Bốn con ngựa lớn phun hơi lửa mà đến, con đi đầu tiên là thần tuấn cao lớn. Thân ngựa dài chừng hai trượng, toàn thân mọc lông màu đỏ lửa, theo chạy nhanh mà bay phần phật, dường như đang bốc cháy.
Ngồi trên con ngựa này là một thanh niên áo tím, vừa nhìn chính là loại con cháu quần là áo lượt. Dáng người hơi béo, cho dù có một khuôn mặt tròn anh tuấn cũng không thể che giấu vẻ mê đắm ở hai mắt, một mực tìm kiếm trong đám người, tìm kiếm con mồi.
Ở phía sau hắn, ba con ngựa khác thì kém hơn nhiều. Chẳng những độ lớn kém hơn nhiều, màu lông không thuần khiết kém xa con thứ nhất. Mà người cưỡi trên ngựa cũng hiển nhiên là hạng hạ nhân, đang không ngừng hò hét, kêu người trước mặt nhường ra một con đường.
- Tránh ra! Tránh ra!
- Hôm nay là ngày Kim thiếu gia tới Đại Nguyên Học Phủ báo danh, nếu làm trễ nãi thiếu gia, các ngươi đền nổi sao?
- Mau cút ra!
Ba người đều kêu gào, rõ ràng là loại chó săn cáo mượn oai hùm.
Con ngựa lớn thứ nhất tính tình thật không tốt, một đường đâm thẳng xuyên thủng, đem người không kịp né tránh đá bay lên. Nhưng ngại vì sự bá đạo bốn người này biểu hiện ra, người bị đá phải cũng chỉ dám giận mà không dám nói, cố nuốt xuống cơn giận này.
Mà thanh niên áo tím trên ngựa kia cũng không hề có ý ngăn cản, ngược lại cười ha hả, dung túng con ngựa dữ dưới thân tiếp tục đâm thẳng xuyên thủng, khiến cho gà bay chó sủa.
Mọi người tuy rằng không nhận ra Kim thiếu gia này là ai, nhưng nhận ra loại vật cưỡi này.
Loại ngựa này gọi là Hỏa Vân Mã, sau khi trưởng thành cao nhất có thể đạt tới Sáng Thế Đế. Chẳng những chạy nhanh hơn nữa sức bền mười phần, là vật cưỡi thế chân đi đường dài tốt nhất. Tuy nhiên, số lượng loại ngựa này tương đương thưa thớt, có thể có được mộtcon chẳng những đại biểu cho có tiền hơn nữa cũng đại biểu cho địa vị!
Ít nhất, cũng phải cấp bậc Trấn tưởng mới có con đường để mua, cũng mua được, nuôi nổi!
Trấn trưởng a! Đó ít nhất là cường giả Tinh Thần Vương!
Dân chúng bình thường dám đắc tội nhân vật như vậy sao?
Chu Hằng nhìn ở trong mắt, trong lòng không khỏi sinh ra một luồng lửa giận, vỗ nhẹ lên đầu Tiểu Hỏa. Con thần thú thiên địa này lập tức hiểu ý, một luồng khí hung sát lập tức ập về phía bốn con Hỏa Vân Mã.
- Hí hí hí!
Bốn con ngựa này tuy rằng đều là yêu thú Sáng Thế Vương, thậm chí Sáng Thế Đế nhưng dù sao chỉ là loại thường, sao có thể chống được sát khí của Thần thú thiên địa đánh vào? Đừng nói giữa hai loại vốn là có chênh lệch cảnh giới, cho dù không thì dưới tình huống cùng cảnh giới cũng phải sợ đến nhũn chân!
Thần thú chẳng lẽ là chém gió mà ra?
Phịch! Phịch! Phịch!
Bởi vì ngựa chạy nhanh, ba tên chó săn bên trên lập tức bị văng ra ngoài, không kịp làm ra bất kỳ ứng biến liền ngã thật nặng. Nhưng thanh niên áo tím này lại là Minh Tiên, trên không trung vặn người một cái liền vững vàng hạ xuống đất.
Chu Hằng nhếch miệng cười, khí thế lặng yên mà phát. Ông một làn chấn động, thanh niên áo tím liền cảm giác thân thể tê rần, linh lực không ngờ lười biếng không vận lên được, lập tức không thể khống chế thân hình. Phịch một tiếng, hắn cũng ngã thật nặng.
- A... Còn không chỉ như thế, hắn là bị quán tính bay ra ngoài, tốc độ còn nhanh hơn Hỏa Vân Mã dưới mông một chút. Sau khi hắn ngã cắm đầu, con Hỏa Vân Mã kia mới đi theo đụng tới, một cái vó ngựa không lệch không dời vừa vặn giẫm lên lỗ đít của hắn!
Bộ vị non mềm như vậy bị đánh vào, thanh niên áo tím lập tức da mặt liên tục co giật, đau đến mức thân trên dựng thẳng lên. Nhưng đầu hắn lại lập tức bị vó ngựa giậm xuống, Bịch một tiếng, lại ngã xuống.
Bốn người bốn ngựa đồng thời ngã đầy đất, trong một mảnh tiếng kêu thảm, người chung quanh đều không hiểu đầu đuôi nhưng trong lòng đều có loại cảm giác vui sướng.
Mặc dù nói người có lỡ tay ngựa có lỡ vó, nhưng bốn người bốn ngựa cùng nhau lỡ tay lỡ vó, cái này cũng quá khéo!
Chuyện trên đời nếu như quá khéo, vậy chính là không phải trùng hợp mà là có ngoại lực tham dự!
- Ai? Ai cmn dám ám toán bổn thiếu gia? Thanh niên áo tím dù sao cũng là Minh Tiên, bị Hỏa Vân Mã cấp bậc Sáng Thế Đế đạp phải lỗ đít đau thì đau thật nhưng cũng không có khả năng tạo thành thương tổn quá lớn đối với hắn. Hắn lập tức bắn người nhảy lên, vuốt mông rống to.
Hắn đương nhiên sẽ không tin tưởng đây chỉ là một sự ngoài ý muốn, đôi mắt hung ác đảo qua trong đám người, như muốn ăn thịt người.
- Tên tạp chủng nào làm, mau ra đây cho gia gia!
- Đcm nó! Chán sống rồi, lại dám ám toán người Kim gia chúng ta!
Ba tên chó săn kia cũng rên rỉ bò dậy, thực lực của chúng còn không bằng thanh niên áo tím bởi vậy bị thương cũng nặng hơn chút. Có một tên mũi đều nở hoa, chảy ra lượng lớn máu tươi.
Đất đai Minh giới cũng là vô cùng chắc chắn, dưới trạng thái tốc độ cao đâm vào mặt đất không khác gì đụng vào một vị Tinh Thần Vương, mùi vị tuyệt đối không dễ chịu!
Chu Hằng nhướng mày, miệng đám người này thật đúng là thối!
Ý niệm hắn khẽ động, sát khí như thực chất trào ra. Bốp bốp bốn người thanh niên áo tím đều tim mật đều lạnh, không tự chủ liền quỳ xuống. Trong cùng cảnh giới, dù là Vương giả trong võ cũng không thể hoàn toàn chống đỡ khí thế của hắn, càng huống chi thanh niên áo tím này căn bản không tính là Vương giả trong võ!
Thấy bọn họ vừa rồi còn vạn phần phách lối, đảo mắt liền sợ tới mức ngã quỳ trên đất, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, mọi người đều cười lớn, cảm thấy đặc biệt hết giận.
- Ha ha ha! Con lừa đen lại càng cười đến lăn lộn đầy đất. Chỉ là một con lừa rồi lại cũng phát ra tiếng cười của loài người, điều này thật sự khá dọa người.
Ánh mắt của thanh niên áo tím lập tức nhìn qua, khi nhìn thấy khuôn mặt bình tĩnh lạnh lùng của Chu Hằng, không biết làm sao hắn liền có loại cảm giác, chính là người này làm hại mình bị như vậy!
Không sai! Người khác gặp phải ánh mắt của hắn đều sẽ không tự chủ lộ ra vẻ sợ hãi, chỉ có người này mới không hề sợ hãi!
Nhất định là hắn!
Đáng giận! Rồi lại dám khiến hắn xấu mặt trước đám đông!
Thanh niên áo tím vội vàng giãy giụa bò dậy, với biểu tình vô cùng phẫn nộ nhìn chằm chằm Chu Hằng, tức nổ phổi dường như muốn ăn thịt người. Hắn chợt chỉ vào Chu Hằng nói:
- Ngươi là ai, cũng dám đánh lén Kim Hoán Thành ta? Không biết cha ta là Trấn trưởng Nhưỡng Bình Trấn sao!
Chu Hằng cười ha hả nói: - Trấn trưởng nho nhỏ có tư cách gì phách lối. Hơn nữa cha ngươi là cha ngươi, ngươi là ngươi! Còn không mau đem đám chân chó của ngươi cút đi, nếu không ta đập chết ngươi!
- Gâu... Tiểu Hỏa cũng nhếch miệng kêu lên, chỉ là nếu nó không biến lớn thân hình, nhìn thế nào đều giống như là đang giả nai, không hề có vẻ hung dữ.
- Ngươi... ngươi chờ xem! Thanh niên áo tím Kim Hoán Thành giận chỉ Chu Hằng, lại cũng không dám thật sự ra tay. Hắn kiêu ngạo bá đạo là thật, nhưng lại không ngu. Đối phương ngay cả tay đều không nhấc liền có thể trấn áp hắn, thực lực của đôi bên hoàn toàn không cùng một cấp bậc!
Tuy nhiên không quan hệ, xem bộ dạng của đối phương chắc là cũng đi Đại Nguyên Học Phủ, mà đại ca của hắn nhưng là đã tiến vào đó sớm 700 trước, hiện tại lại càng là học sinh của Tinh Vương Viện!
Tinh Vương Viện ý nghĩa là gì? Nghĩa là đại ca hắn đã là Tinh Thần Vương, có thể đặt song song với phụ thân của hắn. Cho dù là hiện tại xin rời khỏi Đại Nguyên Học Phủ đều có thể phân phối một cái trấn trưởng để làm!
Hiện tại liền nhịn cơn tức này trước!
Kim Hoán Thành sau khi lại oán hận nhìn Chu Hằng một cái, lúc này mới phóng người lên ngựa vội vã rời khỏi nơi này, tránh cho bị người chung quanh dùng biểu tình cười nhạo nhìn chằm chằm.
Tiểu Hỏa gầm nhẹ một tiếng, lập tức bốn con Hỏa Vân Mã vừa mới chạy đi kia lại bốn chân mềm nhũn. Phịch phịch lại ngã thật nặng, một lần nữa đem bốn người Kim Hoán Thành văng ra ngoài!
- Ha ha ha ha! Đám người lại nổ lên tiếng cười to.
Kim Hoán Thành sau khi bò dậy, oán hận đá vật cưỡi của mình mấy cái. Hắn đều muốn đem con vật cưỡi này ném xuống cho xong, nhưng nghĩ lại lúc trước mua bỏ ra bao nhiêu Đại Hà tệ, hắn lại không bỏ được, liền một tay đem Hỏa Vân Mã xách lên, trực tiếp kéo đi.
Với lực lượng trình tự Minh Tiên của hắn, xách theo một con ngựa đi đường tự nhiên không hề khó khăn, chỉ là cảnh tượng như vậy không khỏi khiến cho tiếng cười của đám người càng lớn hơn.
- Không tồi không tồi, có mấy phần chân truyền của bổn tọa, tuy nhiên còn chưa đủ tinh túy. Vừa rồi phải động thủ muộn hơn một chút, liền có thể khiến bọn họ ngã càng nặng! Con lừa đen ở bên cạnh dạy dỗ Tiểu Hỏa, mà Tiểu Hỏa coi nó là lừa mẹ cũng nghe mà không ngừng gật đầu.
Xong rồi, tiểu tử này không bao lâu là sẽ bị con lừa đen hoàn toàn dạy hư!
Chu Hằng tiếp tục lên đường. Mà bởi vì biết được vừa rồi là hắn giáo huấn Kim Hoán Thành, mọi người đối với hắn rất là kính trọng, nhao nhao nhường ra một con đường, khi hắn đi qua còn đáp lại với nụ cười nhiệt tình.
Sau khi trải qua khúc nhạc đệm này, Chu Hằng cuối cùng đi tới trước cửa Đại Nguyên Học Phủ.
Người đông nghìn nghịt, khắp nơi đều là đầu người đen xì!
Lần này là Đại Nguyên Học Phủ chiêu sinh quy mô lớn trăm năm mới có một lần. Tương đối mà nói, lần này số lượng học sinh tuyển nhận sẽ nhiều hơn bình thường, mà yêu cầu tự nhiên cũng sẽ tương ứng hạ thấp.
Bởi vậy, đây là cơ hội tốt nhất tiến vào học phủ, dĩ vãng kém một chút không thể thông qua, lần này điều kiện buông lỏng là khẳng định có thể thông qua!
Chu Hằng cũng bắt đầu xếp hàng, lúc nhàm chán còn có thể trêu đùa Tiểu Hỏa, lại chém gió với con lừa đen vài câu, cũng không ngại không có cái đốt thời gian. Tuy nhiên sức hấp dẫn của Tiểu Hỏa quả thật không kém, có không ít thiếu nữ trẻ tuổi đều liên tục nhìn về trong ngực hắn.
Có người thậm chí còn ra giá với hắn, muốn mua lại Tiểu Hỏa, chọc cho con Thần thú này gầm khẽ không ngừng. Nhưng bộ dạng mắt chó tỏa sáng, nước miếng ròng ròng sẽ chỉ khiến người càng cảm thấy nó càng thêm nai tơ.
Bởi vì học phủ chiêu sinh chỉ có yêu cầu tu vi thấp nhất, cũng không yêu cầu về tuổi, bởi vậy nơi này chẳng những có thể nhìn thấy nam nữ trẻ tuổi còn có thể nhìn thấy ông bà già râu tóc bạc trắng.
Tuy rằng số người tụ tập ở cửa chính nhiều đến chục vạn trở lên, nhưng Chu Hằng vẫn là rất nhanh liền phát hiện ra Kim Hoán Thành. Hắn ta tiến vào một con đường đặc thù, người xếp hàng ở đó ít hơn nhiều.
Đây là chuyên cung cấp cho hậu đại của "quan đời hai" hơn nữa ít nhất là cấp bậc trấn trưởng, cũng chính là con nối dòng của Tinh Thần Vương.
Cường giả, khắp nơi đều có thể được hưởng đặc quyền hơn nữa còn có thể phúc đến con cháu.
Điều này không có gì phải hâm mộ, cái gọi là công bình đều là dùng thực lực để kiếm ra!
Chu Hằng xếp hàng ít nhất hơn nửa ngày sau rốt cuộc bỏ 1000 Đại Hà tệ lĩnh đến số báo danh của mình. 367181 nói cách khác, đến hắn mới thôi, lần này người tới báo danh đều đạt tới hơn 36 vạn.
Cho dù đây là chiêu sinh mở rộng trăm năm một lần, nhưng nhiều nhất so với bình thường hai ba lần, hết mức cũng chỉ thu lấy hơn vạn người. Như vậy tỷ lệ đào thải sẽ rất cao.
Chu Hằng sau khi lĩnh số báo danh liền được báo cho biết đi về chờ trước, đợi sáu ngày sau khi báo danh chấm dứt sẽ bắt đầu trắc nghiệm đào thải.