, nhìn bộ dáng của ngươi không phải rất cảm kích ca sao? Cảm kích, ngươi cũng nhận thua đi, nhưng nhìn bộ dáng của Mạnh Hạ Huy hiển nhiên sẽ không nhận thua.
Dương Thiên Lôi biết rõ, hắn phải trải qua một trận đại chiến rất gian nan, hơn nữa là đại chiến thắng thua khó nói trước!
- Mộc huynh, thứ cho ta nói thẳng, tuy thực lực của huynh mạnh mẽ, nhưng thực lực môn phái... Cho nên, vì tranh giành với Tiếu Kiến Nhân, Kỷ Trùng Kiền, ta không thể không đấu với huynh một trận.
Thời điểm hai người đi lên lôi đài, làm cho Dương Thiên Lôi không nghĩ tới là, Mạnh Hạ Huy lại truyền âm nói chuyện với hắn.
- Không cần khách khí, ta cứu ngươi là vì đại nghĩa, ngươi không cần để trong lòng. Chúng ta dựa vào bản lĩnh của mình thôi.
Nghe thấy lời nói của Mạnh Hạ Huy, Dương Thiên Lôi cũng sinh ra một tia hảo cảm, tuy người này là đối thủ, nhưng ít ra cũng là người quang minh lỗi lạc, hơn nữa trước đấu buổi sáng hắn cúi đầu với mình trước mặt mọi người, cộng thêm lời nói hiện tại, rất thành kính, không phải làm bộ.
- Điểm đến là dừng!
Mạnh Hạ Huy ôm quyền nói một câu, sau đó lăng không bay lên.
Dương Thiên Lôi theo sát hắn bay lên trên không.
- Ngao!
Mạnh Hạ Huy đã nhìn thấy thực lực của Dương Thiên Lôi, hắn biết rõ, dù lúc này hắn đã đạt được ý chí của lịch đại tiền bối ẩn chứa trong Thủy Tổ Kim Thương, nhưng muốn chiến thắng Dương Thiên Lôi, cần phải dùng thân phận Long kỵ sĩ chân chính. Cho nên, vừa lên đến hư không, cự Long màu vàng đã phát ra tiếng Long ngâm, trực tiếp hiện hình.
- Mộc huynh, mời.
Mạnh Hạ Huy đứng trên đầu rồng, kim thương nơi tay, toàn thân tản ra một cổ khí tức cường đại hủy thiên diệt địa, trầm giọng nói với Dương Thiên Lôi.
- Mời.
Dương Thiên Lôi ứng một tiếng, bỗng nhiên khí tức toàn thân tăng vọt, khí thế như quán thông thiên địa, tâm thần của hắn tiến vào trạng thái không minh, dục vọng chiến đấu ẩn nấp trong cơ thể đang thiêu đốt hừng hực.
Dương Thiên Lôi tinh tường, trận chiến này tuyệt đối không dễ dàng như trận chiến với Kỷ Trùng Kiền.
Hắn phải dùng trạng thái mạnh nhất của mình để chiến đấu!
Đương nhiên, từ khi bắt đầu thi đấu, Dương Thiên Lôi đã xem quá trình cạnh tranh chức minh chủ là một lần lịch lãm rèn luyện, cho nên, từ đầu đến cuối, hắn vẫn không dùng đến năng lực của Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, cũng không sử dụng lực lượng của cao thủ trong đó. Hắn dựa vào năng lực của mình chiến đấu một cách chân chính, chỉ có như thế, hắn mới có thể nhanh chóng tăng thực lực của mình lên.
Chân Thần Cảnh, bây giờ không phải là giới hạn của hắn!
Hắn đã quá ỷ lại Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, nếu ngay cả loại chiến đấu không có uy hiếp tính mạng quá lớn cũng vận dụng đến nó, vậy thì khoảng cách hắn hoàn thành chí nguyện to lớn của mình, sẽ càng ngày càng xa vời, thậm chí cả đời này cũng không thể nào đạt tới.
Điểm ấy Dương Thiên Lôi biết rất rõ ràng.
Trong chốc lát, trong hư không phát ra tiếng nổ kịch liệt, trường thương màu vàng xé rách hư không, cự Long bay múa, thần thông pháp tắc vô cùng cường hãn xé rách hư không, phương viên vạn dặm đã biến thành chiến trường của hai người.
Chỉ một màn này, tất cả tu luyện gia và cao thủ tuyệt đỉnh đều hiểu rõ, trận đấu này Mạnh Hạ Huy đã siêu việt Kỷ Trùng Kiền, tuy Thủy Tổ Kim Thương không thể cường đại bằng thần kiếm của Kỷ Trùng Kiền, nhưng Mạnh Hạ Huy đã chính thức dung nhập làm một thể với Thủy Tổ Kim Thương, mỗi một thương đều có uy lực không gì sánh kịp, nhất là trong mỗi thương đánh ra đều ẩn chứa ý chí kiên định, Kỷ Trùng Kiền không thể so sánh được. Đọc Truyện Online
Nhưng mà, làm cho tất cả mọi người khiếp sợ không phải là Mạnh Hạ Huy, mà là Mộc Dịch Đình tiên phong đạo cốt.
Bởi vì, khí tức của Dương Thiên Lôi vẫn không mạnh mẽ hơn chút nào, nhưng hắn vẫn có thể dùng đôi tay ngăn cản thế công mãnh liệt của Mạnh Hạ Huy, thần thông pháp tắc tiện tay là phát ra, hạ bút thành văn, nhưng mỗi lần vận dụng đều rất đúng lúc!
Mỗi lần trước kia hắn đều kết xuất thủ ấn, vào lúc này, hắn đã giản lược đi bước này, phản phác quy chân, đem thần niệm, pháp lực, thần thông pháp tắc dung hợp đến mức tận cùng, có năng lực biến mục nát thành thần kỳ.
Làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy vui vẻ thoải mái, kích động ngàn vạn lần!
Đây mới là quyết đấu thật sự, hai người này đều không có tâm giết đối thủ, Dương Thiên Lôi ôm tâm tính tôi luyện bản thân, còn Dương Thiên Lôi vẫn ôm lòng cảm kích Mạnh Hạ Huy điểm đến là dừng. Cho nên, vào lúc này, hai người đều không lựa chọn phương thức đả thương địch một ngàn tự tổn tám trăm, đều bằng vào năng lực và kinh nghiệm vận dụng thiên địa pháp tắc của mình lĩnh ngộ, đắm chìm trong chiến đấu chân chính.
Thế lực hai người ngang nhau, làm cho cả hai cảm nhận được một loại cảm giác vui vẻ nhẹ nhàn thoải mái, tâm thần càng ngày càng tập trung, càng ngày càng hưng phấn!
Trong nháy mắt đã qua nửa canh giờ, nhưng hai người vẫn quấn lấy nhau, tốc độ xuất chiêu không giảm chút nào, ngược lại càng ngày càng nhanh, uy lực càng lúc càng lớn.
- Mộc huynh, tiếp ta một chiêu này, nếu tiếp được thì ngươi thắng!
Rốt cục, lúc chiến đấu được một canh giờ, Dương Thiên Lôi phát ra một đạo thần thông cường hãn đẩy lùi Mạnh Hạ Huy ra khoảng cách trăm trượng mới đứng vững thân hình, lúc này, trong nội tâm Mạnh Hạ Huy mang theo khiếp sợ cực độ, nhìn Dương Thiên Lôi nói ra.
Chiến đấu suốt một giờ, Dương Thiên Lôi cho hắn cảm giác càng chiến càng mạnh, mà hắn, đã trở thành Long kỵ sĩ chân chính, đã hợp thể với phu nhân của hắn, cảm thấy càng ngày càng suy yếu, điều này nói rõ cái gì? Nói rõ pháp lực và thần niệm của Dương Thiên lôi hùng hậu hơn hắn gấp nhiều lần.
Cho nên, vào lúc này, Mạnh Hạ Huy biết rõ, chỉ có mau chóng thi triển tuyệt chiêu, một chiêu định thắng thua! Nếu không, kéo dài tiếp, hắn sẽ thua không thể nghi ngờ.