Huyền Thiên mở ra Địa Nhãn Thần Đồng nhìn xuyên thấu thể chất của Hướng Thiên Tiếu, đúng là so sánh với lần trước thì mạnh hơn rất nhiều, có thể so với cường giả tu luyện công pháp luyện thể cường đại nhất.
Trong lúc nói chuyện, Hướng Thiên Tiếu đã đến bên cạnh Huyền Thiên nói:
- Làm sao ngươi chiếm được nhiều linh kiếm như vậy? Trời đất, ít ra cũng hơn trăm chuôi, ngươi không phải là phát hiện một cái khoáng mạch Huyết Văn Thanh Kim chứ?
Huyền Thiên khẽ mỉm cười, lấy ra mấy viên Thánh dược chữa thương đưa cho Hướng Thiên Tiếu rồi cười nói:
- Ngươi đoán rất chính xác, ở Trục Nhật đảo đúng là tìm được một khoáng mạch Huyết Văn Thanh Kim đào được đại lượng Huyết Văn Thanh Kim. 360 chuôi linh kiếm mới dùng một phần nho nhỏ, nếu là toàn bộ rèn thành linh kiếm, số lượng sợ rằng có tới vạn...
Con ngươi Hướng Thiên Tiếu đột nhiên trợn lên, vẻ mặt hắn khiếp sợ hít một hơi khí lạnh nói:
- Hơn vạn thanh Thiên cấp linh kiếm hả? Ông trời ơi..! Ta không có nghe lầm chớ?
Huyền Thiên gật đầu, nói:
- Đúng là có nhiều như vậy, quáng mạch Huyết Văn Thanh Kim ở dưới nền đất Văn Nhân hơn 2000m, lúc ta mới phát hiện cũng sợ hết hồn. Tinh thần lực của ta có hạn, nhiều nhất chỉ có thể khống chế mấy trăm chuôi linh kiếm, 360 kiếm Thiên Cương địa sát Kiếm Trận là cực hạn của ta. Trước kia tu luyện linh kiếm Bách Kiếm Đại Càn Khôn Kiếm Trận căn bản là linh kiếm vô chủ, để trong tay ta giờ cũng vô dụng, không bằng tặng cho ngươi...
Hướng Thiên Tiếu lúc này mới ăn thánh dược chữa thương nói:
- Tinh thần lực của ta trong cự đỉnh đó cũng được cường hóa không ít, hẳn là đủ tu luyện Bách Kiếm Kiếm Trận rồi.
. . .
- Hai người các ngươi tán phét xong chưa???
Nơi xa truyền đến tiếng gầm giận dữ của Luyện Huyết Công Tử.
Giờ phút này thất khiếu hắn đều đang xì khói, hắn đang rất tức giận, lửa giận thiêu đốt khiến nguyên trong cơ thể không tự chủ hóa thành chân hỏa cương nguyên.
Từ lúc Luyện Huyết Công Tử ra đời tới nay, suốt hai mươi lăm chưa từng bị ai có hành động như thế.
Nhưng mà hôm nay bị Huyền Thiên hoàn toàn không nhìn tới, trừ lúc vừa tới nói câu đầu tiên, ánh mắt Huyền Thiên còn chưa từng liếc Luyện Huyết Công Tử lấy một cái.
Hơn nữa nhìn Huyền Thiên nói với Hướng Thiên Tiếu: Chờ chốc lát ta chém Đoạn Thủy Lưu rồi nói tiếp...
Luyện Huyết Công Tử nghe như thế, thiếu chút nữa giận đến mức phún huyết.
Luyện Huyết Công Tử tức giận quát to:
- Bổn công tử danh chấn thiên hạ, hai người các ngươi coi là thứ gì. trừ Tàng Thiên Ca, thiên hạ không có bất kỳ người xứng làm đối thủ của Bổn công tử, chỉ có tu vi Thiên cảnh tứ trọng dám khẩu xuất cuồng ngôn muốn chém Bổn công tử. Huyền Thiên ngươi quá cuồng vọng, không quản hai người các ngươi ở ma vụ chi hải có kỳ ngộ gì, hôm nay cũng phải trở thành vong hồn dưới đao của Bổn công tử. Bổn công tử đem các ngươi luyện thành huyết nô, cùng bất tử Khôi Lỗi của Tàng Thiên Ca phân cao thấp.
Huyền Thiên nghe vậy, thần tình lạnh nhạt, hắn giẫm chân một cái trong hư không bay tới Luyện Huyết Công Tử nói:
- Tàng Thiên Ca là cái thá gì, cũng chỉ có Đoạn Thủy Lưu ngươi mới coi hắn là đại địch. Bản thiếu gia trước chém Đoạn Thủy Lưu ngươi, đợi trở về Thần Châu chém Tàng Thiên Ca, bản thiếu gia trở lại thì ân oán đều sẽ chấm dứt, không chỉ là ngươi mà cả Văn Nhân Chân Nhất, Đoạn Giang Hà. . . Bản thiếu gia đều muốn chém giết hết.
Lời này của Huyền Thiên nói như chém đinh chặt sắt không chút do dự, tín niệm vô cùng kiên định, quyết không phải là nói bừa.
Luyện Huyết Công Tử nghe vậy, trong lòng hơi bị chấn động, trong phút chốc hắn cảm thấy tín niệm của hắn cùng với Huyền Thiên chênh lệch quá lớn như trời và đất.
Tín niệm của Luyện Huyết Công Tử là thông qua cường địch Đệ Nhất Công Tử không ngừng khích lệ chính mình, lợi dụng địch nhân tạo áp lực để chính mình sinh ra động lực phấn đấu. Mặc dù hắn không đem bất luận kẻ nào để vào trong mắt, nhưng cũng không dám làm thế đối với Đệ Nhất Công Tử, chỉ có đánh bại Đệ Nhất Công Tử, trong lòng hắn mới giải tỏa, nếu không tín niệm trong lòng sẽ có sơ hở, có nhược điểm.
Mà tín niệm của Huyền Thiên là tín niệm vô địch, theo chiến thuật coi trọng đối thủ, cũng không coi nhẹ yêu nghiệt công tử, nhưng chiến lược thì hắn coi rẻ đối thủ, hắn cho tới bây giờ chưa từng coi bất kỳ kẻ nào là đối thủ chân chính của mình. Đối thủ của hắn chỉ là khách qua đường trong lòng Huyền Thiên. Huyền Thiên đối với bọn họ chỉ có hai chữ: vượt xa!
Cảnh giới tín niệm của hai người một là kẻ địch, một là vô địch, cao thấp đã phân!
Tuy nói tín niệm vô địch không thể phá vỡ, nhưng không phải tất cả mọi người đều như thế. Nhất định phải có chiến lực vô địch thì tín niệm mới vô địch, ít nhất cùng cảnh giới phải vô địch, nếu như bị cường giả cùng cảnh giới đánh bại thì làm gì còn tín niệm vô địch?
Rõ ràng thua còn muốn tự nhận là vô địch thì đó không phải tín niệm mà là lừa mình dối người.
Luyện Huyết Công Tử trải qua kinh ngạc ngắn ngủi lập tức phục hồi tinh thần lại, lời nói của Huyền Thiên khiến cho lửa giận của hắn càng tăng lên, Đoạn Giang Hà là ai? Là cha của Luyện Huyết Công Tử, thân là Luyện Huyết Giáo Chủ chí cường giả thiên giai cảnh đỉnh phong, thế nhưng ở trong mắt Huyền Thiên vẫn không là gì, nói muốn chém giết, Luyện Huyết Công Tử như thế nào không giận được.
- Ngươi có tín niệm vô địch sao, hôm nay Bổn công tử phá hủy nó để cho ngươi biết cái gọi là tín niệm vô địch của ngươi bất quá là lừa mình dối người. . . !
Luyện Huyết Công Tử rống to, hai đồng tử trong nháy mắt hóa thành máu đỏ cùng huyết y của hắn và Huyết Đao tan ra làm một thể, hơn nữa ngay cả tóc đen đầu đầy giờ phút này cũng phiếm màu đỏ quang mang, hắn lớn tiếng quát:
- Huyết Vương Trường Sinh, Luyện Huyết Thần Đao.
Thanh âm vừa ra, Luyện Huyết Công Tử chém tới một đao về phía Huyền Thiên, đao cương giống như máu tươi giội tới. Trong chốc lát đao cương nhuộm hồng cả nửa bầu trời.
Còn chưa bổ tới, Huyền Thiên liền cảm giác được một cỗ huyết tinh chi khí đánh tới, hơn nữa đao khí vô cùng sắc bén vượt lên trước muốn chém Huyền Thiên thành hai nửa.
Vẻn vẹn là đao khí đã sắc bén vô cùng, lực công kích của huyết sắc đao cương càng khủng bố, Thiên cảnh thất trọng cái thế cường giả cũng khó mà ngăn cản một đao này.
Nhưng mà đối mặt với một đao này, thần sắc của Huyền Thiên vẫn rất bình tĩnh. Hai mắt hắn mãnh liệt nhìn đạo huyết sắc đao cương, tinh quang như lợi kiếm bạo xuất, thân tùy ý động, cánh tay vung lên chỉ về phía trước: Thiên Cương Địa Sát Kiếm Trận.
Trong chốc lát, 360 chuôi linh kiếm bốn phía Huyền Thiên phát ra ánh sáng rực rỡ, mang theo kiếm cương khủng bố bắn về phía trước.
Một tay Huyền Thiên hướng lên trời, một tay chỉ xuống đất. Trong kiếm trận linh kiếm đại biểu cực cương cực sát cũng lập tức đối xạ, Thiên Cương Địa Sát chi lực giao hòa ngưng tụ thành một đạo kiếm cương.
Đạo kiếm cương này từ trong kiếm trận bắn mà ra, dài đến hơn 2000m, ẩn chứa cực hạn Thiên Cương Địa Sát chi lực và đại thế Thiên Địa khủng bố, khí thế phô thiên cái địa chém nát bấy huyết sắc khí lãng cảu đối phương.