Mặc dù nói tất cả mọi thứ tối nay đều do Đông Phương Hạ chỉ đạo, nhưng anh không hề có ý định xuất hiện, anh đã nhìn thấy tất cả những gì đã xảy ra! Chúng xảy ra ngay dưới mí mắt anh, anh cứ như vậy trơ mắt nhìn người của Hải Bang chuyển từng thùng hê-rô-in đó đi!
Xoay người lặng lẽ đi đến phía trước nhà kho, từ trên cao nhìn xuống đám người Trương Vũ Trạch rời khỏi nhà kho, Đông Phương Hạ từ đầu đến cuối đều ở trong góc tối quan sát.
Đột nhiên, điện thoại trong túi anh rung lên, nhìn thấy tin nhắn của Tây Môn Kiếm và Cừ Đại Pháo gửi đến, khóe miệng anh vẽ lên ý cười.
Khoảnh khắc Trương Vũ Trạch bước ra khỏi nhà kho, hắn càng cảm thấy có gì đó không đúng! Trong lòng cũng trở nên có chút bất an, loại cảm giác này quá mãnh liệt! Làm thế nào mà một giao dịch quan trọng như vậy lại có thể rơi vào tay bản thân một cách dễ dàng đến thế, thứ càng dễ dàng đạt được thì nguy cơ tiềm ẩn càng lớn.
Lang Quân đã xuất hiện, Huyết Lang càng coi trọng giao dịch này hơn, vậy tại sao hắn ta vẫn chưa xuất hiện, còn có, không khí đêm nay khá kỳ lạ, khiến con người ta khó đoán!
Nhìn lại những thùng hê-rô-in mà nhóm đàn em đang khênh, Trương Vũ Trạch không sao nói rõ được mà run lên.
Đáng tiếc hắn đã không còn kịp nghĩ nữa, ngay trước mặt bọn họ, lúc này truyền đến từng đợt tiếng bước chân!
Người của Trương Vũ Trạch đang bê vài thùng lớn kia muốn tránh cũng đã muộn, lúc này muốn bọn họ bỏ rơi hơn 500 kg hê-rô-in này tuyệt đối không thể nào.
Trong chốc lát, không tới một phút đồng hồ, tiếng bước chân đã vang lên cách bọn họ hơn mười mét! Tốc độ của người đang đến còn nhanh hơn so với tưởng tượng của Trương Vũ Trạch, nhanh đến mức hắn ta còn không có cơ hội ra lệnh cho người của mình tránh đi! Có thể thấy được sự gấp gáp của những người này.
Trong khuôn viên mờ tối của công trường, nhóm người Trương Vũ Trạch gặp được người của Tào Bang đến giải cứu, hắn nhận ra kẻ dẫn đầu, đường chủ của Tào Bang- Cù Đào.
Sau khi nhận được cuộc gọi cầu cứu, Cù Đào lòng nóng như lửa đốt, bang chủ và quân sư đều vô cùng xem trọng giao dịch tối nay, đây thế nhưng là gốc rễ của Tào Bang bọn họ, nghe nói số tiền trả ra lần này chiếm 20% tài sản của cả Tào Bang! Trước khi đi, bang chủ đã căn dặn, giờ xảy ra chuyện ai cũng không gánh nổi phần trách nhiệm này.
Không nghĩ tới khi Cù Đào vào rừng lại gặp phải sự chặn đánh của mấy người Cừ Đại Pháo, làm chậm trễ tròn mười phút! Mười phút mặc dù không đáng kể nhưng tại thời khắc quan trọng sẽ khiến một sự việc diễn biến thành dáng vẻ nào, trong lòng mọi người đều hiểu rõ.
Thấy Trương Vũ Trạch của Hải Bang xuất hiện ở đây, người của hắn còn đang bê vài chiếc thùng lớn, Cù Đào lập tức hiểu ra Hải Bang bỗng nhiên xuất hiện lúc bọn họ đang giao dịch với Yamaguchi-gumicòn phái người cản đường ở bên ngoài ngăn không cho họ giải cứu! Cù Đào không kìm được cơn giận mà hét lên:
“Trương Vũ Trạch, con mẹ mày lại đưa người đến đây phá hoại việc của Tào Bang bọn tao.
Tao thấy Hải Bang bọn mày sắp theo gót của Lang Quân rồi!”
Vào khoảnh khắc khi nhìn thấy Cù Đào, sự bất an trong lòng Trương Vũ Trạch biến mất không còn tăm hơi.
Cũng đúng lúc này, hắn ta mới biết được bản thân đã trúng kế rồi! Bị Lang Quân Huyết Lang tính kế! Dù hắn có dã tâm cướp đoạt giao dịch giữa Yamaguchi-gumi và Tào Bang nhưng cũng còn chưa ra tay đã gặp phải chuyện này.
Hiện giờ đường chủ Tào Bang Cù Đào bắt gặp người của họ bê những chiếc thùng lớn này, đã không còn gì để nói nữa!
Cộng thêm việc người chết trong nhà kho không chỉ có Yamaguchi-gumi mà còn có cả người của Tào Bang! Điều này càng tăng thêm tính xác thực cho việc Hải Bang có ý đồ cướp đoạt hàng hoá.
Lúc này, một người anh em của Tào Bang vội vàng chạy vào trong nhà kho rồi lại nhanh chóng chạy ra thì thào vài câu bên tai đường chủ của họ! Sắc mặt Cũ Đào trong nháy mắt thay đổi, vài chục cây súng lập tức điên cuồng bắn về phía nhóm người Trương Vũ Trạch.
Sự tình đã bại lộ, Trương Vũ Trạch sẽ không ngồi yên chờ chết, khi Cù Đào hạ lệnh hắn cũng đã ra lệnh cho người của mình ra tay! Hiện tại chỉ có tiêu diệt hết những người này, bọn họ mới có cơ hội rời đi, hơn 500 kg hê-rô-in này cũng không thể rơi vào tay của Tào Bang.
Bây giờ đã biết được là do Lang Quân Huyết Lang đặt bẫy, vào giây phút nguy cấp, Trương Vũ Trạch cũng không thể quan tâm được nhiều đến vậy! Nếu không nơi đây sẽ là mồ chôn của họ!
Nhưng về số lượng người và vũ khí, bọn họ rõ ràng không địch lại người của Tào Bang! Bản lĩnh của Trương Vũ Trạch không tồi nhưng hắn có thể chống lại pháo đạn sao?
Nhất thời, tiếng súng vừa dứt lại vang lên không ngớt.
Đông Phương Hạ đều nhìn thấy những việc này, quan sát từ xa hai bên Tào Bang và Trương Vũ Trạch chiến đấu như nước với lửa, trong lòng anh khó tránh khỏi nổi lên một tia đắc ý, nhưng đây chỉ là giây lát thoáng qua mà thôi! Huyết Lang sẽ không đánh giá thấp bất kỳ kẻ địch nào..