Chương 21: một chút ngoài ý muốn "năm trước"

Cập nhật 3 năm trước
Trước Sau


Nhìn thấy như vậy một màn thì xuân đức liền cảm thấy nhức đầu không thôi nhưng ngay vào lúc này xuân đức đột nhiên lại cảm thấy đầu đau nhói, lông mày hắn thoáng cái nhíu lại một đoàn có điều ngay sau đó thì dãn ra.

Cũng trong thời khắc ngắn ngủi này thì toàn thân hắn khí tức cũng biển đổi nghiêng trời lệch đất, khí tức u ám biến mất mà thay vào đó là một loại thanh xuân khí tức. lúc này dực đức xuất hiện.

Dực đức xuất hiện phản ứng của hắn đối với thiếu nữ đang nằm trên mặt đất khác xa với xuân đức. hắn lúc này dùng ngón tay chọt chọt vào mà thiếu nữ, thấy nàng ta không có phản ứng gì thì nói:

"ấy... sẽ không phải bị đánh chết rồi chứ?"

Đang ngồi ở ngay bên cạnh vũ y khẽ lắc đầu nói:

" hẳn là chưa chết đâu, trên người nàng có áo giáp, bị huynh đánh trúng chỉ là trọng thương mà không có mất mạng, hay là muội giúp huynh xử lý nàng ta."

Dực đức nghe vậy thì lắc đầu nói:

“không nên đâu, dù sao chúng ta cũng là người có lỗi trước. nếu như không phải chúng ta đánh chết thú sủng của nàng thì nàng ta cũng không tức giận như vậy. thôi để huynh sơ cứu cho nàng ta.”

Ở một nơi cách hai người dực đức cùng vũ y không xa đang có mấy lão đầu nhìn về phía bên này. vẻ mặt mấy lão đầu kia lúc này tương đối đặc sắc.


Một người trong đó nói:

“thực sự kỳ quái, tiểu tử kia còn có tiểu nha đầu kia nữa cả hai người bọn hắn đều rất kỳ quái. các ngươi thấy tiểu tử kia sao? khi trước ra tay vừa ngoan lại độc, lúc này giống như lại đổi một người khác. mà tiểu nha đầu kia tu vi thâm hậu vô cùng, không rõ là lai đại sư làm sao dạy dỗ ra hai người bọn hắn.”

Một người ở bên cạnh nhẹ gật đầu nói:

“không hổ là người do lai đại sư tự mình tiến cử, vốn nghe đại sư nói thiếu niên kia căn cơ bị hủy tiềm lực mất hết trở thành phế nhân nhưng xem ra không phải vậy.”

Hai người khác nghe vậy thì gật đầu, lúc này người cuối cùng lên tiếng:

“chỉ tội nghiệp đồ đệ của ta, sau lần này nàng nhất định sẽ bị đả kích nghiêm trọng. có điều tiểu tử kia cũng quá càn rỡ, dám ở nơi này động thủ động cước, ta phải thay học viện trừng trị hắn một chút mới được.”

Hai người khác nghe vậy thì gật đầu có điều trong lòng thì thầm nghĩ “đồ đệ ngươi trên tay người ta ăn thiệt thòi bây giờ muốn thay đồ đệ ra mặt thì nói thẳng ra cần gì phải lấy cái cớ miễn cưỡng như vậy.”

…..

Trong khi dực đức đã cho thiếu thiếu nữ kia trị thương, vũ y ở bên cạnh lom lom đừng nhìn thì bỗng nhiên vũ y cảm nhận được có một âm ảnh xuất hiện ở phía sau lưng nàng, linh giác của nàng cực kỳ nhạy bén mặc dù chưa biết là người nào nhưng nàng có thể cảm thấy kẻ vừa xuất hiện không có ý tốt.

Mặc dù biết nguy hiểm đang dần tiếp cận nhưng vũ y vẫn làm bộ như không biết, ở với xuân đức thời gian dài nàng cũng đã học được cách ứng phó với các loại địch nhân khác nhau, lúc này đây nàng biết chỉ có bất ngờ đánh lén “nhất kích trí mạng” thì nàng mới có phần thắng.

Địch nhân tiếp cận đủ gần, song đao bên trong nhẫn không gian theo tâm niệm của nàng xuất hiện trong tay, xoay người vũ y nhanh như tia chớp chém thẳng về âm ảnh phía sau.

“xoẹt.”

Có điều bóng đen ở phía sau phản ứng rất nhanh,hắn lúc này vốn dĩ đã tiếp cận cực gần với xuân đức và vũ y nhưng ngay khi vũ y liền xuất thủ thì hắn liền lùi về phía sau.

Có điều một đao của vũ y rất nhanh, người kia lui lại được nhanh nhưng vẫn trúng một kích này, hộ thể chân khí của người kia bị chém nát, phần áo trước ngực cũng bị vạch ra hai đường vết rách lộ ra nội giáp bên trong.

Ở nơi xa hai người khác đang muốn nhìn xem lão giả này như thế nào trừng trị xuân đức hai người, nhìn thấy một màn như vậy thì thiếu chút nữa chừng rớt đôi con ngươi ra ngoài. bọn hắn nhìn về phía vũ y như nhìn thấy đại ma trong truyền thuyết.

Không chỉ có hai lão đầu mà sở hữu những người đang quan sát tình cảnh nơi đây đều là như vậy. trong số những người quan sát nơi đây có người trẻ tuổi kiệt xuất, có các vị trưởng lão trong học viện. nhưng vào giờ khắc này tất cả mọi người nhìn về phía vũ y trong lòng thầm nghĩ “yêu nghiệt”.

Ở bên trong một gian phòng kín, một lão đầu nhìn hình ảnh trước mắt thì hít vào một hơi thật sâu nói:

“tiểu nha đầu kia là làm thế nào tu luyện, mười tuổi chưa tới đã có tu vi thâm hậu bực này, nàng là thiên thần chuyển thế sao?”


Đứng bên cạnh người này có một bà lão, bà ta cau mày nói:

“thiên phú chiến đấu của tiểu cô nương này thực sự cao, khả năng chiến đấu vô cùng tài tình, ở phía sau nàng hẳn có một cao nhân chỉ điểm, bằng không chỉ lấy tuổi như nàng là không thể có được kinh nghiệm chiến đấu bực này.”

Những người khác nghe vậy thì gật đầu. lúc này một lão giả màu áo xám giống như hiểu ra cái gì nói:

“thảo nào lai đại sư nói chúng ta không cần quá quan tâm tới hai người bọn hắn, cũng không muốn chúng ta đích thân chỉ dạy, hóa ra bọn họ đều là được cao nhân trước tiên thu làm môn đồ. ta nhìn xem thiếu niên kia cũng rất không tầm thường, thực lực của hắn tuy không bằng tiểu cô nương kia nhưng so với tất cả những kẻ cùng lứa tuổi hắn đều bỏ xa.”

Lúc này lại có một bà lão bóp tay thở dài nói:

“đáng tiếc hai mầm móng tốt như vậy đều bị người thu đi mất, đáng tiếc thực sự quá đáng tiếc, nếu như chúng ta sớm biết….ài, được rồi. không nói nữa càng nói càng đau lòng.”

…..

Ở bên ngoài.

Dực đức lúc này cũng đã phát hiện lão giả, nhìn đạo bào hắn mặc trên người thì biết người này hẳn là một vị giáo sư bên trong học viện. có điều khi nhìn thấy hoàn cảnh lúc này thì dực đức khóe mắt co giật liên hồi.

Khẽ đánh mắt với vũ y một cái, tiểu nha đầu kia liền hiểu ý. lúc này cất đi song đao sau đó quay về cái bộ dạng hồn nhiên ngây thơ, nàng cùng với dực đức lúc này đồng thời hướng về phía lão giả vấn an.

“kính chào tiền bối.”

Vào lúc này ông lão kia cũng mới hồi thần lại, nhìn xuống ngực của mình lại nhìn về phía tiểu nha đầu đứng cách đó không xa thì trong mắt hiện lên tinh quang.

Nhưng đúng vào lúc này hắn lại nhận được truyền âm từ một người, sau khi nghe xong truyền âm thì hắn mỉm cười ôn hòa nhìn hai người dực đức cùng vũ y nói:

“viện trưởng muốn hai tiểu gia hỏa các ngươi, đi theo ta.”

Nói xong thì hắn đi trước tự mình dẫn đường cho hai người. dực đức thấy vậy thì vội ôm thiếu nữ đang nằm trên đất sau đó cùng với vũ y đi theo ở phía sau.

Đi theo phía sau ông lão đi vào bên trong cung điện to lớn dực đức lúc này mới biết được cái gì là xa hoa tráng lệ, ở trong này quả thực không thiếu cái gì, mọi thứ đều bị dát vàng, đồng thời sử dụng đủ loại kỳ trân dị bảo để làm vật trang trí.

Nhìn thấy một màn thế này thì dực đức không khỏi cảm thấy bản thân nghèo khổ, hắn lúc này rất muốn dùng bảo kiếm nạy hết mấy thứ kỳ trân dị vật được đính trên tường mang đi bán.

Trên đường đi tới gặp lão viện trưởng thì dực đức có gặp một người thanh niên tuấn lãng, người kia tự xưng là sư huynh của thiếu nữ bị xuân đức khi trước đánh ngất.


Dực đức còn chưa biết nên như thế nào giải quyết cái cục nợ kia, lúc này có người tới rước cục nợ thì hắn ngay lập tức mỉm cười đưa cục nợ cho tên thanh niên tuấn lãng kia đồng thời nói:

“sư huynh nên quan tâm tới sư tỷ nhiều hơn, ta xem sư tỷ sức khỏe không được tốt lúc ta tới đây thì thấy nàng bị ngất ở bên ngoài.”

Lời này vừa ra thì cả người thanh niên cùng lão giả đang dẫn đường đều không khỏi ngẩn ra, sau đó thì cười cười. người thanh niên tuấn lãng tiếp nhận thiếu nữ xong, nhìn dực đức nói:

“cảm ơn sư đệ đã quan tâm sư muội của ta. ta là dạ minh thiên khi nào sư đệ có rảnh thì tới chỗ sư huynh chơi.”

Dực đức không hiểu ẩn ý trong đó lúc này cười nói:

“cảm ơn sư huynh, có thời gian sư đệ nhất định sẽ tới.”

Tiếp đó dực đức cùng vũ y lại đi theo lão giả. về phần thanh niên nhìn thấy như vậy một màn thì khẽ lắc đầu, trong lòng thì thầm nghĩ “ta suy đoán không có sai hai người này hắn chỉ biết tu luyện mà không biết đối nhân xử thế, suy nghĩ vẫn còn quá non nớt. vậy mà lúc trước ta còn muốn cùng với hắn tính toán xem ra là ta quá hẹp hỏi rồi.”

Khẽ mỉm cười lắc đầu dạ minh thiên mang theo thiếu nữ rời đi. thấp thoáng hai cái thì thân ảnh hắn liền biến mất không còn nhìn thấy đâu nữa.

Dực đức cùng vũ y đi theo lão giả kia một lúc lâu thì đi tới một căn phòng, sau khi tới đây thì lão giả kia dặn dò dực đức một chút sau đó liền rời đi. hai người dực đức đẩy ra cửa phòng đi vào bên trong thì gặp một ông lão. ông lão kia đang đứng bên cạnh cửa sổ, hai tay chắp sau lưng, ánh mắt nhìn trời cao.

Ngay khi hai người đi vào thì ông lão kia cũng quay người lại, lúc ông lão quay người lại thì dực đức cũng nhìn rõ được bộ dạng ông ta, ông lão này khuôn mặt phúc hậu, ánh mắt thâm thúy, cả người toát ra một cổ khí tức làm người yêu thích.

Nhìn hai người ông lão kia mỉm cười sau đó để cho hai người ngồi xuống. dực đức lúc này nghe theo lời ông lão ngồi xuống, vũ y thì ngồi trên đùi hắn. tiếp đó ba người nói chuyện cùng nhau, ông lão kia rất gần gũi nói chuyện cũng thực sự ôn hòa, tuy là lần đầu tiên gặp mặt cũng như nói chuyện với nhau nhưng dực đức liền đã có cảm tình cùng với ông lão này.

(lưu ý nhỏ: thân thể của dực đức"nguyên chủ nhân" có hai linh hồn là xuân đức"kẻ ngoại lai" cùng dực đức"nguyên chủ nhân", linh hồn của hai người có thể “độc lập” khống chế thân thể nhưng luôn bị ảnh hưởng bởi ý niệm của nhau. chỉ khi nào một bên lựa chọn ngủ say thì bên kia mới chân chính là bản thân. vì vậy mà sản sinh ra một xuân đức rất nhiều mặt tính cách.
Nhưng chủ yếu vẫn là hai loại tính cách. một là dực đức tính cách thân thiện, hay nói hay cười, ngây thơ trong sáng, tự ti và hay sợ hãi"do dực đức hôn mê từ khi còn nhỏ". hai là xuân đức có tính cách trầm tĩnh, lạnh lùng, ít nói, lúc ra tay cực kỳ máu lạnh, tàn độc.)

"1/1/20"

Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào


Trước Sau
Copyright © Truyện Truyện 2024. Liên hệ: [email protected]