Chương 19

Cập nhật 3 năm trước
Trước Sau


Chương 19: Rock, real, freestyle


Hề Thời còn tưởng mình nghe nhầm, cô nhíu mày: “Hả?”



Giang Hành Triệt có vẻ như không muốn nhắc lại.


Hề Thời đành phải nhớ lại câu anh vừa nói.


Anh nói kết hôn?


Anh bảo cô bỏ thi, bọn họ kết hôn?


Hề Thời bỗng bật cười.


Giang Hành Triệt đợi Hề Thời trả lời, dường như không ngờ cô sẽ cười, mày anh nhíu chặt.


Hề Thời ngẩng đầu, bình tĩnh nhìn Giang Hành Triệt: “Bình thường tổng giám đốc Giang bận rộn như vậy mà hôm nay lại có thời gian đến nói đùa với tôi sao? Nếu không còn chuyện gì khác thì tôi xin đi trước.”


Cô xoay người định đi, Giang Hành Triệt đưa tay ra giữ cổ tay cô lại.



Hề Thời đành phải quay lại, nhìn cổ tay bị Giang Hành Triệt giữ chặt.


Giang Hành Triệt: “Hề Thời, đừng để tôi nói lại lần thứ hai.”


Hề Thời vốn chẳng thấy gì, nhưng sau khi nghe Giang Hành Triệt nói, cô đột nhiên thấy ngực mình nghẹn cứng.


Hình như trước đây, Giang Hành Triệt nói cái gì cô cũng nghe theo, anh ta vẫy nhẹ một cái là cô sẽ ngoan ngoãn chạy tới, nếu anh ta để cô lại một mình rồi bỏ đi, cô vẫn sẽ luôn đứng đó chờ, chờ anh ta quay đầu lại, sau đó cười với anh ta.


Hôm nay Giang Hành Triệt tới tìm cô, đưa ra điều kiện là chỉ cần cô bỏ thi thì sẽ kết hôn với cô.


Bố thí hào phóng biết bao.


Hề Thời đột nhiên cảm thấy, trong nhận thức của Giang Hành Triệt, cô vĩnh viễn là một thứ đồ chơi mà tuỳ ý vẫy tay thì tới, xua tay thì đi, cũng hoặc là một vai hề có thể tùy ý trêu đùa.


Cô đã từng mong chờ, nhưng thứ cô mong chờ được lại là một câu từ hôn, mà hôm nay, anh ta đột nhiên đến đây đề nghị kết hôn với cô.


Có lẽ cô nên cảm thấy vô cùng biết ơn, lập tức đi tìm ban tổ chức báo bỏ thi, sau đó hớn hở về kết hôn với Giang Hành Triệt, làm một thiếu phu nhân nhà họ Giang mà cô vẫn hằng mơ ước?


Hề Thời ngẩng đầu, đối diện với người đàn ông đang đứng trước mặt, cô đột nhiên nổi giận.



Cô chưa từng nổi giận giống như vậy, cô tự nhủ bản thân không phải sợ, cô không cần phải thay đổi vì bất cứ kẻ nào, cũng không cần phải nhẫn nại vì một người không quý trọng cô.


Hề Thời dùng sức giãy khỏi tay Giang Hành Triệt: “Anh đừng đụng vào tôi!”


Bàn tay Giang Hành Triệt trở nên trống rỗng.


“Giang Hành Triệt.” Cô rất ít khi gọi đầy đủ họ tên anh, “Chẳng lẽ anh không thấy mình rất nực cười sao? Anh quên tôi đã nói là không yêu anh rồi à? Tôi không hề yêu anh một chút nào cả!”


Đồng tử trong mắt Giang Hành Triệt co lại, mặt anh tái nhợt.


Hề Thời: “Anh cảm thấy hôm nay tới tìm tôi rồi đề nghị kết hôn đã là nhượng bộ lớn nhất, ban thưởng lớn nhất cho tôi rồi đúng không?”


“Fuck you!” Trước nay Hề Thời chưa từng cãi nhau, càng không chửi thề, nhưng trong rap, đặc biệt là một số rap underground battle, việc chửi thề cực kỳ phổ biến.


Hề Thời đã học được rất nhiều điều, cô vốn không định nói, nhưng giờ đây, ngoại trừ những lời này, cô thật sự không biết nói gì hơn để biểu đạt cảm xúc phẫn nộ của mình.


Lửa giận trong Hề Thời phừng lên: “Rốt cuộc anh muốn dây dưa tới lúc nào?”


Giang Hành Triệt: “Dây dưa?”


Hề Thời: “Chẳng lẽ không phải dây dưa ư? Từ cái ngày mà anh từ hôn, từ cái ngày mà tôi không còn là người nhà họ Trần nữa, chúng ta đã không còn chút quan hệ nào nữa rồi!”


Hề Thời cười một tiếng, nói với người đàn ông đang trầm mặt ở đối diện: “Tôi không quấn lấy anh, không mơ tưởng gì ở anh, chẳng lẽ anh không nên đi đốt pháo ăn mừng à, cứ chạy tới chạy lui tìm tôi gây chuyện là thế nào?”


“Chẳng lẽ anh thích tôi?”


Nghe đến đó, sắc mặt Giang Hành Triệt cứng lại, anh định mở miệng, hình như định nói cái gì đó, nhưng Hề Thời đột nhiên phỉ nhổ.


Cô lau đôi mắt hơi ướt, không phải vì người đàn ông trước mặt, mà là vì chính cô.


Cô nói: “Anh vốn không thích tôi, cũng chưa từng để ý đến tôi.”


“Nếu anh có một chút xíu thích tôi, để ý tôi, anh sẽ không vĩnh viễn bỏ chạy để tôi đuổi theo, sẽ không mặc mọi người xung quanh đều xem thường tôi, sẽ không để tôi không vào được giới quý tộc của anh, sẽ không từ hôn tôi, càng sẽ không mặc kệ tôi không có nhà để về khi bị hai bác đuổi đi, khi tôi vừa xối nước vừa khóc trong phòng tắm thì anh đang ở đâu?”


Hề Thời lại ngẩng đầu lên: “Tôi sẽ không bỏ thi, càng không kết hôn với anh để thành thiếu phu nhân nhà họ Giang, nếu anh muốn dùng thủ đoạn nào khác để ép tôi bỏ cuộc thì xin cứ tự nhiên, có điều, anh đừng mơ có thể bóp chết được tôi.”


Cô nhìn giày da kiểu Âu của anh, bỗng bật cười: “Trước giờ tôi vẫn luôn cảm thấy mình không xứng với anh, cho nên ra sức đi học tiếng Anh, học piano, cố gắng chăm chút vẻ ngoài của mình thật hoàn hảo, uốn nắn từng cử chỉ cho phù hợp với dáng vẻ của thiếu phu nhân nhà họ Giang, sau khi biết mình thật ra là một đứa trẻ bị bỏ rơi ở cô nhi viện, không phải thiên kim nhà họ Trần, tôi càng cảm thấy mình và anh khác nhau một trời một vực, nhưng mà giờ tôi lại thấy trước kia mình sai rồi, tôi không cảm thấy mình không xứng với anh nữa, bởi vì trên đời này chẳng có ai không xứng với ai, chúng ta vốn không cùng một thế giới, anh không hợp với tôi, tôi cũng không hợp với một người đàn ông mà đến cả rock, real, freestyle cũng không biết!”


Hề Thời nói xong, xoay người đi thẳng.


Giang Hành Triệt không giữ cô lại nữa, chỉ nhìn bóng lưng cô, môi không còn chút máu.


Tài xế vẫn luôn ngồi trong xe, tuy không nghe rõ đối thoại, nhưng nhìn thấy toàn bộ quá trình đôi nam nữ trẻ tuổi hành động qua lại, bao gồm cả bên nam giữ chặt tay bên nữ ra sao, bên nữ dùng sức hất ra thế nào.



Anh ta không dám lộ diện.


Giang Hành Triệt im lặng đứng một chỗ, cuối cùng bước về phía chiếc Bentley đang đậu trong bóng đêm.


Tài xế vội xuống xe, mở cửa sau ra.


Giang Hành Triệt ngồi vào trong.


Bên cạnh chỗ anh ngồi là một bó hoa hồng đỏ tươi như máu, chính giữa bó hoa là một chiếc nhẫn.


Hề Thời trở lại kí túc xá, bị hai bạn cùng phòng hỏi, cô mới nhận ra là mình nói đi xuống mua đồ, nhưng giờ lại trắng tay về phòng.


Cô đành bịa lí do khác, may mà hai bạn cùng phòng cũng không hỏi nhiều, lo chuẩn bị skincare buổi tối.


Ngày hôm sau, chương trình《Đây là rapper》chính thức bước vào vòng ba.


35 thí sinh thuận lợi vượt qua vòng loại thứ hai đứng chung một chỗ.


Hề Thời đứng với Hà Đậu và Mia, nhìn sang nhóm Lưu Quang ở bên kia, cô phát hiện nhóm Lưu Quang cũng đang nhìn mình.


Nhìn nhau cười xong, Bát Lục dùng khẩu hình nói với cô: “Bánh quy rất nice.”


Sau vòng hai thì《Đây là rapper》 thu hút được lượng khán giả vô cùng đông đảo, số người xem livestream vào ban ngày cũng gấp mấy lần trước kia.


Sự tương tác giữa Hề Thời và nhóm Lưu Quang được camera ghi lại.


MC chính thức tuyên bố vòng ba là vòng thi đấu cá nhân, cũng là vòng loại trực tiếp, trong vòng này, ai nấy đều thi đấu cho chính mình, đồng đội cũ cũng sẽ trở thành đối thủ.


Hai bên tương tác với nhau bằng ánh mắt đúng lúc MC đọc đoạn “đồng đội cũ cũng sẽ trở thành đối thủ”, khoảnh khắc này như vật dẫn kích thích khán giả trào nước mắt.


Làn đạn:


[Hu hu hu hu hu chế không tin! CP tiểu bạch hoa x nhóm phản diện thật sự BE sao, ekip chương trình đúng là không có tâm!]


[Tôi mới lọt hố từ vòng hai mà sao mấy người nỡ cho tôi BE hả???]


[Đây không phải truyện ngọt! Đây là truyện ngược, truyện ngược!]


[Trước kia cứ tưởng người lạnh lùng với Hề Thời nhất nhóm Lưu Quang là Icy, vậy mà mọi người xem, trong kí túc xá nam tối qua, anh ấy trân trọng bánh quy bảo bối Hề Thời tặng biết bao nhiêu, không ai được ăn vụng hu hu hu hu.]



[Vòng ba nhất định phải vào cùng nhau đi tiếp mọi người nhé!]


[Chậc, nói thật, nếu lấy thực lực ra so, chỉ thi đấu cá nhân, Hề Thời muốn đi tiếp thì hơi khó.]


[Tôi cũng định nói vậy… Thực lực những người được đi tiếp mạnh như vậy, Hề Thời mới học có bao nhiêu ngày chứ, vòng hai dù có tiến bộ, nhưng vẫn yếu nhất.]


[Nhưng thấy cô ấy tự tin hơn vòng một nhiều đấy, càng tự tin càng đẹp.]


[Đúng đúng đúng! Mọi người đã xem rồi sao, chị đẹp tự tin lên!]


Hề Thời nghe MC giải thích quy tắc rõ ràng xong thì hơi chán nản mà dẩu môi.


Chủ đề thi đấu của vòng hai là năng lực rap battle nhóm, còn chủ đề vòng ba là năng lực tự sáng tác của một rapper.


Muốn làm một rapper, yêu cầu đầu tiên là năng lực tự sáng tác, nếu không thì cũng chỉ như các thành viên đảm nhiệm đọc rap trong các nhóm Kpop, không thể xưng là rapper, chỉ có thể gọi là người đảm nhiệm đọc rap mà thôi.


Trên sân khấu vòng loại thứ ba, mỗi thí sinh dự thi được yêu cầu phải biểu diễn một bài rap do mình sáng tác, khoảng thời gian trước khi công diễn sẽ để dành cho mọi người sáng tác.


Chương trình giới hạn cho 35 thí sinh hai chủ đề sáng tác là “Storm” (gió lốc) hoặc “Myself” (bản thân).


Hề Thời nhớ đến đoạn rap của mình ở vòng hai.


Câu từ đều được mấy người Icy viết sẵn, cô chỉ cần ghép nhịp, cố gắng tập theo, sau đó làm người đầu tiên lên sân khấu rap là được.


Nhưng giờ thi đấu cá nhân, cô chỉ có thể dựa vào chính mình, không có đồng đội tài giỏi kéo theo, không có người viết lời rap, càng không có người dạy cô rap nữa.


Hề Thời thở dài, sau đó lại cảm thấy thoải mái.


Cô – một reader vốn phải bị loại từ vòng một mà có thể lết đến tận vòng ba đã là may mắn lắm rồi, bây giờ còn có một ít fans thích cô nữa, ngày nào Diệp Sâm cũng lên miếu thắp hương, cho nên, dù bị loại ở vòng này thì cô cũng không còn gì tiếc nuối.


Huống hồ, mục đích chính của cô khi vào đây chỉ là để được được bao ăn ở.


Vòng trước, cô sợ mình sẽ liên lụy kéo chân nhóm Lưu Quang nên gặp áp lực lớn. Vòng này, Hề Thời cảm thấy mình cứ cố hết sức mà thi đấu là được.


Đúng rồi, còn có fans của cô là các Dòng Suối Nhỏ nữa.


Hề Thời nghĩ đến chuyện bây giờ mình đã có fans, cảm giác bỗng trở nên vi diệu. Những ngày tháng dự thi khá khép kín, fans《Đây là rapper》cũng không đi làm loạn khắp nơi giống fans《Sáng tạo thiếu nữ》, cho nên bây giờ Hề Thời vẫn rất mơ hồ, không biết số fans thật sự là những con số followers trên Weibo hay những người đã bình luận dưới bài Weibo “Cảm ơn mọi người” của cô.


Trước kia, cô đều trả lời tất cả các bình luận trên vòng bạn bè, ban đầu cũng trả lời từng bình luận của fans, nhưng sau này phát hiện nhiều quá, cô không trả lời nổi.


Diệp Sâm phải gửi WeChat bảo cô không cần phải trả lời từng “bình luận tương tác” nữa.


Lúc này, Hề Thời mới hiểu fans kêu gọi nhau để lại “bình luận tương tác”.


Sau khi chương trình quay ngày đầu tiên xong, ngày hôm sau, 35 thí sinh bước vào vòng ba chính thức chuẩn bị cho phần thi của mình.


Trong phòng luyện tập, Hề Thời mở phần rap trước kia nhóm Lưu Quang viết cho cô ra ôn một chút, ôn xong, cô lại cầm bút vò đầu, trước mặt là tờ giấy trắng.


Cùng ở trong phòng còn có Mia và Hà Đậu, cả hai thấy chủ đề “Myself” quá đơn giản, cho nên đều chọn “Storm”.



Hai người bắt đầu đặt bút viết.


“Hề Thời, cô chọn chủ đề gì? Là “Myself” sao?” Mia hỏi.


Hề Thời mặt ủ mày chau: “Tôi còn chưa chọn xong.”


Hà Đậu: “Không sao, cứ từ từ.”


Hề Thời nhìn tờ giấy trắng, từ nhỏ đến lớn, những lúc cô liên quan đến sáng tác văn vẻ có lẽ cũng chỉ những lúc viết luận văn.


Mọi người đều nói “myself” đơn giản, khuyên cô nên chọn chủ đề đó.


Hề Thời suy nghĩ về “myself” xem có gì đáng để nói không.


Cô yên lặng, đột nhiên suy tưởng, nếu năm đó không bị ôm nhầm thì tốt rồi.


Như vậy, người nhận nuôi cô chính là đôi vợ chồng giáo sư đại học kia, bọn họ đối xử với con gái nuôi tốt như con ruột, nghe nói thiên kim thật từ nhỏ đã được đi vòng quanh thế giới.


Có thể cô sẽ không phải trải qua những ngày tháng ăn nhờ ở đậu, không phải chịu bác gái và anh họ xem thường, càng không phải gặp Giang Hành Triệt, yêu Giang Hành Triệt, rồi cuối cùng mất hết tất cả.


Đáng tiếc là không có nếu như, rốt cuộc thì cô cũng chỉ là một con tu hú đi chiếm tổ mà thôi.


Hề Thời dành cả một ngày để hí hoáy về “myself”.


Buổi tối, trong kí túc xá, Hà Đậu và Mia đọc “myself” mà Hề Thời viết cả ngày xong thì đều lắc đầu, sau đó an ủi cô đừng vội, trạng thái không tốt thì nên đi tìm xem nhiều hơn để có cảm hứng.


Rốt cuộc thì cô cũng chỉ là một reader mới lên sân khấu, giờ bảo cô sáng tác, thật sự không khác gì bảo người chưa bò giỏi đã học bay.


Hề Thời cảm ơn bạn cùng phòng, sau đó vào WeChat, thấy mọi người trong nhóm Lưu Quang đều nhắn hỏi cô xem có cần giúp không.


Hề Thời cứ tưởng tình đồng đội sẽ tan rã sau vòng hai, không ngờ đến vòng ba rồi mà vẫn còn được cảm nhận tình cảm ấm áp này, cô rất cảm động.


Cô nhắn cảm ơn, biết mọi người đều tất bật chuẩn bị cho vòng thi mới, mình không tiện làm phiền, cho nên cô nhắn thêm: “Để em tự thử trước đã.”


Hề Thời nghỉ một đêm, đến hôm sau, trong lúc hai bạn cùng phòng còn đang ngủ, cô đã dậy sớm tìm cảm hứng.


Cô lấy điện thoại ra, định ôn lại những video mà các rapper rap đơn để xem có cảm hứng không thì nhận được một thông báo đẩy từ Weibo.


Hình như là về cô.


Gần đây, Weibo hay đưa bài về cô, ví dụ như “Nữ thí sinh《Đây là rapper》nổi tiếng hơn các thí sinh《Sáng tạo thiếu nữ》”, “Học cách ăn mặc của Hề Thời trên sân khấu vòng hai, người có dáng đẹp thì phải show thế này”, đương nhiên, cũng có vài bài không tốt, ví dụ như “Tấm màn đen? Hề Thời dựa vào đâu mà trụ lại vòng ba, hợp tác CP với nhóm Lưu Quang thực ra là kịch bản của chương trình!”, “Nhân tạo hay thuần tự nhiên? Mặt Hề Thời rốt cuộc được bệnh viện nào nặn ra?”


Diệp Sâm luôn bảo cô không cần để ý, trên cơ bản, những bài này đều do các blogger xào ra để chạy KPI, Hề Thời lúc vừa thấy cũng có tức giận, sau này thấy nhiều thì liền miễn dịch với những nội dung bịa đặt như thế, nhưng mà hôm nay lại có bài về cô, cô vẫn nên vào xem tiêu đề một chút.


Có điều, cô vừa thấy tiêu đề thì bỗng ngẩn người.


“Quá khứ của Hề Thời trong《Đây là rapper》, đã từng “cho không” phú nhị đại, sau khi thành danh liền unfriend bạn cũ? Rốt cuộc thì tiểu bạch hoa vẫn rất trà xanh.”


Trước Sau
Copyright © Truyện Truyện 2024. Liên hệ: [email protected]