Thời điểm khoảng cách giữa hai người còn không tới hai mươi mét, Đạm Thai Minh Nguyệt nhịn không được, thân hình vặn vẹo, thuấn di ra ngoài.
- Ngay vào lúc này!
Diệp Trần cũng nhân cơ hội Đạm Thai Minh Nguyệt còn không có biến mất, đã xuất kiếm, kiếm đầm về phía bên phải, một kiếm này, đâm thủng không gian, lộ ra một lổ kiếm đen kịt.
Phốc phốc!
Thân ảnh của Đạm Thai Minh Nguyệt hiện ra, vị trí ngực trái là trái tim bị trúng một kiếm, bởi vì một kiếm này ngay cả không gian cũng đâm thủng, trái tim của nàng, cũng bị Không Gian Chi Lực nát bấy.
Đạm Thai Minh Nguyệt rất muốn hỏi, Diệp Trần làm cách nào làm được như thế.
Nhưng mà, nàng không còn thời gian hỏi.
- Rốt cuộc là sơ hở chỗ nào?
Trong mật thất, Đạm Thai Minh Nguyệt thì thào tự hỏi.
- Không gian thuấn di, trong nháy mắt, cũng cần thời gian, đại biểu cho quỹ tích di động, có thời gian khu động, chỉ cần dựa theo quỹ tích chấn động của không gian, có thể sớm chặn đường.
Diệp Trần có thể làm được, không có nghĩa là người khác cũng có thể làm được, linh hồn lực của Diệp Trần, mạnh hơn thường nhân gấp năm lần, đồng thời cũng tinh thông Không Gian Áo Nghĩa, mà tạo nghệ của Không Gian Áo Nghĩa, đã vượt qua Đạm Thai Minh Nguyệt, phá vỡ không gian thuấn di thân pháp, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Đương nhiên, cũng không phải nói, trừ Diệp Trần, không có người nào là đối thủ của Đạm Thai Minh Nguyệt.
Không có đánh qua, không ai biết đối phương sẽ có thủ đoạn gì.
Diệp Trần cường đại không cần nhiều lời, không gian thuấn di thân pháp của Đạm Thai Minh Nguyệt, làm cho không ít người lộ ra vẻ mặt trầm tư, nếu cho bọn họ đối mặt với Đạm Thai Minh Nguyệt, sẽ không biết nên ứng phó thế nào, rất hiển nhiên, bọn họ không có khả năng giống như Diệp Trần, nhìn thấu sơ hở, sớm xuất kích.
Kế tiếp, Độc Cô Tuyệt và Lam Sơn Mi chiến đấu với nhau.
Hai người đều là đao khách, trên phương diện đao pháp, đều có ngọn cờ riêng, một người tinh thông Ma Đao bí quyết, cận chiến mạnh mẽ không hợp thói thường, một người dùng Đao Ý thôi động đao pháp, giống như Tà Thần.
Đinh đinh đang đang!
Trong mật thất rộng và cao ngàn mét, đao và đao va chạm bắn ra hoa lửa khắp nơi.
- Kỷ xảo đao pháp xuất quỷ nhập thần!
Bàn tay của Độc Cô Tuyệt tê dại, thiếu chút nữa không cầm được trường đao trong tay.
Độc Cô Tuyệt không sống khá giả, Lam Sơn Mi cũng không khác gì, nàng âm thầm nhíu mày, đao pháp của Độc Cô Tuyệt, tán phát ra lực lượng quá mạnh mẽ, Ma Đao bí quyết mặc dù có thể chấn động trường đao của đối phương, nhưng vẫn có lực phản chấn truyền trở lại, nếu như lực lượng của nàng xuất đao là chín mươi, lực lượng xuất đao của Độc Cô Tuyệt ít nhất cũng là chín mươi lăm.
- Ma Trảm!
Hai tay cầm đao, Lam Sơn Mi vung đao chém ra. Ánh đao mơ hồ, trong nháy mắt, cũng không biết chấn động bao nhiêu lần, không gian đều bị đánh rách tả tơi.
- Tuyệt Đao!
Đao pháp của Độc Cô Tuyệt, dùng Tuyệt Vọng Đao Ý thôi động, Tuyệt Vọng Đao Ý càng mạnh, đao pháp cũng càng mạnh, chỉ thấy hai tay cầm đao của Độc Cô Tuyệt. Một đao đánh ra. Ánh đao trắng bệch, vạch phá không gian.
Đ-A-N-G...G!
Đao và đao giao kích với nhau, cánh tay của Độc Cô Tuyệt, sinh ra tê liệt trong nháy mắt.
Lam Sơn Mi xem chuẩn cơ hội, thừa dịp cánh tay của Độc Cô Tuyệt tê liệt trong nháy mắt, Ma Đao đã chém ra, đầu lâu của Độc Cô Tuyệt bay lên.
Lam Sơn Mi thắng!
- Thua!
Mọi người của Chân Linh Đại Lục lộ ra vẻ giật mình.
- Nếu như tu vi và cảnh giới của hắn bằng ta, thua chính là ta.
Lam Sơn Mi cười khổ một tiếng, còn chưa tiến vào Sinh Tử Bí Cảnh, tu vi của nàng đã đạt tới Sinh Tử Huyền Quan đệ nhất trọng đỉnh phong, hiện tại, tu vi của nàng đã đột phá tới Sinh Tử Huyền Quan đệ tam trọng, mà Độc Cô Tuyệt chỉ là đệ nhị trọng, tu vi có chênh lệch, nàng mới có thể làm cho đối thủ tê liệt trong nháy mắt.
Lúc này đã tiến hành hai mươi hai luân điểm tích lũy chiến.
Hai mươi ba luân.
Trận đấu kế tiếp diễn ra.
Tuyết Kiếm Hầu đấu với Đạm Thai Minh Nguyệt.
Đều là kiếm khách, Diệp Trần đánh bại Đạm Thai Minh Nguyệt, rất nhiều người muốn biết, Tuyết Kiếm Hầu có thể đánh bại Đạm Thai Minh Nguyệt hay không, nếu như không cách nào đánh bại, nhiều người hơn nữa cũng không ai là đối thủ của Diệp Trần.
Tất cả mọi người biết rõ đây là sự thật.
Trên trận, Tuyết Kiếm Hầu và Đạm Thai Minh Nguyệt đứng đối mặt với nhau.
- Tên Tuyết Kiếm Hầu này, không thể coi thường.
Đạm Thai Minh Nguyệt không có nhìn thấy vẻ táo bạo trên người của Tuyết Kiếm Hầu, đối phương giống như một vũng nước sâu, không hề bận tâm.
Ông!
Đạm Thai Minh Nguyệt chuyển động, vừa vào trận đã sử dụng không gian thuấn di thân pháp, lúc này xuất hiện ở sau lưng Tuyết Kiếm Hầu, một chưởng đánh qua.
Thân hình Tuyết Kiếm Hầu nhoáng một cái, đã quay người lại xuất kiếm.
Làm cho tất cả mọi người xôn xao chính là một chưởng của Đạm Thai Minh Nguyệt, là hư chiêu, lực đạo cũng không có dùng, thấy Tuyết Kiếm Hầu có động tác, lập tức thu chưởng thuấn di, xuất hiện ở phía trước của Tuyết Kiếm Hầu.
Nhưng một màn đặc sắc đã xảy ra.
Tuyết Kiếm Hầu căn bản không có quay người, động tác trước đó chỉ là động tác giả mà thôi, Đạm Thai Minh Nguyệt hiện ra trước mặt của hắn, vừa vặn quay mắt về phía hắn, bông tuyết bay múa đầy trời, kiếm của Tuyết Kiếm Hầu, chẳng biết lúc nào đã xuất vỏ, kiếm khí lạnh thấu xương, vô cùng băng hàn.
Một đạo tơ máu phất phơ, máu nhuộm đỏ cả đám bông tuyết đang bay đầy trời.
- Thật đáng sợ!
Xa xa, Đạm Thai Minh Nguyệt lòng còn sợ hãi, vị trí biên giới cổ của nàng, đã xuất hiện một vết kiếm nhàn nhạt, nếu như không phải nàng phản ứng nhanh, trong sát na vừa rồi, cổ họng đã bị đâm thủng.
- Lợi hại, rõ ràng có thể căn cứ vào cuộc chiến đấu giữa ta và Đạm Thai Minh Nguyệt, nắm giữ được nhiều thứ như thế.
Con mắt của Diệp Trần sáng ngời, hắn nhìn ra, năng lực học tập của Tuyết Kiếm Hầu rất mạnh, dễ dàng nắm giữ biện pháp mình đối phó Đạm Thai Minh Nguyệt, về phần có thể chính thức phá vỡ không gian thuấn di thân pháp hay không, cũng không sao cả.