Nàng vốn là vậy mà.
- Hả! Hàn Vũ Liên lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nàng cũng không nhận ra vị đệ nhất mỹ nữ đế đô ngày xưa này, nhưng cũng cảm ứng được khí tức Huyền Âm thể trên người đối phương, tương hợp với nhất mạch của mình.
- Nàng là ai? Nàng quay đầu nhìn về phía Chu Hằng, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc. Ở bên cạnh Chu Hằng không ngờ xuất hiện ba Huyền Âm thể, chuyện này không khỏi cung quá trùng hợp đi.
- Ứng Mộng Phạm!
- Cái gì, Ứng Mộng Phạm! Nàng không phải mất tích mười mấy năm rồi sao? Hàn Vũ Liên còn kinh ngạc hơn.
- Từ từ sẽ kể cho ngươi nghe! Chu Hằng vuốt tóc dài Ứng Mộng Phạm vắt lên người mình, sau đó vung tay đánh văng Phong Liên Tình ra ngoài, nha đầu hoang dã này không ngờ ác ôn cắn tay hắn.
Hắn giới thiệu cho chúng nữ, Tiêu Họa Thủy tam nữ lập tức ỉu xìu.
Bởi vì ba người các nàng là nô, mà Hàn Vũ Liên là thê thiếp, địa vị hoàn toàn bất đồng.
Dưới yêu cầu mãnh liệt của Phong Liên Tình và Ứng Mộng Phạm mãnh, mọi người được ăn một bữa ngon, sau đó Chu Hằng ra khỏi Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, mang theo mọi người rời khỏi phiến tử địa này.
Gần một tháng sau, hắn rốt cục ra khỏi rừng rậm.
Chu Hằng lại lấy tượng người ra bóp nát, oanh, cánh đen che trời mỹ nữ dị tộc Nạp Lan Yêu Nguyệt cường đại cho người ta kinh sợ kia lại xuất hiện.
Ba!
Nàng giòn giã vỗ lên mông mình một cái, hướng Chu Hằng cười quyến rũ nói: - Tiểu ca ca, có muốn cưỡi lên một cái không?
Chu Hằng mặt đen lại, tuy rằng nữ nhân này hoàn thành một yêu cầu có thể thoát thân, nhưng mà như vậy cũng quá mức đi, tốt xấu gì ngươi cũng là cường giả Hóa Thần Cảnh à, không sợ mất mặt sao? Tuy nhiên, lúc trước vì quan tâm Hàn Vũ Liên cho nên không chú ý tới, hiện tại suy nghĩ lại một chút, bộ dáng Nạp Lan Yêu Nguyệt giống như đã từng quen biết!
Không sai. Ở thế giới dưới đất, nơi ngục giam hư hư thực thực kia, vô số Hấp Huyết Đằng trói buộc một nam nhân cánh dơi, hắn từng muốn dùng tinh thần lực giết hắn, nhưng mà ngoài dự liệu lại bị hắc kiếm phản phệ, ngược lại hại chết mình.
Hai người trừ giới tính khác nhau ra thì hình thể khá tương tự.
Nam nhân cánh dơi kia cũng cực kỳ cường đại!
Bức tộc?
Chủng tộc này thật sự tồn tại ở Huyền Càn đại lục sao? Sao lúc trước không thấy Dạ Ma tộc nhân nói chứ? Lúc ấy đều là cường giả Kết Thai, Thần Anh Cảnh a, dù sao cũng phải có một hai người biết sự tồn tại của chủng tộc quái dị này.
Còn có Phệ Kim tộc, chủng tộc này cũng cường đại đến khó có thể tin.
Chẳng lẽ đều không phải là chủng tộc Huyền Càn đại lục... Thậm chí, căn bản không phải phàm tộc!
Chu Hằng sớm đã cảm thấy năng lực của Phệ Kim tộc vô cùng đáng sợ, vượt qua bất kỳ huyết mạch lực nào rồi. Chỉ cần có kim loại để cắn nuốt, thể chất mỗi một tộc nhân đều có thể tiến hóa đến cường độ pháp khí Hóa Thần Cảnh.
Chủng tộc như vậy, cho dù là chỉ có man lực, ai có thể diệt được chứ, nói chi tới thu phục?
Cho dù Vạn Cổ Đại Đế cũng không được!
Như vậy, nếu chủng tộc này căn bản không phải ở Phàm giới thì sao?
Tiên giới!
Chu Hằng đã sớm hoài nghi Cửu Huyền Thí Luyện Tháp là tiên vật, trong tiên vật như vậy tồn tại tinh huyết tiên nhân cũng không phải chuyện quá khó tiếp nhận.
Khổng Ngạo Côn, lão lừa đảo, Nạp Lan Yêu Nguyệt. Ba người này cũng có thể có liên hệ sâu sắc với Tiên giới à!
- Tiểu ca ca, muốn làm phát hay không? Nạp Lan Yêu Nguyệt vê vê môi đỏ mọng, cười khanh khách.
Chu Hằng tạm thời buông bỏ nghi hoặc, nói: - Nếu yêu cầu của ta là, vĩnh viễn phục tòng mệnh lệnh của ta, ngươi có chấp hành không?
- Thật có lỗi, tuyệt không có chuyện tốt như vậy! Hai cánh Nạp Lan Yêu Nguyệt rung lên, đã xuất hiện ở phía sau Chu Hằng. Một cái đuôi dài vờn qua lỗ tai Chu Hằng nói: - Tiểu ca ca, ngươi đúng là lòng tham không đáy à!
Chu Hằng hít một hơi thật sâu, nói: - Tốt lắm, ta muốn ngươi đáp ứng ta một chuyện.
- Tiểu ca ca, ngươi rốt cục quyết định tương hợp với lão nương sao? Nạp Lan Yêu Nguyệt vừa mừng vừa sợ, nhưng lập tức lại lắc lắc phong đồn. Mang theo vẻ ngượng ngùng nói: - Vậy ngươi phải ôn nhu một chút, người ta là lần đầu tiên!
Mẹ ạ, quỷ mới tin! Lúc trước còn nói công phu trên giường là nhất lưu. Hiện tại lại thành xử nữ? Xử nữ cái đầu ngươi a!
- Yêu cầu của ta rất đơn giản, về sau vĩnh viễn không thể làm tổn thương ta và thân nhân, bằng hữu của ta! Chu Hằng nghiêm nghị nói.
- Chủ nhân, đây là một yêu cầu sao? Nạp Lan Yêu Nguyệt có chút kích động hỏi.
- Đúng vậy!
- Như ngươi mong muốn, chủ nhân của ta! Nạp Lan Yêu Nguyệt vẻ mặt nghiêm túc địa nói, một đạo dao động mắt thường không thể nhận ra từ mi tâm nàng phát ra, tạo thành một hình cầu, sau đó ầm ầm vỡ nát. Nàng nhẹ nhõm thở ra, ánh mắt trở nên nhẹ nhàng trước đây chưa từng có: - Lão nương rốt cục được tự do! Nàng cất tiếng cười to, bộ ngực bọc trong áo da kịch liệt rung động, Chu Hằng nhìn vào mà miệng khô lưỡi rát.
Nữ nhân này chẳng những không hơn không kém đại mỹ nhân, hơn nữa còn là vưu vật, vú to tới mức khiến người ta tá hỏa.
- Tiểu nam nhân, ngươi giải thoát người ta như vậy, lão nương miễn phí lên giường với ngươi, thế nào? Yêu nữ này tiến đến bên tai Chu Hằng, thổ khí như lan, còn le lưỡi liếm một cái, vô cùng mê người.
Chu Hằng cười, nói: - Tiền bối chắc là rời nhà rất nhiều năm rồi phải không, hay là nhanh trở lại đi!
Nạp Lan Yêu Nguyệt lập tức động tâm, nhưng cười khanh khách nói: - Tiểu nam nhân, ngươi thật không muốn lên giường với lão nương sao? Lão nương chính là yêu tinh trên giường à!
- Thật sự không cần! Chu Hằng xua tay.
Nạp Lan Yêu Nguyệt có chút kỳ quái nhìn Chu Hằng, nói: - Tiểu nam nhân, ngươi vì sao lại thả cho ta được tự do? Ngươi không phải cũng biết, cho dù ngươi không nói ra bất kỳ yêu cầu gì, ta cũng sẽ bảo vệ tánh mạng ngươi, sao không vĩnh viễn giữ ta ở bên cạnh ngươi?
Dù sao nàng đã được tự do, không chút kiêng kỵ nào hỏi nghi ngờ trong lòng.
- Thanh niên chính nghĩa giống như ta, sao có thể làm ra chuyện vô sỉ như vậy chứ! Chu Hằng chính nghĩa nghiêm nghị nói.
Nạp Lan Yêu Nguyệt lập tức dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn hắn, nói: - Loại người vô sỉ giống ngươi lão nương thấy nhiều rồi! Tuy rằng lão nương đã đáp ứng không gây tổn thương tới ngươi, nhưng vẫn có biện pháp chỉnh ngươi, ngươi tin hay không?
- Làm người tốt thật khó a! Chu Hằng lắc lắc đầu, bộ dáng bất đắc dĩ.
- Nói đi, cùng lắm thì, lão nương cho ngươi sờ cái đuôi một cái! Yêu nữ này nói xong lại giơ đuôi lên trước mặt Chu Hằng.
Cái đuôi này như tóc thắt bím đuôi ngựa, chút nhìn không ra là lợi khí lúc trước đánh giết một gã cường giả Kết Thai Cảnh, nhẹ nhàng bay bổng trên không khí.
Chu Hằng nghĩ nghĩ, thành thật nói: - Ta quả thật có thể giữ ngươi ở bên người, nhưng làm như vậy, ngươi khẳng định sẽ ghi hận với ta. Mà khi ta gặp tình huống khó xử cần ngươi giúp đỡ, như vậy, khi ngươi hoàn thành yêu cầu đạt được tự do chỉ sợ ta sẽ bị tai bay vạ gió.
Nạp Lan Yêu Nguyệt sửng sốt, không nghĩ tới Chu Hằng lại trả lời như vậy. Sau một lát, nàng mới lộ ra nụ cười quyến rũ, nói: - Tiểu nam nhân, nhìn không ra ngươi đúng là trí tuệ đấy!
Chu Hằng mặt giãn ra, tiếp nhận lời khen của đối phương.
Hắn căn bản không có thực lực điều khiển đối phương, chủ yếu phó cường, sẽ có một ngày xảy ra chuyện.
Thí dụ như, Nạp Lan Yêu Nguyệt có thể ra tay với Tiêu Họa Thủy các nàng, nếu như Chu Hằng ngăn cản, chẳng khác nào để Nạp Lan Yêu Nguyệt hoàn thành một yêu cầu. Hay hoặc là, hắn bị người chế trụ, ngay cả ý niệm trong đầu cũng không thể động được, không vào được Cửu Huyền Thí Luyện Tháp.
Giữ một cường giả không cam tâm tình bất nguyện ở bên người làm nô, chẳng khác nào một cái bùa đòi mạng!
Trách không được lão lừa đảo nói, không tới lúc vạn bất đắc dĩ không nên dùng, đúng là một con dao hai lưỡi, không cẩn thận sẽ gây tổn thương mình! Miếu nhỏ dung không được Đại Phật, đưa đi còn không được sao?
- Vậy lão nương đi đây!
- Chờ một chút!
- Hả, tiểu nam nhân hối hận rồi sao, muốn lên giường với lão nương một đêm sao? Nạp Lan Yêu Nguyệt liếc Chu Hằng.
- Ta có thể sờ cánh ngươi được không? Chu Hằng có chút hưng phấn nói.
Đối với một nhân loại mà nói, có hai cánh có thể bay liệng, quả thực là giấc mộng trong giấc mộng! Tuy rằng đạt tới Kết Thai Cảnh có thể lăng không hư độ, nhưng mà Chu Hằng dù sao hiện tại chỉ là Sơn Hà nhị trọng thiên, cách Kết Thai Cảnh còn một khoảng lớn.
Khuôn mặt mê chết người của Nạp Lan Yêu Nguyệt lập tức đỏ ửng, da mặt co rút nói: - Ngươi thật muốn sờ?
- Phải! Chu Hằng rất tò mò với đôi cánh.
- Ngươi sờ đi! Nạp Lan Yêu Nguyệt cắn răng nói, dường như rất giận. Xoẹt một tiếng, hai cánh mở rộng, cánh đen như cánh chim cũng không làm cho người ta có cảm giác âm trầm tà ác, ngược lại có vẻ thập phần trang nghiêm đoan trang.
Nếu là lúc khác Chu Hằng khẳng định có thể phát hiện ra Nạp Lan Yêu Nguyệt đang bất mãn, nhưng mà lúc này trong lòng hắn tràn đầy hưng phấn, lại không phát hiện ra, lập tức đưa tay vuốt vuốt.
Cánh bóng loáng, mỏng như cánh ve, dường như rung lên sẽ bị xé rách vậy.
Thân mình nóng bỏng của Nạp Lan Yêu Nguyệt run nhè nhẹ, gương mặt xinh đẹp vẫn đỏ lừ xuân sắc, đôi mắt đẹp quyến rũ ướt át. Nàng hừ một tiếng, nói: - Sờ đủ chưa?
- Đừng nhỏ mọn như vậy, để ta nghiên cứu thêm một chút! Chu Hằng cũng không sợ nàng, dù sao yêu nữ này đã đáp ứng sẽ không đả thương hắn, thân nhân và bằng hữu của hắn rồi.
Nạp Lan Yêu Nguyệt rất giơ chân đạp tới, tên tiểu tử hỗn đản này, có biết đôi cánh đối với Phong Dực tộc có ý nghĩa như thế nào không?
Mình sao lại hồ đồ đáp ứng chứ?
- Xú tiểu tử, đủ chưa? Nàng cắn răng nói.
Lúc này, Chu Hằng rốt cục nghe ra nàng đang bất mãn, thu tay về nói: - Đủ rồi!
- Hừ, về sau đừng để cho lão nương gặp lại ngươi! Nạp Lan Yêu Nguyệt trừng mắt liếc Chu Hằng một cái, một tay chỉ trời.
Sao đột nhiên lại nổi giận chứ?
Chu Hằng hồn nhiên không nghĩ ra, tốt lành gì cũng chưa đắc tội nàng a? Xem ra, nữ nhân chính là nữ nhân, cho dù là nữ nhân yêu tộc cũng rất không nói lý!
Hắn đang miên man suy nghĩ, đã thấy Nạp Lan Yêu Nguyệt xẹt qua, trên bầu trời hiện ra một cái lỗ đen tối tăm khiến người ta phát hoảng! Oanh, bầu trời sấm rền chớp giật, dường như lập tức chọc thủng trời vậy.
- Hẹn gặp lại, tiểu nam nhân đáng ghét! Nạp Lan Yêu Nguyệt thả người nhảy vào, thân thể nóng bỏng mê người đã chìm vào phiến hư không kia, cứ như vậy, trong nháy mắt phiến hư kia không nhanh chóng khép lại, bầu trời lại khôi phục thanh minh vốn có, dường như chưa từng phát sinh qua chuyện gì.
Trong lòng Chu Hằng lại dâng lên sóng to gió lớn! - - - - - oOo- - - - -