Mặc dù Thiên Vũ không phải là con ruột của Đông Phương Huyền Vũ, nhưng nàng thật sự ưa thích đứa con này.
"Yên tâm đi, mẫu thân. Tiểu tử Long Thần rõ ràng là không phải đối thủ của tiểu Vũ."
Đông Phương Thiên Tinh ôm cánh tay nàng, mỉm cười phụ họa. Thời điểm thấy ánh mắt Đông Phương Huyền Tiêu, hắn đành phải cười khan mấy tiếng, xem như không hay không biết.
"Có người xuất hiện!"
Thanh Long lão tổ thực lực mạnh nhất, nhanh chóng cảm giác phía ngoài xa phát sinh biến hóa.
Lúc này tất cả mọi người khẩn trương nhìn tới thông đạo, quả nhiên một trận tiếng bước chân dồn dập từ trong đó truyền ra, khoảng cách tới nơi này càng lúc càng gần.
"Là tiểu Vũ."
Khi thấy bộ dáng người kia, vẻ mặt đám người Đông Phương Huyền Vũ hiện lên thần sắc vui mừng, trong lòng căng thẳng rốt cuộc buông xuống.
Đối với bọn họ, Long Thần hiển nhiên không quan trọng bằng Đông Phương Thiên Vũ, chỉ là bọn họ tương đối lưu ý Long Thần. Bởi vì tên này thường xuyên sáng tạo kỳ tích trong gia tộc.
Nhìn thấy là Thiên Vũ xuất hiện đầu tiên, vẻ mặt Đông Phương Huyền Tiêu rõ ràng là không thể tin tưởng. Trong số những người ở nơi này, hắn hiểu rõ Long Thần nhất. Vì thế hắn vô cùng ngạc nhiên, cúi đầu lẩm bẩm:
"Chẳng lẽ hắn trúng quỷ kế của Thiên Vũ, bị tên kia trì hoãn thời gian rồi?"
"Tiểu Vũ, ngươi thế nào rồi? Có giết ai trên đường đi không?"
Đông Phương Thiên Tinh vô cùng đắc ý, mở miệng cười phá lên không thèm để ý các trưởng bối đều ở nơi này.
Thế nhưng, Đông Phương Thiên Vũ không có trả lời hắn, mà vội vàng tăng tốc chạy tới chỗ Thanh Long chiến kích.
"Cái gì?"
Tất cả mọi người hơi sững sờ, tình huống bây giờ rõ ràng cho thấy Đông Phương Thiên Vũ đã giành được thắng lợi rồi. Tại sao hắn không có vui vẻ, mà bộ dạng vội vàng, gấp rút như vậy? Chẳng lẽ...
"Còn có người tới?"
Bọn họ lập tức quay đầu nhìn ngược lại thông đạo, quả nhiên lúc này có một trận tiếng bước chân không ngừng truyền đến. Sau đó là một thân ảnh phóng thẳng tới Đông Phương Thiên Vũ, đuổi theo cực kỳ gắt gao. Chỉ qua vài lần hô hấp, thân ảnh kia đã tiếp cận Đông Phương Thiên Vũ, hai người dần dần chạy song song với nhau.
"Dĩ nhiên là Long Thần. Tốc độ của hắn cũng quá nhanh đi? Từ phía sau đuổi theo Thiên Vũ sát nút."
Đông Phương Huyền Vũ và Thiên Tinh quá mức kinh hãi, trong lòng nổi lên ngàn cơn sóng dữ. Thực lực Long Thần mạnh mẽ như vậy từ khi nào?
Long Thần xuất hiện nhất thời khiến cho một số người thở phào nhẹ nhõm, cũng có không ít người thần kinh căng thẳng. Cả hai người Long Thần đang lấy tốc độ nhanh nhất tranh đoạt Thanh Long chiến kích, thắng bại còn chưa phân.
Nói cách khác, Long Thần cũng có cơ hội lội ngược dòng đoạt lấy Thanh Long chiến kích.
Trong khi Đông Phương Thiên Vũ thu thập xong một trăm viên Lưu Kim Tâm, Long Thần cũng hoàn thành nhiệm vụ ngay sau đó. Rồi hắn bộc phát tốc độ nhanh nhất truy đuổi Đông Phương Thiên Vũ, bởi vì thông đạo rất dài đúng lúc cấp cho Long Thần đủ thời gian đuổi theo. Tuy rằng Đông Phương Thiên Vũ chạy trước cũng không thể bỏ xa hắn.
Lúc nãy Đông Phương Thiên Vũ lộ vẻ lo lắng là vì hắn biết Long Thần đang ở ngay sau lưng mình.
Thấy thân ảnh Long Thần hiện ra trong tầm mắt, Đông Phương Huyền Tiêu cuối cùng đã được thả lỏng tâm tình. Hắn biết kịch vui đã đến, hiện tại chỉ việc ngồi xem là tốt rồi.
"Đắc ý cái gì? Cho dù xông lên thì thế nào? Tiểu Vũ đã là võ giả Địa đan cảnh đại thành, hắn chỉ là tôm tép nhãi nhép mà thôi, không có gì đáng lo. Ta thấy tiểu Vũ có lòng tốt định tha cho hắn một con đường sống."
Đông Phương Huyền Vũ liếc sang Huyền Tiêu, ngữ khí chế nhạo không hề che giấu.
"Đúng đấy, hơn nữa tiểu Vũ còn có Viêm Dương chiến kích Huyền giai cao đẳng. Long Thần tu luyện thêm mười năm cũng không phải là đối thủ của hắn."
Đông Phương Thiên Tinh cũng phụ họa với mẫu thân của mình.
Hai người bọn họ lên tiếng châm chọc, nhưng mà sắc mặt Đông Phương Huyền Tiêu vẫn bình thản như thường. Ánh mắt hắn đang chú ý tới Long Thần cách đó không xa.
Song phương đối chọi gay gắt đều rơi vào mắt Thanh Long lão tổ, hết thảy những chuyện này cũng là vì Long Thần. Vì thế Thanh Long lão tổ bắt đầu lưu ý đến Long Thần, rồi lại nhìn thấy khóe miệng Đông Phương Huyền Tiêu nhếch lên cười lạnh.
"Huyền Tiêu, đã mười tám năm rồi, ngươi bày trò một chút tâm tư định lừa gạt ta sao?"
Thanh Long lão tổ âm thầm tự nhủ, không có ai thấy được biểu hiện kỳ lạ của hắn.
Lúc này Đông Phương Thiên Vũ chạy song song với Long Thần đã trở thành tiêu điểm trong mắt mọi người. Mà nội tâm Long Thần cũng bắt đầu rung động.
Đây là một loại cảm giác rất khó giải thích, khiến cho máu huyết cả người hắn đột nhiên sôi trào mãnh liệt. Phảng phất như là lãng khách rời nhà nhiều năm trở về quê quán. Long Thần nhìn thấy đồ vật phía trước mặt thậm chí có vọng động muốn khóc.
Hắn biết thứ này rất trọng yếu đối với mình, bằng bất cứ giá nào cũng phải đoạt lấy.
Con đường từ từ đi lên, trước mắt hắn xuất hiện những bậc thang dẫn lên tế đàn màu đen thần bí. Ở trong tế đàn có một cái Thất Thải cổ đỉnh ba chân hai tai, bề ngoài lung linh cực kỳ mỹ lệ. Nhưng đây không là điểm trọng yếu, ở cổ đỉnh chỉ là vật chứa mà thôi, cái thứ hấp dẫn Long Thần chính là đồ vật đặt bên trong đỉnh.
Đây là một thanh chiến kích dài chừng hai thước, thân kích màu xanh nhạt, cán làm bằng kim loại sáng bóng ẩn hiện lưu quang. Nếu nhìn kỹ sẽ thấy được thân kích khắc đầy long lân có quy tắc, nhìn vào có tới bảy phần giống như Long Thần tiến vào trạng thái biến thân.
Dưới cán kích là một cái đầu rồng được điêu khắc sống động, long khẩu trồi ra hai hàng lưỡi dao lấp lánh hàn quang tựa như răng rồng. Bất kỳ người nào nhìn thấy cũng phải sợ hãi, kinh hồn tán đảm.
"Khí tức cỡ này đã vượt qua lực lượng Thần đan cảnh. Đây nhất định chính là Thanh Long chiến kích."
Long Thần hưng phấn nghĩ thầm.
Thanh chiến kích này tốt hơn những vũ khí trong túi càn khôn của hắn vô số lần. Hơn nữa, quan trọng nhất là chiến kích truyền ra khí tức uy nghiêm có thể kích thích máu huyết trong người Long Thần.
Hắn hiểu rằng cỗ khí tức này tương tự với tinh huyết truyền thừa, cũng chính là khí tức của rồng.
"Chẳng lẽ Thanh Long chiến kích có quan hệ gì đó với viễn cổ Thần Long?"
Trong lòng Long Thần âm thầm khiếp sợ, hắn biết Linh Vũ gia tộc nổi danh thiên hạ là nhờ Thiên Vũ cảnh. Nói chính xác hơn là vì Tinh Ma ngục tồn tại, Linh Hi nói Thiên Vũ cảnh là một di tích từ thời xa xưa, Thanh Long chiến kích khẳng định xuất phát từ nơi này.
"Thần ca ca, ta có thể cảm giác được Thanh Long chiến kích truyền ra một tia khí tức của viễn cổ Long Hồn. Ngươi nhất định phải cố gắng lên, đó là thứ tốt a…aa!"
Vừa mới chứng kiến Thanh Long chiến kích hiện ra trước mắt, Linh Hi lập tức hô lên sung sướng. Nhưng bây giờ đang là thời khắc khẩn trương, nàng không dám nói nhiều sẽ làm ảnh hưởng đến Long Thần.
"Viễn cổ Long Hồn?"
Mặc dù chưa thể xác định rõ ràng, nhưng Long Thần vẫn hạ quyết tâm đoạt lấy Thanh Long chiến kích.
Hai người chạy song song với nhau, bộ dạng hùng hổ hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người. Rốt cuộc người nào sẽ đoạt được Thanh Long chiến kích?
"Long Thần, đừng chạy nữa. Chúng ta quyết chiến một trận!"
Đông Phương Thiên Vũ cực kỳ tức giận, lúc này hắn không quản nhiều nữa, trực tiếp nhào tới tung quyền công kích Long Thần.
Từ tranh đoạt chiến biến thành thi chạy đúng là quá mức buồn cười rồi, cho nên hắn lựa chọn đánh bại Long Thần để tạo nên uy danh cho mình.