Trong một thoáng ấy, toàn thân Mạnh Ly Ca run rẩy, chỉ cảm thấy trong lòng mình kích động trào dâng, một cỗ nhiệt huyết xông lên đầu, khuôn mặt trắng trẻo tức thì đỏ bừng lên. Hắn mạnh mẽ tự khắc chế, rốt cục khắc chế được tâm tình của bản thân. Khẽ nở một nụ cười lãnh đạm, nhưng khóe mắt cũng đã rớm lệ.
Lăng thiên cười ha hả, vỗ vỗ vai hắn, quay đầu nói với Lăng Thần: "nàng truyền xuống mệnh lệnh. Toàn bộ nhân thủ đánh lén do Lăng Kiếm tuyển định, lúc nào xong, thì nói Lăng Kiếm tới tìm huynh ngay".
Lăng thần kính cẩn dạ một tiếng, xoay người bước ra.
Cước bộ rời đi, lại phi thường ung dung tự tại. Thậm chí trong lòng còn có chút vui mừng. Nếu đúng như những gì Lăng Thiên vừa mới nói, thì hắn giống như mưu thần, trí tuệ trong mắt, nhưng thật sự có chút lòng dạ đàn bà, thậm chí có thể phải vất vả hoàn thành đại nghiệp nhất thống, nhưng một cử động đó thôi lại làm cho lòng lăng Thần trào lên chút nhàn nhạt. Lăng Thiên chính là như vậy, một người đa tình, với địch nhân hắn đương nhiên có thể không ngại dùng bất cứ thủ đoạn xấu xa nào, thậm chí còn có một ít có thể liệt vào thủ đoạn đê tiện, để đạt được mục đích cũng sẽ dùng. Có thể nói là không từ bất cứ thủ đoạn nào. Nhưng với những người hắn đã nhận định đó là người của mình, lại vạn phần che chở. Tiêu Nhạn Tuyết như thế, Ngọc Băng Nhan như thế, chính mình không phải từng nếm trải cảm giác đó hay sao. Lạ nghĩ trước đây, phát sinh ra rạn nứt với Long tường kẻ đứng đầu Thừa Thiên, không phải chỉ vì một thị nữ của hắn hay sao?
Tiêu Nhạn Tuyết, Ngọc Băng nhan, một người là Ngọc gia, một người là tieu gia, đều là đại tài phiệt đương đại cũng là cản trở lớn nhất trên đường tranh đoạt thiên hạ của Lăng Thiên. Nhưng Lăng Thiên lại có thể làm ra một quyết định vượt ngoài dự đoán của chúng nhân như vậy, chiếu cố tâm tình nữ nhân của hắn, nếu đổi lại là một nhân vật kiêu hùng khác, đâu thể như vậy chứ? Nhưng Lăng thiên lại sẽ làm như vậy, hơn nữa vô cùng quan tâm. Ngay cả như vậy sẽ tăng thêm một ít những phiền phức không cần thiết trên đường tranh ngôi bá chủ của hắn, nhưng Lăng thiên vẫn quyết định làm như vậy.
Diệt Tieu gia, Ngọc gia đều là những chuyện phải làm. Nhưng, với những nữ nhân được mình thừa nhận, có quan hệ với mình, lại luôn châm chước. Những lời này, đã đủ để nói rõ sự kiên trì của riêng Lăng THiên. Cũng nói rõ Lăng Thiên bảo vệ nữ nhân của hắn tới mức nào.
Tại cái xã hội mà phu thê như áo quần, huynh đệ như tay chân này, trong mắt nhân gia địa vị của một nữ nhân rất thấp kém, Lăng Thiên có thể làm như vậy, theo lập trường của một nữ nhân như Lăng Thần, thật sự là rất trân quý.
Bảo vật vô gia dễ cầu, tình lang khó mà có được. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn
Cho nên trong lòng Lăng Thần rất cao hứng. Cũng rất cảm động.
Lăng thiên quay đầu. ha ha cười nói: "Quân sư. Hiện tại cả ta và ngươi đều là một thân nhẹ nhàng vô sự. Tới, mau mang chung trà của ngươi lại đây. Ta thưởng thức còn chưa tận hứng".
Mạnh Ly Ca sảng khoái nở nụ cười: "Công tử muốn tn hứng. Ly Ca đương nhiên phải bồi công tử uống tới thống khoái rồi". Nói xong, hai người nhìn nhau, đều ngầm hiểu ý. Không khỏi nhìn nhau cười lớn.
Tin đồn bay
Toàn bộ đại lục THiên Tinh đột nhiên biến thành thiên hạ của tin đồn.
Tin đồn. Trong nháy mắt biến thành đại danh từ tin tức. Còn tin tức chuẩn xác. Lại cũng không tìm thấy đâu nữa.
Một trong các tin đồn, công tử Lăng Thiên của Thừa Thiên bị cao thủ đệ nhất thiên hạ giang Sơn Lệnh chủ Tống Quân Thiên Lý tử vong truy sát, rốt cục duy trì được tháng thứ tư thì bị giết cheest. hiện nay giang Sơn lệnh chủ đã quay lại Vô Thượng Thiên, quay về giao Giang Sơn Lệnh. Lăng Gia đã bí mật mang thi thể của công tử Lăng Thiên về Thừa Thiên, nhằm tạm thời duy trì quân tâm ổn định, giữ kín không nói ra.
Tin đồn thứ hai, Giang SƠn lệnh chủ truy sát công tử Lăng Thien, bị công tử Lăng Thiên khéo léo sử dụng mưu kế, tuyệt địa phản kích, nhất cử đánh chết Tống Quân Thiên lý, hiện nay, công tử Lăng Thiên đã thay thế Giang Sơn lệnh chủ, trở thành tân cao thủ đệ nhất thiên hạ, hiện đã trở thành nhân vật anh hùng vô song vô đối thủ. Hơn nữa, Giang Sơn lệnh chủ truy sát như thế nào, công tử Lăng THiên phản kích ra sao, hai người quyết chiến ở chỗ nào, tình hình chiến đấu như thế nào, kịch liệt tàn khốc v.v...., càng được nhân sĩ giang hồ rải khắp mọi nơi, mỗi người đều tựa như họ hàng thân thiết, người giảng thuật thì mặt mày hớn hở, nước bọt văng tung tóe, người nghe thì há mồm trợn mắt, cứng họng líu lưỡi...
Hai tin đồn rõ ràng trái ngược nhau ở khắp nơi thi thoảng cũng va chạm với nhau, thậm chí giữa hai người giảng thuật cùng lúc còn xảy ra chuyện động chân động tay, trừng mắt gân cổ mà nói rằng tin tức của mình mới là sự thực, của đối phương căn bản chính là vô căn cứ.
Trong lúc nhấtt hời, đại lục thiên tinh triệt để trở nên sinh động, từ đầu đến cuối đầu xoay quanh chuyện này, xôn xao rất nhiều những cách nói khác nhau, có tin, có bán tín bán nghi, có cả những kẻ hả hê cười trên nỗi khổ của kẻ khác... Toàn bộ đại lục như một nồi nước sôi, khí bọt bốc lên không ngớt.
Hai loại đồn đại đồng dạng cường đại, làm cho thế lực khắp nơi vừa mới rục rịch, lại như bị dội nước lạnh, đều im lặng nhìn sự tình biến đổi. Đúng lúc này, lại có thêm một cái tin tức mạnh mẽ hoành không xuất thế.
...Hai mươi vạn đại quân của Lăng gia tiến công Nam Trịnh không biết vì sao chiến sự bất động chậm chạp như vậy không? Hắc hắc ta biết, người Lăng gia sớm đã kết minh với người Tiêu gia, chờ nhân mã của TIêu gia đến, hai nhà hợp binh với nhau, nhất cử thôn diệt Nam Trịnh, sau đó chia đều theien hạ...
... À à, nghe nói sau khi hai nhà diệt Nam Trịnh, sẽ lấy một con sông nào đó làm iowsi hạn, Đông là của Tiêu gia, Tây là của Lăng gia, còn có một cái gì đó gọi là "Lăng hà tiêu giới", tin tức của ta có đúng lúc không chứ...
... Ta đã nói mà, Tiêu gia cùng Lăng gia vốn quan hệ mấy đời, nghe nói hai lão gia chủ còn là huynh đệ kết nghĩa vài chục năm nữa kìa, Tiêu gia không tìm Lăng gia hợp tác còn có thể tìm ai? lăng gia có chỗ tốt đương nhiên cũng sẽ chia cho Tiêu gia, công tử Lăng Thiên nhà người ta còn là con rể của tiêu gia nữa đó, kỳ thực, từ hôn gì đó, căn bản là thủ thuật che mắt mà thôi. Lăng Thiên giả là công tử quần là áo lượt cũng chỉ là một cách che mắt, Tiêu gai đánh nghi binh Lăng gia đương nhiên cũng là thủ thuật che mắt, vẫn đường cũ, không có một điểm mới mẻ nào, cũng chỉ những kẻ ngu ngốc mới nhìn không ra, ta lại là người rõ ràng...
...Chính là như vậy, ha ha ha, Nam Trịnh này thật không may mà...
... ừ, ừ, ồ, nghe nói binh mã của Tiêu gia đã đến rồi, phỏng chừng là muốn lập tức tấn công đó...
... Lăng gia không chỉ cùng một trận tuyến với Tiêu gia, khẳng định ngươi không biết, Lăng gia đã kết minh với Ngô quốc... Không tin? Khốn kiếp. Lão tử lần trước đã tận mắt nhìn thấy đoàn đặc phái viên của Lăng gia đi đến Ngô quốc... Vì sao lúc này mới đi đến Ngô quốc? Ta phỏng chừng nha, là như thế, như thế, có chuyện như vậy đó, nói thế tin tức của ta là rất thích hợp đó, chịu phục chưa?...
...
...
Quỷ dị, hoang đường, nếu có chuyện lạ, các loại thuyết pháp thề bồi son sắt, ùn ùn tràn lan khắp cả đại lục Thiên Tinh, có nói tốt, đương nhiên có nói xấu. Có nói có, thì sẽ có nói không có. Đương nhiên có cái kia sẽ có cái này, có khẳng định thì sẽ có phản đối. Trong một thời gian ngắn ngủi, đại lục Thiên Tinh dường như vỡ tung, các loạn tin tức nhỏ lẻ như châu chấu quá cảnh. Đại lục Thiên Tinh như dâng lên một cỗ bát quái cuồng triều, tốc độ truyền bá tin tức có thể so với gió lốc, trong nháy mắt đã thổi tới mỗi ngóc ngách của toàn bộ đại lục...
Bắc Ngụy, khi Ngọc Mãn Lâu nghe được những tin đồn phô thiên cái địa này, sắc mặt bình tĩnh đứng một hồi lâu, xuát ra một đạo mệnh lệnh duy nhất: "Toàn quân xuất động, trong thời gian ngắn nhất, san bằng Tây Hàn. Truyền tin cho ba vị các chủ, triệu tập năm trăm nhân thủ, lấy nhị gia tam gia dẫn đầu, xuất chiến Thiên Thượng Thiên.Phải toàn thắng".
Sau khi những cao thủ của Ngọc gia đi đến Thừa thiên đại bại vật lộn trở về Minh Ngọc thành, Ngọc mãn Lâu thấy đám đó chật vật tới cực điểm, chỉ còn chưa đến mười người, hầu như tức giận còng lưng. Nhưng cao thủ Bạch Ngọc này là gần một nửa thực lực tinh nhuệ của Ngọc gia, gần như đã tàn lụi hoàn toàn. Tức thì xanh mặt tại chỗ phẩy tay áo bỏ đi. Phong độ xưa nay ung dung trang nhã, bất động như núi không còn thấy nữa. Đã nhiều ngày trên dưới Ngọc gia đều chìm trong bầu không khí vô cùng áp lực. Tràn ngập tiếng khóc lóc của những gia quyến có người nhà tử nạn. Lòng Ngọn Mãn Lâu phiền não không thôi.
Tiếp đó lại thêm sự kiện kinh người: năm trăm kỵ sĩ của "Thiên Thượng Thiên" một trong tam đại ẩn môn đương thế, không chút kiêng nể xuất hiện bên ngoài Minh Ngọc thành. Càng làm cho Ngọc mãn Lâu nổi trận lôi đình chính là, Thiên Thượng Thiên dùng phươg thức giang hồ đến bái sơn môn, công bố vì môn hạ đệ tử của họ đòi lại một cái công đạo, đội ngũ ấy đưa ra phương thức giải quyết rõ ràng: song phương phái ra cao thủ, tận lực đánh một trận. Vô luận thắng bại, việc này đều sẽ kết thúc.
Đây vốn là phuơng thức thông dụng nhất trong giang hồ để giải quyết vấn đề, nhưng vào thời khắc này mà nói, lại làm cho Ngọc Mãn Lâu bực bội không ngớt. Thứ nhất: lực lượng vô cùng tinh nhuệ của Lôi gia sắp đến, thứ hai lại đang ở trong thời khắc khẩn yếu dụng binh với Tây hàn, thứ ba tàn binh bại tướng ở Thừa thiên vừa mới lui về, lực lượng bị thua thiệt tổn hại vượt quá chín thành, hoàn hảo không tổn hao gì trở về không có lấy một người. Toàn bộ ngọc gia đang trong thời gian bị mây đen sương mù bao phủ. Thiên thượng Thiên đúng vào lúc này lại đưa ra yêu cầu đánh một trận lấy lại công đạo, lại sử dụng phương thức của giang hồ để giải quyết ân oán. lựa chọn thời cơ vừa vặn chuẩn xác. Chính vào lúc Ngọc gia đang khó khăn nhất.
Lúc này Ngọc mãn Lâu đang đau đầu với đội hình xuất chiến; con bày tẩy không thể động tới, cao thủ trong quân không thể điều ra, mà hiện tại Ngọc mãn Lâu còn không tán thành việc tiêu diệt toàn bộ nhân mã của Thiên Thượng Thiên ở đây.
Thứ nhất tổn hại của mình nhất định sẽ lớn, thứ hai Thiên Thượng THiên là sân sau của TIêu gia, cũng là địch nhan chủ yếu của Lăng Thiên. Nếu ta giúp hắn giải quyết toàn bộ, phải quá dễ dàng cho tiểu tử kia sao? Vốn dĩ tính toán từ nhân thủ ở Thừa thiên trở về, trong đó có mấy người là cao thủ tinh nhuệ cả gia tộc, hơn nữa nếu đã lộ mặt ở Thừa thiên cũng không chắc để nói là đã bại lộ hay chưa, nhưng mắt thấy toàn là những tàn binh bại tướng trở về, Ngọc Mãn Lâu thực sự không còn biết nói thế nào. Ngươi nói Ngọc Trảm Không ngươi là trưởng lão trong tộc, là cao thủ mà ai cũng iết của Ngọc gia, nghe nói bị Thủy gia phục kích, bị cao thủ tuyệt đỉnh phục kích, dọa cho sợ hãi, hằng đêm không dám ngủ, thậm chí còn có mất vài phần trí nhớ chuyện thế này phải tính ra làm sao?
Đặc biệt nghĩ đến chính mình không ngờ phải vô cùng không tình nguyện giúp đỡ Lăng Thiên một cái đại ân. Ngọc Mãn Lâu càng phiền muộn không gì sánh nổi. Hai người lại đang đánh cược, tuyệt đối là cược rất lớn. Đánh cược vô cùng lớn.
Trong vòng năm năm, quyết chiến thiên hạ.
Thế nhưng Tiêu gia hẳn là thực sự từ tay Lăng THiên tới đối phó mình. Thế lực Tiêu gia càng yếu, Lăng Thiên lại càng dễ dàng, khả năng thắng cược lại càng lớn. Nhưng cục diện hiện tại, Ngọc Mãn Lâu buộc phải giải quyết đại phiền toái Thiên Thượng Thiên này trước. Nói đùa, người ta đang đến cửa nhà mình, không giải quyết liệu được không đây? Chính mình cho dù không muốn ứng phí, Thiên Thượng Thiên nguyện ý sao?
Hơn nữa chuyện này lại không nửa điểm liên quan đến đám người Lăng Thiên, Thiên Thượng Thiên tự mình tìm đến cửa, nguyên nhân chính là vì do tam công tử Ngọc gia gây ra phiền phức. Cho nên Ngọc Mãn Lâu càng cảm thấy tức giận không để đâu cho hết. Lại nghĩ đến tiểu nhi tử không chịu thua kém hăng hái tranh giành của mình, Ngọc Mãn Lâu liền nổi trận lôi đình. Cái này gọi là chuyện gì đây?
Cho nên mấy ngày nay Ngọc Mãn Lâu càng nén giận lại càng ngột ngạt, thực sự là đóng cửa ngồi trong nhà. Họa từ trên trời rơi xuống. Phiền phức của người ta không ngờ tự mình tìm lấy, tự đổ lên đầu mình? Khinh Ngọc gia ta là bùn nhão muốn nặn thế nào cũng được phải không? Rõ ràng tự biến mình trở thành "Tam đại ẩn môn", cho dù lão tử không thể trêu vào Vô Thượng Thiên là một chuyện, nhưng cũng không thèm để đám chó má Thiên Thượng Thiên ngươi trong mắt.
Quyển 6