- Không biết ngươi cũng ào ào đi theo ư? Chu Hằng lộ đầy vẻ khó tin: trong quá trình con lừa đê tiện này xuất hiện, thiếu chút nữa bồi thường cả tánh mạng, thậm chí ngay cả bị hút hết linh lực cũng không biết là vì sao!
- Hừ! Ngươi cho là bổn tọa muốn như vậy ư! Con lừa đen dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Chu Hằng rồi nói: - Còn không phải bởi vì Thiên... Hừ! Chuyện của bổn tọa liên quan gì tới ngươi!
- Con lừa ngươi có không ít chuyện bí mật nha!
Con lừa đen quay nhìn trái phải không thèm để ý đến Chu Hằng, rồi gõ gõ bốn vó không biết định làm gì, qua một hồi lâu, nó mới cười ha hả rồi nói: - Bổn tọa đã làm chút ảnh hưởng trận pháp nơi đây, Cổ lão tặc này phải chậm hơn thời gian quy định thêm 200 năm mới có thể tỉnh lại!
- Hả?
- Trận pháp này của Cổ lão tặc sẽ tự động vận chuyển mười năm sau làm hắn tỉnh lại, tuy nhiên qua bổn tọa sửa chữa, sẽ chậm thêm 200 năm. Đến lúc đó cứ để lão tặc này giương mắt nhìn đi! Con lừa đen mặt đầy hưng phấn, nói: - Lư đại gia đã không kịp chờ đợi thật muốn nhìn biểu tình trên mặt hắn ngay!
- Con lừa đê tiện! Ta có từng nói qua ngươi thực nham hiểm hay không?
- Hừ! Đây là bổn tọa ăn miếng trả miếng!
Một người một con lừa vừa nói chuyện, vừa bắt đầu trở lại theo đường cũ, nếu đã vét sạch toàn bộ động phủ, còn lưu lại cũng không có ý nghĩa.
- Không cần đi ra động phủ, nơi này có trận pháp có thể trực tiếp truyền tống ra bên ngoài! Sau khi rời khỏi dòng suối chìm, con lừa đen dẫn Chu Hằng đi vào một gian nhà đá khác, sau một phen lắc qua lắc lại, ánh sáng trắng cuốn qua bao phủ bọn họ, rồi nhoáng lên một cái, bọn họ đã hiện ra trên vách đá phía ngoài cùng.
- Chu tiểu tử! Sau này bổn tọa sẽ tìm tới ngươi cùng nhau phát tài! Con lừa đen tung ra bốn vó liền bỏ chạy.
Ở trong bí thất của Cổ Hà Càn, nó vớ được bảo vật nhiều hơn xa so với Chu Hằng, đương nhiên không muốn ở lại lâu, sợ Chu Hằng đòi chia đều bằng nhau. Con lừa này có bản tính quá mức tham lam đối với bảo vật, nên muốn từ trong túi nó lấy ra bảo bối, quả thực chính là muốn cái mạng của nó!
Chu Hằng không khỏi lắc đầu bật cười, thân mình nhoáng một cái đi vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, hắn cũng thu hoạch thật lớn.
Chỉ là linh thạch thượng phẩm đã có gần vạn khối; còn có một đống lớn tài liệu quý báu, tuy rằng không phải pháp khí, nhưng đối với Chu Hằng mà nói, tài liệu còn tốt hơn so với pháp khí!
Bởi vì trong pháp khí có trận pháp, trận pháp sau khi hấp thu linh khí thiên địa sẽ hình thành trận linh, kế thừa ý chí thiên địa, phản kháng cắn nuốt hắn. Nếu gặp phải cấp bậc Linh Hải Cảnh hắn cũng không trấn áp được!
Nhưng tài liệu thì khác, chỉ là tinh hoa kim loại thuần túy, hắn chỉ cần luyện hóa là được.
Hắn cũng không vội chạy trở về, dù sao đã sớm bỏ lỡ chọn lựa của Thượng Thiên Võ Các, trước hãy luyện hóa những tài liệu này.
Vận chuyển năng lực Phệ Kim tộc, hắn bắt đầu điên cuồng cắn nuốt tài liệu trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp. Dùng mất 4 ngày mới tiêu hóa sạch sẽ những tài liệu trân quý này. Nhưng khiến hắn thất vọng là: nhiều tài liệu như vậy không ngờ vẫn không có đủ cường độ để thân thể hắn đột phá đến Linh Hải Cảnh!
"Xem ra, Thể tu cũng không có dễ dàng như trong tưởng tượng của ta!" Chu Hằng thở dài, đi ra ngoài Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, chạy trở về hướng Lan Lăng Thành.
Mặc kệ nói như thế nào, chuyến này vẫn là thu hoạch rất lớn, tu vi linh lực của hắn rốt cục nhảy vào Sơn Hà Cảnh. Từ nay về sau bất kỳ võ giả Sơn Hà Cảnh nào, đều có thể trong một cái lật tay trấn áp; mà thể chất cũng được tăng lên rất lớn, mặc dù cách Linh Hải Cảnh còn cách một đoạn.
1 vạn linh thạch thượng phẩm càng vô cùng trân quý, loại vật này cho dù ở Thiên Long Đế triều cũng là thứ hiếm lạ!
Kỳ thật Huyền Càn đại lục cũng không có quặng mỏ linh thạch thượng phẩm thuần túy, mà chỉ có quặng mỏ linh thạch trung phẩm, phẩm chất tương đối khá hơn một chút, ngẫu nhiên có phối hợp một ít linh thạch thượng phẩm, có thể nói là tinh hoa trong linh thạch, vô cùng trân quý!
Đáng tiếc; phần lớn linh thạch thượng phẩm đều bị con lừa đen chộp lấy.
Hắn bước nhanh đi nhanh, tốc độ cực nhanh.
Sau khi đạt tới Sơn Hà Cảnh, mặt đất của nội thế giới hô ứng cùng mặt đất thế giới bên ngoài, một bước chân rơi xuống mặt đất có một lực lượng bắn ngược lại, giúp cho tốc độ của hắn tăng nhiều. Tuy rằng không thể so sánh với vận dụng Tấn Vân Lưu Quang Bộ, nhưng so với Khai Thiên Cảnh thì vẫn nhanh hơn rất nhiều.
Cảnh giới võ đạo càng cao, độ dung hợp với thiên địa tự nhiên càng cao, lấy được lực lượng tặng lại cũng càng lớn.
Vẻn vẹn chỉ ba ngày sau, Chu Hằng về tới Triệu gia.
Nhìn thấy hắn trở về, cao hứng nhất dĩ nhiên là mẫu thân Triệu Khả Hân; còn Tiêu Họa Thủy thì liên tiếp đưa mắt gợi tình với hắn, đương nhiên buổi tối có một phen cảnh đẹp mát mẻ, dưới nến đỏ bên cửa sổ tâm tình thâu đêm, hưởng duyên tình cá nước bất tận.
Ngày hôm sau, hắn bị Triệu Đoạt Thiên kêu lên.
- Vì sao không đi tham gia khảo hạch của Thượng Thiên Võ Các? Triệu Đoạt Thiên hỏi, giọng nói rất bình thản, dường như cũng không có để ở trong lòng chuyện hắn bỏ lỡ mất cơ hội này.
Chu Hằng mỉm cười, nắm lại nắm tay, toàn diện vận chuyển linh lực, lập tức lực lượng của Sơn Hà Cảnh cuồn cuộn tràn ra.
- Hả? Triệu Đoạt Thiên mắt sáng lên, bật xoay người lại, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Hắn kỳ vọng rất lớn đối với Chu Hằng, nhưng cũng không nghĩ tới mới chỉ hơn mười ngày không gặp, Chu Hằng liền từ Khai Thiên nhị trọng thiên trực tiếp tăng vọt vù vù vù đến Sơn Hà Cảnh, đây chính là khoảng cách một tiểu cảnh giới cộng thêm một đại cảnh giới!
Dù là hắn năm đó lấy được kỳ ngộ cũng không có kinh khủng như vậy!
[CHARGE=3]
Thử nghĩ, năm đó hắn ở 26 tuổi đột phá đến Sơn Hà Cảnh, đã có thể xưng là một trong mười người đột phá đến cảnh giới này nhanh nhất từ trước tới nay, nhưng Chu Hằng dễ dàng liền phá kỷ lục của hắn.
- Tốt lắm, tốt lắm! Triệu Đoạt Thiên gật gật đầu: - Mỗi một thiên tài đều có đạo của mình, có gặp gỡ của mình. Ta không nghĩ hạn chế phát triển của ngươi, nhưng nếu ngươi có rãnh rỗi, cũng nên đi Thượng Thiên Võ Các một chuyến! Nơi đó có Thông Thiên Trận, thông qua có thể đạt được cơ hội tiến vào Võ Các, cũng không phải không nên tham gia khảo hạch! Không chỉ là có cơ hội lãnh giáo cường giả Thần Anh Cảnh đơn giản như vậy, nơi đó hội tụ anh tài kiệt xuất của cả nhân loại, so chiêu một chút cùng bọn chúng, đối với ngươi bổ ích rất lớn! Sau khi ngươi đột phá Kết Thai Cảnh, con đường đạo sau này cũng chỉ có thể tự mình đi. Mỗi một Kết Thai Cảnh hình thành Thần chích đều không giống nhau, không ai có thể chỉ đạo bước tiếp theo cho ngươi!
Lúc này hắn nói một lần thông suốt với Chu Hằng, đều là tâm đắc hắn thể hội ở giai đoạn Sơn Hà Cảnh, đáng tiếc Chu Hằng là không cần lĩnh ngộ cảnh giới nhất, đối với lời nói của hắn đều là vào tai trái ra tai phải. Ngược lại thì Chu Hằng không ngừng quan sát Thần chích dần dần thành hình của Triệu Đoạt Thiên.
Rời chỗ Triệu Đoạt Thiên, Chu Hằng lại bị Tiêu Họa Thủy kỳ kèo muốn đi dạo phố, hắn ngẫm nghĩ một chút rồi cũng vui vẻ đáp ứng. Liền mang theo Tiêu Họa Thủy, Lan Phi, Nam Cung Nguyệt Dung cùng đi ra ngoài Triệu phủ.
Con đường của Võ giả, cũng không phải chỉ có khổ tu!
Đi tới một tửu lâu, bọn họ bao một gian phòng, chỉ là tửu lâu này món ăn nấu nướng tuy ngon, nhưng cấp bậc cũng không cao lắm, thanh âm hai bên cách vách chỉ cần hơi lớn giọng chút là hai bên nghe rõ ràng.
Bốn người một bàn, nhao nhao uống rượu ngon ăn sáng, đêm qua tận sức vui đùa ầm ĩ ở trên giường đều không có thời gian nói chuyện.
Ba nàng hỏi tới thu hoạch của Chu Hằng chuyến đi này, khi nhìn thấy hắn lấy ra mấy khối linh thạch thượng phẩm mỗi người đều vô cùng kích động. Nên biết rằng linh thạch thượng phẩm không chỉ tăng lên tích lũy linh lực đơn giản như vậy, hơn nữa trong đó còn ẩn chứa quá trình của thiên địa diễn hóa, có giúp ích cực lớn đối với sáng tạo nội thế giới.
Kết Thai Cảnh về sau, nếu muốn tiếp tục tăng lên nhất định cần phải dựa vào linh thạch thượng phẩm, nương theo lĩnh ngộ thiên địa trong đó để lớn mạnh Thần chích, hóa thai là Anh, trưởng thành, hóa thành Chân Thần, vượt thẳng lên chín tầng trời!
- Lần này Thượng Thiên Võ Các khảo hạch, có bao nhiêu người thông qua? Chu Hằng thuận miệng hỏi.
- Tổng cộng 17 người! Nam Cung Nguyệt Dung đáp. Trong ba người coi như nàng thiên phú võ đạo cao nhất, cũng có năng lực tu luyện nhất, đối với phương diện tin tức này đương nhiên nàng cũng quan tâm nhất.
- Tỉnh Thiên... Là xếp tên đầu! Nàng ngẫm nghĩ, do dự một chút mới nói, sau đó ngẩng đầu nhìn Chu Hằng.
Chu Hằng không khỏi tỏ vẻ ung dung, sợ mình ghen hay sao? Hắn vốn không có xem đi tới Thượng Thiên Võ Các là gì! Chỉ có điều Tỉnh Thiên thật đúng là có tài, lại có thể ở toàn bộ thiên tài của Lãng Nguyệt Quốc trổ hết tài năng, đạt được vinh quang xếp tên đầu.
- Đó là vì chủ nhân không có tham gia, nếu không tên xếp thứ nhất khẳng định là chủ nhân rồi! Lan Phi e sợ Chu Hằng không thích, vội vàng vuốt mông ngựa.
Lập tức Chu Hằng trừng mắt nhìn nàng một cái, chỉ cảm thấy nữ nhân này trừ ở trên giường coi như nhu thuận, ngoài ra thấy thế nào đều vô cùng đáng ghét!
Lan Phi nhát gan, vội vàng cúi đầu xuống, chỉ là ở trong lòng thầm mắng tên thổ phỉ này xem lòng tốt của nàng trở thành lòng lang dạ thú hay sao!?!?
- Khảo hạch của Thượng Thiên Võ Các rất đặc biệt: cũng không phải với tu vi làm tham khảo trọng yếu nhất, mà là toàn diện khảo hạch về: tâm trí, tư chất. Bởi vậy có rất nhiều người không được chọn không phục, mấy ngày nay do Ứng gia ra mặt, đang định cử hành một cái gọi là Tranh Thiên Đại Tái. Phàm là người dưới 100 tuổi đều có thể tham gia, dùng võ tranh đoạt đệ nhất! Nam Cung Nguyệt Dung còn nói thêm.
Thượng Thiên Võ Các chọn lựa tiêu chuẩn thấp nhất chính là dưới 100 tuổi, "Tranh Thiên Đại Tái" này cũng có quy định giống vậy, ngược lại đúng là có vài phần mùi vị không phục đối chọi gay gắt.
- ... Lão Vô! Ngươi nói lần này ai sẽ thắng?
Thanh âm cách vách hơi lớn một chút, lập tức truyền sang bên này.
- Khẳng định là Tiền Hà Minh, Khai Thiên tam trọng thiên đỉnh phong... Tuy nhiên, Ngư Huyền Anh cũng rất lợi hại, mặc dù là Khai Thiên tam trọng thiên trung kỳ, nhưng đều ở cùng cảnh giới, chiến lực cũng sẽ không chênh lệch quá xa!
Nam Cung Nguyệt Dung thấy Chu Hằng lộ ra vẻ hứng thú, liền nhỏ giọng nói: - Tiền Hà Minh, Ngư Huyền Anh đều là trong số người đứng đầu của Tranh Thiên Đại Tái lần này!
- Đáng tiếc, Hàn Diệc Dao không biết đi nơi nào, nếu nàng trở lại, khẳng định là xứng đáng xếp hạng thứ nhất!.
- Nếu nàng xuất hiện, nhất định sẽ được chọn là đệ tử của Thượng Thiên Võ Các, đâu cần lưu lại tham chiến!
- Ngươi nói xem nàng đã đi đâu rồi?
- Lão tử làm sao biết! Không thấy Ứng gia đang xuất động nhiều người như vậy tìm kiếm sao? Bọn họ đều không tìm được, lão tử làm thế nào đoán được!
- Hà hà... Nói ra thật đúng là có hứng thú, đế đô trước sau mất tích hai đại mỹ thì đều có liên quan với Ứng gia: một là tỷ tỷ, một là vị hôn thê của Ứng Thừa Ân! Ngươi nói xem có thể có liên quan gì hay không?
- Ứng Mộng Phạm kia thật rất nổi bật sao?
- Hừ! Ngươi là bảy năm trước mới tới đế đô, chưa từng thấy qua vị mỹ nhân tuyệt thế kia! Lão tử chính là tận mắt nhìn thấy, thật là xinh đẹp nha! Tiên nữ! Ngươi biết không, lão tử chỉ thấy một bên mặt của nàng, mà cũng không thể nào quên được, buổi tối đó lão tử ở Thiên Hương Viện làm 10 pháo đều con bà nó vẫn còn cứng!
- Oa! Ứng Mộng Phạm thực sự đẹp như thế sao?
- Đâu chỉ là đẹp, quả thực chính là đẹp mê hồn!
- Đáng tiếc, hẳn là nàng bị tên nào đó bắt mang đi, mỗi buổi tối đều có thể quất khoái chí chết!
- Con bà nó! Thật sự là ghen tị với tên hỗn đản nào đó mà!
Những câu kế tiếp đều hoàn toàn khó nghe...
- - - - - oOo- - - - -